Sứ Giả Địa Ngục - Chương 79: Sekira
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 79: Sekira


– Ted, cậu sẽ mau chóng khỏe lại thôi, chỉ cần coi như ngủ một giấc thật dài rồi tỉnh lại là được.

Kira mỉm cười trả linh hồn lại cho Teddy. Kira đã gửi tin về cho Kuno, cô sẽ đi vài năm không trở về nên Kuno hãy nhắn lại với Ea đừng lo lắng cho cô. Kira đã quyết định dành vài năm này dùng bóng đêm của cô hồi sinh và bình phục lại cho Teddy.

Đúng như những gì con bé gấu trúc nhà Historie kia đã nói, dù đem linh hồn cho Teddy trở về nhưng cậu ta cũng sẽ không sống lại được. Nhưng Kira đã có cách, vốn cô đã nghiên cứu điều này từ rất lâu, từ khi cô còn bị nhốt tại nhà ngục ở Paradise.

Kira sẽ đem một nửa sự sống của cô truyền cho Teddy, cô sẽ san sẻ sự sống của mình có như vậy Teddy mới trở lại bên cạnh cô.

Tại biệt thự cổ, Kuno ngồi trong phòng cổ tích của mình, cô chỉ đang bình tâm thưởng thức trà nhưng… tin nhắn của Kira cô biết, cô biết điều Kira đang cố làm, cô không thể ngăn cản được.

– Ngay từ khi còn nhỏ ngươi đã cố chấp như vậy rồi tiểu thư. Có Ryunosuke bên cạnh ngươi cũng được, ít nhất sau này vì Ryunosuke mà ngươi khó có thể chấp nhận Kise và Dom. Lịch sử về thế giới cổ tích ta sẽ thay ngươi che dấu điều đó tiểu thư. Ta biết đây là nỗi đau ngươi không muốn để bất cứ ai nhận ra nhưng… nếu ngươi cố tình vượt qua giới hạn ta sẽ buộc phải làm điều với Kise dành cho ngươi.

Kuno nói rồi không có chút ấm áp cảm xúc nào trong mắt của cô. Cô đã hứa với ngài ấy, cô phải bảo vệ thế giới mà tất cả bọn họ mong muốn tạo dựng.

– Mục đích của ngài khi để tôi đem Kira rời khỏi đây là gì vậy?

Ea nhìn người đàn ông tồn tại lâu nhất tại thế giới ký ức chết không hiểu lên tiếng. Mọi công dân hiện tại của ký ức chết đều không hề biết tới sự tồn tại của người đàn ông quyền lực này, họ chỉ biết có một cai ngục ở Paradise nhưng không hề hay biết cai ngục đó là ai.

Hatori ngồi trên ngôi báu của mình, gương mặt xinh đẹp kia âm trầm. Phải, chính hắn là người đã để Ea Queens đem cô gái nhỏ của hắn rời khỏi ngục tù. Hắn muốn tách cô gái nhỏ của hắn khỏi người em trai vẫn đang cùng tồn tại ở cùng một không gian.

– Ngươi chỉ cần chăm sóc tốt cho Kira là được.

– Con bé đang dần thay đổi. Kira một ngày nào đó e rằng sẽ gây ra đại loạn tại ký ức chết.

Ea thực sự nhận ra. Kira không phải một đứa bé tầm thường, con bé chính là rất cực đoan. Sức mạnh của con bé nếu bị mất kiểm soát hoàn toàn có thể dễ dàng xóa sổ cả một thế giới. Ngài ấy làm sao có thể muốn hắn giúp Kira kiểm soát nguồn sức mạnh đáng sợ đó chứ?

– Ta luôn nắm chắc mọi chuyện trong tay nên ngươi không cần lo lắng. Chỉ là ta cảm thấy dạo này hắc ám khá mạnh mẽ đó, là từ một thế giới khác tràn qua đây.

– Ý ngài là…

Ea nhíu mày, đúng là mấy hôm nay bầu trời gợn ám mây rất kỳ lạ. Hơn nữa sự xuất hiện đặc biệt này lại không phải từ thế giới bọn họ mà tới.

– Được rồi ngươi lui về vùng đất Thánh Holy đi, đừng làm phiền ta về mấy cái vấn đề không đáng có của Kira. Khi Kira trở lại hãy đem con bé tới gặp ta.

Hatori phất tay để Ea lui ra. Hắn không muốn nghe mấy cái vấn đề chẳng đến đâu này của Ea. Kira sẽ kiểm soát được sức mạnh của con bé. Cho tới thời điểm mà Kise gây lên với cơ thể của Kira thì hắn hoàn toàn an tâm để Kira ở bên cạnh Ea nhận sự dạy dỗ từ hắn.

– Ted cậu ngủ ngon chứ?

Kira mỉm cười nhìn Teddy vừa mở mắt, cô đưa tay nắm lấy bàn tay của Teddy. Cảm giác ấm áp mà cô tưởng như đã quên này, cảm giác khiến cô thỏa mãn này. Đúng là cô chỉ cần có Teddy ở bên cạnh.

– Nữ hoàng…

– Ted?

Kira thoáng kinh ngạc. Ted của cô thay đổi tính cách rồi, thằng bé thu liễm lại rồi sao? Nhưng không sao, chỉ cần Ted quay lại bên cạnh cô như vậy là được rồi.

– Đi nào, chúng ta cùng trở về nhà.

Kira mỉm cười cùng với Teddy trở về ký ức chết. Kira đã nghĩ cô hướng cánh cổng tới phía Kuno nhưng xuất hiện trước mặt cô là chính điện của gia tộc Queens, Ea đang đứng đợi cô tại nơi này, tòa dinh thự cao quý ở vùng đất Thánh Holy.

– Chuyện gì vậy Ea?

– Kira có chuyện này ta… Ryunosuke?

Ea đang muốn nói chuyện với Kira nhưng điều khiến hắn phải ngạc nhiên là vì sự xuất hiện của Teddy bên cạnh Kira. Teddy rất khác, cái mùi của sự chết chóc này sao lại nồng nặc như vậy.

– Ta còn đang nghĩ tại sao ký ức chết lại có vài thay đổi nhỏ. Áng mây tại sao lại đổi màu, thì ra là con đem linh hồn ở dòng sông lạc bên kia địa ngục rời khỏi phải không Kira? Con đã đem linh hồn của Ryunosuke rời khỏi sao?

– EA.

Kira tức giận hét lên, lời của Ea nói ra làm Teddy nhận ra thằng bé đã chết và được hồi sinh. TEddy đứng phía sau cũng giật mình. Chuyện gì vậy? sao linh hồn của cậu ta lại ở dòng sông lạc chứ? Nơi đó chính là linh hồn của những người đã mất chảy về địa ngục.

– Tóc của thằng bé đã chuyển hoàn toàn sang màu đen rồi. Đó là biểu hiện cái chết của những người ở ký ức chết. Kira con… ta buộc phải giam con lại Paradise. Không thể làm trái lại với quy luật sinh tử.

Nghe lời EA nói, Kira thực sự tức giận. Không, cô không cho phép bất cứ ai đem Ted của cô rời khỏi cô một lần nữa. Cô sẽ không để Ea làm vậy, đem linh hồn của Teddy trở về dòng sông lạc.

– Con sẽ không để điều đó xảy ra. Dù cho hủy hoại cả ký ức chết con cũng sẽ không để các người cướp Ted.

Kira tức giận một cái chớp mắt đã đem cô cùng với Teddy biến mất khỏi vùng đất Thánh Holy. Ea đứng đó một thoáng kinh ngạc một tháng không thể phản ứng. Vậy là dự cảm của hắn đúng rồi, đứa bé này chính là đại họa của ký ức chết.

– Kuno, mau giúp tôi xóa bỏ ký ức của Ea và cả của Ted, tôi không muốn họ biết về chuyện này…

– Đừng có to tiếng Kira. Ta biết ngươi sẽ tới nên đã giúp ngươi khóa ký ức của họ vào cùng với cuốn sách về thế giới cổ tích đó. Ta cũng đã tiêu hủy chúng.

Kuno nhìn Kira đang vội vàng tới chỗ cô. Teddy một thoáng dừng lại sau đó không hề phản ứng lại như vừa rồi cậu ta gần như muốn chất vấn Kira chuyện cậu ta đã chết.

Kira thở dài một hơi. Đúng vậy Kuno đã giúp cô chuyện này nhưng cô nhận ra ký ức chết không phải một nơi tốt, cô sẽ không để nguyên chuyện này xảy ra yên bình như vậy được.

– Tôi nghĩ đã đến lúc tôi mở không gian ký ức chết của mình.

– Ngươi bị ngốc sao? Nếu ngươi mở không gian của bản thân ngay tại thời điểm này thì…

– Tôi sẽ làm điều gì tôi cho là đúng. Chúng ta đi thôi Ted.

Kira nói rồi đứng dậy rời khỏi căn phòng. Teddy quay đầu nhìn Kuno sau đó theo Kira rời khỏi. Còn chưa biết cái gì mới thực sự là đại loạn đâu.

Cùng với thời gian đó chính là sự kiện nhà Knight, một tông đồ thuộc bên Giáo Viện phục vụ ngay dưới chân vùng đất Thánh Holy, đã bị tộc nhân của Knight giết chết. Vụ án ngài Tổng Giáo vị giết chết là một sự kiện lớn ở ký ức chết. Hội đồng chính thức mở ra để nói về việc trừng phạt Lin Knight.

– Nhìn xem bọn chúng tâm tư chưa kìa.

Kira mỉm cười nhìn bên Giáo Viện và phía Thập Thánh Zero đưa ra quyết định sẽ không giết Lin Knight mà trục xuất cô ta trở về địa ngục. Cánh cổng để trục xuất cô ta chính là nằm ở Paradise. Bọn họ chính là lại có cơ hội để tới Paradise.

– Nào cũng đến lúc chúng ta mở không gian mới rồi, ta đã tích lũy không gian một thời gian khá lâu rồi. Ted, chúng ta sẽ cùng nhau trong chuyến hành trình.

– Vâng thưa nữ hoàng.

Teddy trầm giọng lên tiếng. Kira mỉm cười ôm lấy Teddy mà xoa đầu cậu nhóc. Ngay khi cô muốn mở ra không gian của cô để đối đầu những kẻ cho rằng mình quyền lực ở ký ức chết thì một ngọn gió thổi tới. Kira dừng lại, cô nhìn nhóm người Thập Thánh Zero vốn 10 thành viên nay chỉ có 9 người vừa mới ở trong Paradise thế nào lại xuất hiện ở đây.

– Bọn ta không biết là một sinh vật hắc ám nguy hiểm ngoài này đang muốn gây chiến với ký ức chết đó.

– Các ngươi đánh hơi tốt hơn ta nghĩ đó. Phải ta muốn tước đoạt quyền lực của các ngươi ngay tại đây. Ít nhất là… không một kẻ nào tự nhận bản thân có quyền định đoạt nơi này hay là… trung hòa nó.

Một cụm từ đột ngột nảy ra trong đầu của Kira. Đúng rồi là trung hòa, sao lại quen thuộc đến như vậy chứ?

– Ryunosuke mau qua đây.

Silva lạnh giọng yêu cầu con trai lại phía mình nhưng Teddy hoàn toàn im lặng đứng phía sau Kira. Cậu sẽ chỉ phục vụ nữ hoàng và người trong suốt cuốn hành trình này.

– Ted thuộc về ta, sẽ mãi mãi cậu ấy đều phải ở bên cạnh ta. Silva ta đột nhiên lại thay đổi suy nghĩ sẽ không phá hủy ký ức chết. Hôm nay coi như nể mặt ông ta sẽ bỏ qua cho các ngươi.

Kira nói rồi một vòng tròn ma pháp xuất hiện bên cạnh cô và Teddy. Cả hai cùng nhau rời khỏi không gian thuộc Paradise. Đúng vậy, họ sẽ bỏ qua cho những người này.

– Cô ta chính là nguy hiểm mà. Phải loại bỏ cô ta trước khi…

Thập Thánh Zero hoàn toàn rất coi trọng vấn đề này. An toàn của ký ức chết hiện tại chính là đang gặp nguy hiểm.

– Tôi biết cô ở đó nên đã dừng lại. Xem ra bọn chúng tốt số rồi, nếu cô không ngăn cản có lẽ hôm nay ký ức chết sẽ bị xóa sổ cũng nên.

– Về địa ngục đi Kira. Hiện tại cảm xúc của ngươi đang rất bất ổn, ngươi tới địa ngục cũng được hay đi bất cứ thế giới nào cũng được chỉ cần ngươi đừng ở lại nơi này nữa. Cảm xúc của ngươi sẽ càng xảy ra nhiều vấn đề nếu ngươi còn cố chấp ở lại nơi này.

Kuno gương mặt vẫn lạnh nhạt như vậy cảnh báo Kira. Kira nhìn Kuno mỉm cười sau đó mới hòa hoãn lại, cô quay ra nhìn Teddy.

– Lấy được đồng vàng rồi chứ Ted?

– Vâng thưa nữ hoàng.

– Được rồi, chúng ta sẽ cùng nhau tới địa ngục phiêu lưu một chuyến. Kuno, cô ở lại mạnh khỏe đi.

Kira mỉm cười cầm tay Teddy chính thức khai mở cánh cổng thông tới địa ngục. Kuno đã tận lực che dấu sự ảnh hưởng của cánh cổng để Kira rời đi thuận lợi. Cô không muốn Hatori biết được Kira đã sớm rời khỏi ký ức chết. Có lẽ nên đến lúc đóng cánh cổng lại vĩnh viễn.

Đúng vậy, Kira cần rời khỏi ký ức chết vì Hatori đang luôn tìm cách để ký ức của Kira quay trở lại. Giữa Hatori và Kira, chuyện của hai người họ không thể để Kira biết được nếu không Kira sẽ phá hủy mọi thứ cho dù là Hatori ngăn cản.

Địa Ngục.

– Từ nay hãy gọi ta là Sekira cậu hiểu chứ Ted?

– Vâng thưa nữ hoàng.

– Được rồi chúng ta cùng chơi trò gì ở địa ngục này đây? Ta…

Kira đang nhấc chân định bước một bước thì cô chợt khựng lại. Sao lại thế này? Lúc ở ký ức chết cô rất tốt nhưng về tới đây sao lại khó chịu như vậy? Cảm giác yếu ớt không thể di chuyển này là sao?

– Nữ hoàng.

Teddy hốt hoảng vội tiến lên đỡ lấy Kira. Sức khỏe của người gặp vấn đề ở địa ngục sao? Kira nhìn Teddy, cậu nhóc chạm vào cô khiến cô cảm thấy dễ thở hơn rất nhiều. Vậy ra là vì cô chia sẻ sự sống của mình cho Teddy nên mới xảy ra vấn đề này sao? Thật là, cô không thể rời khỏi Ted của cô mãi mãi rồi.

– A, mùi của đứa nhỏ kia chính là… từ ký ức chết.

Kira chỉ cho Teddy về một cô bé đang bị ngất ở khá gần đó. Đi xuyên cánh cổng với thể trạng không đầy đủ đó, con bé này chưa chết là còn may mắn.

– Để nó lại đi, sau này sẽ giúp ích. Shiro, tên của con bé là Shiro.

Kira mỉm cười. Đứa bé này, cô lại nghĩ ra cách rồi, để con bé trở thành bình chứa của cô. Con bé sẽ là bình chứa sức mạnh của cô. Cùng với đó cô muốn tạo ra con bé có thể dễ dàng khai mở hắc ám của cô. Còn cả không gian ký ức chết mà cô mong muốn kia nữa. Một kế hoạch tận hưởng đang hiện lên trong đầu Kira, cô muốn chơi đùa cùng địa ngục này trước khi trở lại bên kia chinh phạt tất cả.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN