Hợp Đồng Sinh Con
Chương 42
– Lâm Sam Sam……
– Xem ra chỗ làm việc này cũng không tệ.
Sam Sam mỉm cười, cô để ý tới cặp đôi kia nhưng cũng thẳng tiến tới chỗ Mạc Đình mà ngồi vào bàn pha chế gọi một chai cocktail rio màu hồng. Mạc Đình ngồi xuống bên cạnh cô.
– Xem ra cậu đã gặp Dương Chí Phong.
– Anh ta chẳng thay đổi gì cả. Có điều hình như lại lắm chuyện hơn trước.
– Anh ta đã điên cuồng tìm cậu.
– Ừm.
Sam Sam vừa uống vừa chăm chú theo dõi mọi thứ trong quán bar này, vẫn cứ yên tĩnh như ngày nào. Mạc Đình đã để ý thấy Sam Sam đang có điều gì đó khá băn khoăn thì phải, cô còn chưa kịp mở miệng thì Sam Sam nhanh hơn.
– Tớ đã gặp cháu gái cậu, cô bé rất xinh xắn.
– Cậu….
– Đừng lo, tớ không phải kẻ sẽ giết người vô tội. Chỉ là tớ sẽ đến trường học của con bé viếng thăm vài người quen cũ.
Sam Sam mỉm cười, Mạc Đình nhìn cô chăm chú. Đây đã không còn là Sam Sam mà cô từng quen biết. Có lẽ đây mới chính là con người thật của Sam Sam nhưng nó vẫn làm cô thấy thật không quen.
– Cậu định giết tiểu thư sao?
– Con bé sao? Sao tớ có thể tự tay giết chết đứa em gái mà mình yêu quý nhất chứ?
Mạc Đình nghe Sam Sam nói xong liền ngây người kinh hãi. Tại sao Sam Sam có thể nói như vậy chứ?
– Có nghĩa….cậu sẽ để người khác làm?
– Tốt nhất cậu nên cầu nguyện con bé đừng làm gì dại dột. Gặp nhau sau, Mạc Đình.
Sam Sam nói rồi đặt tờ tiền xuống đứng dậy và rời khỏi quán bar. Lăng Phong đã chú ý tới cô, đúng là thật khác xa so với hình ảnh trước đây. Còn Mạc Đình cô đứng như trôn chân tại chỗ, bàn tay nắm chặt lại.
– Sam Sam….xin cậu…làm ơn hãy buông tha cho tất cả mọi người……..
Sam Sam rời khỏi quán bar và trở về nhà chuẩn bị bữa cơm tối cho ba bố con. Cuộc sống của họ vẫn luôn vui vẻ trong suốt những năm qua nếu không có hận thù xen vào.
Ngày hôm sau, Sam Sam mỉm cười tạm biệt Băng Băng và Dương Dương đang bước lên xe của Đại Lực kia. Khi chiếc xe đã khuất sau ngã rẽ, Sam Sam mới bước lên chiếc xe cadillac đen bóng loáng kia.
– Cô muốn đi đâu đây tiểu thư?
– Dương thị.
Sam Sam vừa rứt lời thì người lái xe phía trước đạp ga phóng đi mất. Chiếc xe mau chóng dừng lại trước tập đoàn Dương thị, Sam Sam bước xuống xe, cô đeo chiếc kính đen vào, nhìn cô trông thật nổi bật với một cây đen từ trên xuống dưới trừ làn da trắng mịn và đôi môi đỏ chót kia. Anh chàng lái xe kia nhìn cô mà mỉm cười.
– Mà cô hình như khá hứng thú với bộ đồ này đó.
– Tôi không quyến rũ sao?
Sam Sam nhếch miệng cười hỏi. Người đàn ông đó cười cười cũng đeo kính vào.
– Không, là cô vô cùng quyến rũ đó tiểu thư. Hãy gọi tôi nếu cô trở ra.
– Cậu quay về đi, có gì tôi gọi sau.
Cậu ta dơ hai ngón tay chào cô rồi sau đó đạp ga phóng đi mất hút. Sam Sam vẫn là kiểu dáng trang phục của ngày hôm qua nhưng là màu đen. Nếu màu trắng làm cô trở nên quyến rũ và trưởng thành thì màu đen lại là một sự kì bí vô hạn cùng phảng phất nét nguy hiểm không sao hiểu nổi. Sam Sam một mình đi vào tập đoàn này, mọi người đều chăm chú nhìn vào cô, họ không biết lại có một quý cô xinh đẹp như vậy tới đây làm gì. Sam Sam từ từ tiến lại phía tiếp tân, cô nhìn cô nhân viên ăn mặc ngay ngắn kia. Cô tiếp tân thấy Sam Sam liền nở nụ cười chuyên nghiệp.
– Cho hỏi cô là ai vậy? Cô cần gì sao?
– Cô không cần biết tôi là ai đâu. Bộ phận phát triển nằm ở tầng bao nhiêu?
– A, là tầng 45 nhưng cô có hẹn trước sao?
Cô tiếp tân có chút rối, Sam Sam nhếch miệng cười trông cô càng quyến rũ hơn. Không trả lời cô ta mà Sam Sam đi thẳng tới thang máy, cô ấn nút lên thẳng tầng 45. Vừa bước vào tầng 45 cô đã thấy Lý Diên Vĩ đang đứng phía vòng đối diện bên kia dãy hành lang. Không chần chừ gì Sam Sam ngay lập tức tiến tới chỗ Lý Diên Vĩ.
– Sam Sam-sama, gặp được cô thật vui.
– Cuối cùng cũng tìm được cô Lý Diên Vĩ.
Sam Sam nở nụ cười nhạt, Lý Diên Vĩ vẫn miệng cười tươi tắn hai tay đút túi áo kaki màu xanh rêu thích thú nhìn Sam Sam. Trong khi đó Dương Chí Phong cùng Lâm Sinh Sinh đang từ phòng họp ở bộ phận phát triển trở ra liền thấy hai người con gái đang nói chuyện với nhau kia.
– Sam Sam…..
Lâm Sinh Sinh có phần kinh ngạc, bước chân không tự chủ mà tiến về phía Sam Sam. Nhóm đắc lực của Dương Chí Phong cũng vừa lúc xuống tầng 45 tìm hắn ta liền thấy Sam Sam.
– Chị……
– A, Sinh nhi…….mà có nên gọi như vậy không nhỉ? Hay phải gọi là Lucian Taylor đây?
– Em vẫn là Sinh nhi phải không? Còn chị vẫn là Sam Sam?
Lâm Sinh Sinh hỏi một câu không phù hợp cho tình hình hiện tại lắm. Sam Sam đã bỏ kính ra, đôi môi đỏ chót do đánh son kia mấp máy.
– Không đâu….em không còn là Sinh Nhi. Người đang nằm dưới mồ kia mới là Lâm Sinh Sinh em gái của Lâm Sam Sam này.
– Em đã làm mọi thứ nhưng…..
– Em rất giỏi đó Sinh nhi. Tuy nhiên em có sẵn sàng chơi cùng chị?
– Em……
Lâm Sinh Sinh không biết phải trả lời ra sao nữa. Sam Sam mỉm cười quay qua Lý Diên Vĩ thì ánh mắt đột nhiên dừng trên người của mấy anh trai xã hội đen vẫn như ngày nào không hề thay đổi kia,
– Mama trẻ đến đây làm gì vậy?
Thiên Kỳ vui vẻ lại gần ôm lấy Sam Sam thay cho lời chào. Sam Sam cũng ôm lại cậu ta.
– Đến thăm một người lạ thôi.
– Thăm một người lạ?
Thiên Kỳ tưởng như nghe được chuyện cười. Lý Diên Vĩ miệng cười toe toét nhìn Sam Sam.
– Vậy phiền sama gửi lời chào tới anh trai. Gặp lại sau.
Nói rồi Lý Diên Vĩ xoay người rời đi để Sam Sam tự xử cục diện.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!