Sứ Giả Địa Ngục - Chương 17: Khiêu Chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 17: Khiêu Chiến


Trong lớp thực chiến, Lucy rất suy tư chuyện gì đó thì Shu đã ngồi xuống bên cạnh cô từ bao giờ. – Cô sẽ đi rất lâu phải không sensei? Nó không đơn giản là mấy ngày.

Lucy thoáng chút giật mình quay sang nhìn Shu với ánh mắt phức tạp. Có lẽ ở cậu ta cô cảm nhận được một thứ gì đó rất quen thuộc mà không hiểu tại sao.

– Ừ, cho nên cậu và Natsu-san hãy bảo vệ mấy đứa ngốc đó. Hãy một lần đứng đầu bứt phá kỉ lục của học viện.

– Cô sẽ không chết phải không sensei?

– Tôi không chắc.

Lucy mỉm cười thì Shu ôm cô vào lòng làm cả lớp mấy đứa đang luyện tập cũng kinh ngạc nhìn về phía họ. Một sự khó hiểu cùng dấu hỏi chấm to đùng đoàng xuất hiện trên đầu họ.

– Cô tuyệt đối đừng có chết đó sensei. Tôi muốn cô sống để đưa tôi đi gặp DA số 0 đó. Vì vậy cô tuyệt đối không được chết.

– Ừm.

Lucy mỉm cười, Shu sẽ trở nên mạnh mẽ, cậu ta sẽ dạy dỗ tóc vàng thật tốt giúp Lucy.

Một lúc lâu sau, cả lớp tụ tập ngồi lại trước mặt Lucy.

– Để lấy điểm nhanh nhất mà tránh bị tổn thất thì chúng ta sẽ khiêu chiến với các lớp bên cạnh.

– Khiêu chiến?

Nhiều đứa không hiểu nhíu mày, Lucy mỉm cười.

– Đúng vậy, là khiêu chiến. Sẽ là trận đánh đôi hoặc solo 1:1. Dù sao thì đó là cách nhanh nhất nhưng ít ai lại nghĩ đến nó. Tôi đã đọc bộ quy tắc rồi. Thế nên 10 đứa đứng đầu hoàn toàn dễ dàng lấy được điểm, 10 đứa cuối nếu muốn hãy đấu đôi cùng với 10 đứa đứng đầu để tác chiến thành công nhất.

– Chúng ta sẽ khiêu chiến với ai đây sensei?

Yui không hiểu lên tiếng vừa lúc đó một màn hình nhỏ hiện ra trước mặt Lucy, ngay lập tức có dòng chữ và hai ô chữ phía dưới.

– “Isogi gửi lời mời khiêu chiến tới bạn, bạn đồng ý khiêu chiến chứ?”

Natsu đứng phía sau đọc lớn làm cả lớp kinh ngạc, có người muốn khiêu chiến với DA sao? Lucy không biểu hiện gì cả, Natsu thấy vậy ấn nút OK cho cô làm cả lớp mắt tròn mắt dẹt nhìn cô bạn suốt ngày ăn snack khoai tây này. Lucy cũng chẳng nói gì về việc Natsu đã làm. Kẻ khiêu chiến lần này lại chính là người đứng đầu năm 7. Thật thú vị, Lucy cũng muốn nếm mùi vị của một pháp sư ở học viện đôi chút.

Không biết là ai đã làm nhưng bây giờ ở học viện Fantasy đang rầm rộ lên cái tin khiêu chiến này. Lần đầu tiên trong lịch sử Fantasy có học viên khiêu chiến với giáo viên. Vậy là chỉ trong một buổi sáng mọi thứ quá mức tưởng tượng. Dường như cả học viện đều quy tụ về hết phòng chiến đấu để xem trận khiêu chiến kịch liệt này. Ngay cả các giáo viên, đến hiệu trưởng Kawachi cũng có mặt. Teddy đứng với Luke ở cạnh chỗ Kawachi nhìn xuống dưới sân nơi Lucy cùng một học viên cao lớn tóc đỏ rực, vẻ mặt rất dữ tợn. Tên này mà là người đứng đầu năm 7 đó sao?

– Cậu là Isogi-san sao?

– Vậy chắc cô là Lucy-sensei.

Isogi nhếch miệng cười, Lucy nhún vai, cô đứng đó nhìn dõi theo Isogi với vẻ mặt rất dò xét và cẩn trọng.

– Cô muốn đánh giá sức mạnh của tôi sao sensei? Tôi được nghe cô có khả năng đó nhưng rất tiếc cô không nhìn ra sức mạnh của tôi đâu.

Isogi mạnh miệng nói. Lucy mỉm cười cô đưa hai tay lên đan chéo vào nhau thích thú nhìn tên học viên này.

– Đúng là tôi không thể nhìn ra sức mạnh của cậu là gì nhưng mà cũng đâu thể nói tôi không đối phó được với cậu chứ Isogi-san?

– Vậy sao?

Isogi vừa rứt lời Lucy liền bị đá văng đập vào bức màn chắn nằm ở đó bất động. Mọi người ngạc nhiên vô cùng, Isogi thậm chí còn không di chuyển mà Lucy nằm đó không nhúc nhích càng làm lớp S-1 lo lắng hơn.

– Xem ra tên này sức mạnh không hề tầm thường đây.

Luke có vẻ ngày càng thích thú với trận này. Teddy có phần lo lắng nhìn về phía Lucy. Isogi đang từ từ tiến tới chỗ Lucy.

– Cô phát hiện ra sức mạnh của tôi rồi chứ Lucy-sensei?

Lucy không nói gì, cô nghiêng đầu nhìn Isogi, cử động của cô y như một con búp bê vậy. Lucy đang từ từ đứng dậy, cô nhìn Isogi.

– Cậu làm cho nội tạng của tôi bị thiêu đốt rồi Isogi.

Lucy nói ra câu này làm tất cả mọi người kinh hãi, họ nhận ra rằng Lucy nói một câu mà không hề kèm theo bất kì cảm xúc nào, ngay cả gương mặt Lucy cũng vậy. Isogi đứng cách Lucy khoảng 2m để giữ khoảng cách vừa dễ dàng phòng thủ lại dễ dàng tấn công. Lucy đứng đó nhìn Isogi, tay phải đưa sang bên, lòng bàn tay hướng xuống dưới sàn đấu.

– Tôi thừa nhận cậu rất mạnh, đòn tấn công của cậu làm quá trình hồi phục của tôi giảm đi 90%, nói cách khác tôi rất khó hồi phục nếu để cậu đánh phải. Từ đó suy ra sức mạnh của cậu. Tôi không ngờ vẫn còn người sở hữu sức mạnh này.

– Sensei quá khen rồi.

– Tuy nhiên tôi cũng không có ý định chết dưới tay một pháp sư. Chí ít nếu có chết cũng là chết dưới tay cậu ta.

Lucy hất mặt chỉ lên phía Luke và Teddy, vừa lúc đó từ dưới sàn đấu bắt đầu có những vòng tròn đồng tâm lan rộng, chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật màu đen xuất hiện, nó mở lắp ra và đó là thanh kiếm lần trước. Thanh kiếm đó khi vừa được Lucy cầm lấy đã hét lên kinh ngạc.

– Lucy, ngươi bị phá hủy cơ thể rồi. Mau chóng hồi phục đi.

Thanh kiếm đó lo sợ làm lớp S-1 càng lo lắng hơn. Cơ thể bị phá hủy từ bên trong sao? Lucy vẫn không thay đổi sắc thái nhìn thanh kiếm này.

– Đừng có lo, chưa chết được đâu.

– Ngươi còn nói vậy sao? Chẳng phải đó là axit sao? Ai lại có thể phóng thích axit vào cơ thể ngươi như vậy chứ?

– Kia.

Lucy hất mặt, thanh kiếm đó liền đứng thẳng nhìn về phía Isogi bằng con mắt ở tay cầm. Mọi người lúc này mới hay sức mạnh của Isogi là axit. Nhưng dù có là sức mạnh nào thì Lucy vẫn tự hồi phục được trừ là do DA gây ra cơ mà.

– Tên khốn……

Thanh kiếm đó tức giận tự xông lên tấn công Isogi nhưng khi nó vừa chạm vào cơ thể Isogi liền bị tan chảy đầu mũi kiếm.

– Ngươi…….

Thanh kiếm đó kinh ngạc, Lucy nhìn cục diện có vẻ không ổn rồi. Cô đưa một tay lên che mắt trái của mình, miệng nở nụ cười nham hiểm khó đoán.

– Thật là lâu rồi chưa có ai mang lại cảm giác hiếu chiến cùng khát máu cho tôi như vậy đó Isogi-san. Tôi không muốn trước mặt đám học trò của mình mà biến đổi nhưng mà có lẽ đây là lần đầu tiên cũng như cuối cùng. Vậy nên cho chúng coi chút cũng không sao.

Lucy vừa rứt lời thì một làn khói trắng bắt đầu xuất hiện từ người cô làm mọi người không rõ Lucy ra sao nữa. Thanh kiếm kia liền kinh ngạc hơn, ngay cả Teddy và Luke cùng Kawachi cũng không dám tin. Lucy sẽ biến đổi ngay tại đây sao? Monica theo sát tình hình quay sang Edgar và Jun.

– Chuyện này là sao?

Không ai lên tiếng, cả 5 người ngước nhìn lên phía ba người đang đứng trên cao kia. Ánh mắt của 3 vị đó đều rất khó đoán. Họ không biết chuyện gì sẽ diễn ra nữa. Lucy sẽ biến đổi như thế nào đây?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN