Hợp Đồng Sinh Con - Chương 48
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Hợp Đồng Sinh Con


Chương 48


Gió thổi mạnh làm cho mái tóc được chải chuốt cẩn thận của Sarah cũng bay bay, cô đứng dựa người vừa cửa xe ô tô mà yên lặng nhìn về phía biển bao la kia. Tâm trạng cô lúc này thật nặng nề, có khi không nhớ lại thật tốt.

– Tiểu thư cô không sao chứ?

– Ren, chúng ta đi du lịch đi.

Sarah đột nhiên lên tiếng yêu cầu làm cho Ren có chút kinh ngạc. Cậu ta ngồi ngay ghế lái nhìn Sarah đang tựa vào bên cạnh xe kia mà mỉm cười lên tiếng.

– Được thôi, vậy tiểu thư muốn đi đâu đây?

– Cùng đến chỗ bà ấy được chứ?

– Tôi không nghĩ tiểu thư lại muốn tới đó.

Ren mỉm cười mà ánh mắt lập tức thay đổi nghiêm túc hẳn nhìn về phía trước mặt hay chính là căn nhà gần biển kia. Sarah liếc mắt nhìn Ren đang ngồi bên trong xe mà mỉm cười rồi yên lặng. Cả hai bọn họ đều không nói gì mà nhìn ánh hoàng hôn đang nhuộm cả mặt biển. Mặt trời đang lặn dần, giống như tâm trạng của Sarah đang ngày càng trùng xuống vậy.

– Tiểu thư nghĩ bà ấy có chấp nhận mình hay không?

– Tôi không biết nữa.

Sarah mỉm cười đứng dậy đi thẳng về phía ngôi nhà ngỗ. Ren cũng không có mở cửa đi theo chỉ ngồi yên trong xe nhìn về mặt biển dập dờn. Mong rằng bà ấy sẽ cho phép tiểu thư ở lại.

Trước khi mặt trời lặn hẳn xuống, Lâm Chí Dĩnh rất nhanh đi tới địa điểm hẹn, cậu ta nhìn chiếc ô tô trắng đắt tiền cùng với người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước căn nhà cạnh biển kia mà bước tới. Người này chắc chắn là cô Lâm mà Mạc Tiểu Linh đã nói nhưng…

– Cô là cô Lâm đó sao?

– Chí Dĩnh cậu tới rồi.

Sarah mỉm cười mà quay sang nhìn Lâm Chí Dĩnh. Trong khoảnh khắc đó Lâm Chí Dĩnh không biết nên nói gì tiếp theo vì Sarah đột nhiên ôm chầm lấy cậu ta. Hành động này là sao?

– Mau…mau buông tôi ra.

– Để tôi ôm một chút được chứ nhóc?

Sarah cất tiếng hỏi nhưng là dù cậu ta có muốn hay không cô vẫn sẽ ôm thằng nhóc này. Thật là đẹp trai mà, rất giống anh trai của mình.

Cuối cùng Sarah cũng chịu buông Lâm Chí Dĩnh ra làm cậu ta thở nhẹ mà chỉnh trang lại quần áo của mình rồi nhìn Sarah với ánh mắt quái lạ.

– Cô tìm tôi làm gì hả?

– Cậu thật ưu tú như anh trai của mình vậy đó nhóc, tôi hẹn cậu chỉ là muốn nhờ cậu chút chuyện mà thôi nhóc. Mong cậu hãy chăm sóc cho anh trai mình và Vũ Vũ. Vũ Vũ chỉ đang cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi, cậu cứ ở bên để mắt tới thằng bé là được. Cả Băng Băng nữa, nếu có thời gian cậu hãy đi gặp cháu gái mình, con bé có chút cứng nhắc nhưng lại là người giàu tình cảm.

– Cô…cô thật ra là ai?

Lâm Chí Dĩnh dùng loại ánh mắt kinh ngạc nhìn Sarah mà có chút lắp bắp. Sarah mỉm cười vỗ vỗ má Lâm Chí Dĩnh rồi đi thẳng về hướng chiếc xe trắng đang đỗ kia.

– Tôi là Sarah Taylor, chúng ta sẽ còn gặp lại thôi nhóc. Nếu lúc tôi trở lại mà Băng Băng cùng Vũ Vũ có mệnh hệ gì cậu sẽ không yên với tôi đâu.

– Cô là…

Lâm Chí Dĩnh không tin được nhìn người phụ nữ đang rời đi kia. Cô Lâm này lại tên là Sarah Taylor? Nếu không sai lầm thì cô Lâm chính là Lâm Sam Sam mẹ của Vũ Vũ và Băng Băng sao? Chuyện này sao lại đi nhờ vả cậu chứ? Nói rõ với anh trai không phải hợp hơn sao?

– Vậy đi luôn chứ?

– Ừ, đi người không như vậy bà ấy thấy thương hại sẽ cho phép ở lại thôi.

Sarah mỉm cười rồi ngả người ra ghế mà nhắm mắt lại. Ren cũng lập tức khởi động xe thẳng hướng thành phố mà đi. Lâm Chí Dĩnh đứng nhìn theo chiếc xe khuất dần rồi cũng nhanh chóng đi về nhà. Mặt trời lặn hẳn xuống rồi. Mọi thứ chỉ là… nghỉ ngơi mà thôi.

Tại nhà hàng món Trung, toàn những món ăn bình dân thường ngày nhưng rất nổi tiếng vì hệ thống thực phẩm sạch cũng như tay nghề vô cùng ngon nghẻ, trong căn phòng lớn với chiếc bàn tròn trải khăn đỏ cùng những ánh đèn lồng đỏ trông càng mộng ảo, ma mị, Liz ngồi đó cầm cái điện thoại chơi game trong khi chân bắt chéo gác lên bàn kia. Xung quanh bàn tròn còn có Kevin và một vài kẻ lạ mặt mỗi người làm một việc riêng.

Bỗng chốc cánh cửa bị kéo mạnh ra, Thiên Kỳ bước vào mà theo sau còn có hai người là Lâm Sinh Sinh và Lý Diên Vĩ nữa. Ba người nhanh chóng vào chỗ ngồi.

– Date, sao anh lại mang theo Lucian tới đây chứ?

Puss, cô nàng với dáng người nhỏ nhắn xinh xắn đeo chiếc kính gọng đen không mắt kính kia đang mút kẹo mà liếc nhìn những người vừa mới tới này. Thiên Kỳ mỉm cười nhìn cô em út.

– Puss, em quá quan tâm chuyện của anh rồi. Hội trưởng của chúng ta dù sao cũng không phản đối mà.

Lúc này mọi người đều nhìn về phía Liz, cô nàng nào đó vẫn cứ chơi mà chẳng bận tâm ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình. Tận đến khi màn hình hiện lên game over thì Liz mới dừng lại, cô ngước lên nhìn mọi người một lượt sau đó mỉm cười ngả người ra ghế mà hai tay khoanh trước ngực.

– Hửm, vẫn chưa đến đủ sao?

– Liz, người đã đủ lại còn thừa.

Kevin ngồi bên cạnh Liz lên tiếng nhắc nhở. Fatimy béo ục ịch đang ngồi cách Liz một chỗ hì hục vào ăn thức ăn trên bàn cũng chịu lên tiếng.

– Hội trưởng ngài đang đợi nam chính đến sao?

– Fatimy, cậu luôn hiểu tôi.

Liz mắt sáng như sao cười toe toét nhìn Fatimy dễ thương lúc nào cũng ăn là hàng đầu kia. Fatimy lại tiếp tục ăn không nhìn Liz một cái chỉ gật gật đầu. Hội trưởng của bọn họ dù đã lớn tuổi nhưng tính tình vẫn ham vui, vẫn trẻ con như ngày nào. Ramo ngồi bên cạnh Fatimy tay chống cằm, tay cầm cái thìa vung vẩy nhìn Liz.

– Vậy nam chính là ai?

– A, đến rồi.

Liz vui vẻ hướng tới phía cửa. Mọi người lúc này trừ Fatimy đều quay đầu nhìn lại phía cửa kia. Một bóng người cao lớn xuất hiện ngoài cửa mà ngay lập tức cánh cửa được kéo ra, nhân vật không ngờ đến đã xuất hiện.

– Lão đại.

– Anh rể.

– Dương Chí Phong.

Mọi người đều đồng loạt lên tiếng nhìn nhân vật nam chính này. Dương Chí Phong cũng không nói gì đi tới một chỗ trống mà ngồi xuống. Liz cùng lúc đứng dậy, cô nhìn mọi người vui vẻ nói lớn.

– Nào mọi người, hãy cùng nhau thưởng thức bữa ăn vui vẻ nào. Chúng ta sẽ chào mừng thành viên mới gia nhập hội Life này đó là Lý Diên Vĩ.

– Chào mừng.

Fatimy vỗ vỗ tay rồi lại với lấy cái bánh bao nhét vào mồm. Ngoài hai người này ra chẳng còn ai hưởng ứng theo họ nữa. Liz vẫn giữ lấy nụ cười trên gương mặt trẻ trung của mình mà ngồi xuống, cô cầm lấy đôi đũa gắp lấy miếng thịt cá bỏ vào miệng ăn ngon lành vẻ rất thưởng thức mỹ thực bình dân. Những người khác ngồi nhìn cô mà cuối cùng người lên tiếng đầu tiên phá vỡ không khí vui vẻ pha chút quái dị này lại là Dương Chí Phong.

– Sarah đang ở đâu?

– Anh rể, anh biết…

Lâm Sinh Sinh không ngờ Dương Chí Phong lại biết chuyện này. Fatimy đang ăn cũng ngừng lại cầm lấy khăn lau miệng sau đó nhấc cốc sữa lên mà tu ừng ực.

– Sarah rời khỏi đất nước này rồi, chị ấy chắc đang trên đường đi nghỉ mát.

– Là ở đâu?

Dương Chí Phong nhìn tên mập này cất tiếng hỏi thì ngay lúc đó Liz đã dơ tay mà ngăn trước mặt Fatimy ý chỉ cậu mập này ít lời đi. Gương mặt đó vẫn là nụ cười hiện hữu nhưng đôi mắt lại hoàn toàn không cười.

– Sarah đã quá mệt mỏi rồi, con bé cần nghỉ ngơi trước khi bước vào cuộc chiến thực sự. Chúng ta đến đây để ăn cơm không phải nói chuyện của Sarah Taylor.

– Liz, đến cuối cùng tôi luôn muốn hỏi cô là người thế nào.

Dương Chí Phong nhìn Liz như nhìn kẻ thù vậy. Những thứ hắn thấy được đều dính dáng rất nhiều đến Liz. Người này tưởng như đơn giản nhưng thực ra cái gì cũng biết, đặc biệt nguy hiểm.

– Lão đại, anh đừng hỏi hội trưởng.

Thiên Kỳ ngồi gần Dương Chí Phong lên tiếng nhắc nhở. Họ đều biết Liz không thích ai đó đặt câu hỏi về mình. Lý Diên Vĩ ngồi một mình kia nhìn Liz mỉm cười cô cũng là vô cùng tò mò về vị hội trưởng này dù cả hai quen nhau khá lâu rồi.

– Hội trưởng, tôi cũng muốn biết thêm về chị.

– Tôi sao?

Liz mỉm cười cầm lấy cốc sữa mà cũng nhấp một ngụm sau đó cầm một cái bánh bao lên mà cắn một miếng. Nhấm nháp đủ để họ chờ đợi thiếu kiên nhẫn rồi Liz mới lên tiếng.

– Tên đầy đủ của tôi là Anna Liz Lâm. Từ nhỏ lúc tôi 4 tuổi ba mẹ tôi đã chết do sạt nở đất trên núi lúc họ đi du lịch về, tài sản họ để lại cho tôi không nhiều nhưng cũng chẳng ít và được ông nội đứng ra thay tôi nắm giữ. 4 tuổi tôi trở thành cô nhi bị người thân trong nhà nhìn như hổ rình mồi. 5 tuổi tôi đã tự lập, nhờ một chút sự giúp đỡ, tôi một mình đem số tiền đó đầu tư vào chứng khoán và thu về một khoản không hề nhỏ. Tôi đem số tiền đó mượn người, mượn tên để kinh doanh độc lập và đã giàu lại càng giàu. Cộng với cổ phần của ba mẹ ở trong SS tôi lại tự mình bí mật thu mua thêm nữa để rồi cộng dồn nó chuyển sang cho đứa em họ trào đời không lâu đó.

– Là…

– Đúng thế Sinh Sinh, em nghĩ đúng rồi. Tôi đã đem món quà đó chia cho em họ mình là Lâm Sam Sam. Những kẻ trong đại gia tộc đó muốn cướp đi tài sản khổng lồ của tôi nhưng tôi đã từ từ khiến cho họ phải nếm đủ mùi vị. Tôi đã trở nên độc lập sinh tồn trong đại gia tộc mà không ai dám động tới tôi ngay cả ông nội. Khi biết tin cặp em họ của mình xảy ra chuyện tôi đã vui vẻ suốt một tuần liền vì cuối cùng sóng gió cũng đã tới. Sau này lớn lên tôi đã lập ra hội Life này chỉ với mục đích thỏa mãn cuộc vui của mình mà thôi. Đó, cuộc đời tôi chỉ có vậy, tôi không có khó hiểu đâu Dương chủ tịch.

Liz cười rồi lại tiếp tục ăn cùng Fatimy. Mọi người rơi vào im lặng ít lâu thì Lâm Sinh Sinh cũng lên tiếng.

– Chị ấy nói hãy hỏi chị Liz.

– À, thì ra em đến là vì chuyện này em họ. Sarah là một cô gái rất thú vị. Ai mà ngờ được Sarah lại mang gương mặt giống hệt chị em song sinh nhà họ Lâm chứ. Gia đình Sarah không được hòa thuận, từ nhỏ Sarah đã không có mẹ, ba thì bận công việc liền đem Sarah vứt bỏ ở lại ngôi nhà trắng đó dưới sự giám sát của Sky. Sam cũng được đưa tới đó để luyện tập. Hai đứa nhóc lãnh cảm bỗng dưng làm bạn và rồi thảm kịch lại xảy ra. Điều kì diệu là Sarah lại sốc đến nỗi mất trí nhớ tạm thời nhưng cái tạm thời đó lại kéo dài suốt gần 29 năm.

Liz cười nhưng nụ cười này lại là mang một chút thê lương khác hẳn thường ngày. Lý Diên Vĩ ngồi đó nhập vào đầu những gì cần thiết.

– Hội trưởng, tại sao Vu Hiểu Mai lại bị giết?

– Mục đích của em là hỏi điều đó sao nhóc tiểu Lý? Chuyện đó chỉ có một lời giải duy nhất mà thôi. Simon Taylor không ưa nhìn con gái mình quá đà vào tình cảm bạn bè đó trước sự đau đớn mà con gái mình đã trải tại chính cùng một địa điểm cho nên ông ta đã kết thúc sinh mạng vô tội đó. Thật đáng tiếc cả bé con cũng phải đi theo mẹ mặc dù tội lỗi lại không phải do họ mà ra.

– Hội trưởng, hôm nay là ngày giải đáp sao?

Fatimy cười tươi mà hỏi sau đó vẫn cắm cúi ăn. Liz chỉ cười và cười, trừ bỏ biểu cảm đó ra thật khó mà nhìn ra được cái gì lạ ở cô gái đầy quyền lực này.

– Tôi sẽ cho mọi người biết một tin tức cuối cùng nữa mà thôi. Sarah sẽ còn quay lại nhưng không chỉ mình Sarah mà sẽ có thêm nhân vật không ngờ tới nữa. Đến thời điểm đó thật không biết ai sẽ phải gục ngã đây. Vậy giải đáp kết thúc cùng nhau ăn tối vui vẻ nào.

Bọn họ là yên lặng không nói gì nữa bởi vì Liz hoàn toàn sẽ không nói thêm nếu họ có hỏi gì đi nữa. Đã có quá nhiều chuyện xảy ra rồi và họ không biết sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa. Đến cuối cùng thì Simon Taylor, ông ta muốn gì khi lại đối xử với con gái ruột như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN