Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải - Chương 48: Người Con Gái Đầu Tiên Làm Anh Rung Động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải


Chương 48: Người Con Gái Đầu Tiên Làm Anh Rung Động


Nó nhắm mắt chuẩn bị đón cái tát đau đớn và đầy căm phẫn của Âu Dương Lam Lam nhưng 30 giây trôi qua nó vẫn không thấy gì, rồi đến 1 phút vẫn chưa có chuyện gì xảy ra. Nó dần dần hé đôi mắt nhìn cạnh tượng phía trước, bàn tay giơ lên cao chuẩn bị đánh nó của cô ta bị Khải bắt lấy giữ chặt. Khải và Lam Lam 4 mắt nhìn nhau nhưng cái nhìn Khải dành cho cô ta là cái nhìn căm phẫn nhưng đôi mắt cô ta dành cho anh lại hết sức nhu tình. Âu Dương Thiên Lam và Âu Dương Bích Lam sợ hãi nhìn thấy Khải, Thiên và Nguyên nên lùi về sau 1 bước- An….anh Khải_ Âu Dương Lam Lam nhìn vào đôi mắt căm phẫn của Khải bỗng nhiên thấy sợ, thật sự cô ta chưa bao giờ thấy anh như vậy cả vì bình thường anh là 1 người dịu dàng, hài hước, lễ phép chứ chưa bao giờ anh tỏ thái độ như thế này. Tất cả chỉ vì nó

Hất mạnh tay của cô ta xuống Khải gằn giọng

– Tôi ghét loại người mưu mô xảo trá, tôi ghét cả cô, tôi cảnh cáo cô nếu sau này cô mà còn dám động đến bạn gái của tôi nữa thì cô cứ cẩn thận. Càng làm thế này thì tôi chỉ càng ghét cô hơn thôi_ nói xong Khải quay ra cầm tay Phương kéo về phía mình

– Còn nữa, Âu Dương Thiên Lam, cô nói cả Hiền và Quỳnh đều phải tránh xa tôi và Nguyên ra ư? Cô đừng mơ, nếu trên thế giới này không xuất hiện Hiền và Quỳnh thì cũng đừng hòng tôi yêu cô nên hãy ăn nói cẩn thận_ Thiên Tỉ tức giận nhìn Thiên Lam, loại người này khiến anh khinh bỉ

– Nói cho cô biết, Âu Dương Bích Lam, cô sẽ vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội đâu, đối với tôi chỉ có Hiền mà thôi, cô ấy sẽ mãi mãi là người con gái tôi yêu nhất_ Vương Nguyên cũng ghét loại người này, thật đáng trách mà

3 cô ả im bặt nhìn nhau, nhưng trong thâm tâm thì đang tức giận tột độ. Tại sao chứ? Tại sao? Các cô không bằng 3 con nhỏ Phương, Hiền và Quỳnh ở điểm nào mà các anh lại như thế? Thật không thể tha thứ. Ánh mắt rực lửa ghen ghét bùng lên mạnh mẽ, sự tức giận bao trùm nhìn theo bóng lưng của 4 con người rời đi

– Bọn tao nhất định sẽ không tha cho 3 đứa mày đâu, Khải, Nguyên và Thiên là của bọn tao_ Âu Dương Lam Lam cay nghiệt nói. Cầm chiếc điện thoại Iphone lên, cô ta bắt đầu bấm số

– Bây giờ, ngay bây giờ chúng mày hãy lên cho chị 1 kế hoạch,……….đó là bắt cóc………_ bỏ máy điện thoại xuống, cô ta cười nham hiểm ” Vương Tuấn Khải, anh phải là của em”

___Đưa nó trở về lớp, hai nhỏ bạn Quỳnh và Hiền kiểm tra và hỏi han nó rối rít khi nghe Tuấn Khải kể chuyện___

– 3 người họ thật quá đáng mà, còn may là anh Khải tới kịp_ Quỳnh bực mình nói

– Ơ mà sao 3 anh biết em ở sân sau mà tìm vậy_nó tự dưng nhớ ra

Chuyện là lúc ra chơi Khải có thấy nó đi cùng mấy cô bạn xuống canteen, vì đói nên Nguyên qua rủ Khải xuống canteen mua đồ, Khải nhìn quanh canteen nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Phương đâu cả nên đi đến chỗ mấy cô bạn vừa rủ nó đi ăn để hỏi thì được biết Phương sau khi nhận được 1 tin nhắn thì liền bỏ đi, chỉ nói là ra sân sau gặp bạn. Linh cảm có chuyện không hay nên Khải rủ Nguyên và Thiên cùng đi ra sân sau thì thấy 3 tiểu thư nhà Âu Dương đang đẩy nó ngã xuống sân, Khải định chạy ra thì bị Thiên cản lại, bí mật đến gần hơn chút nữa, nấp vào gốc cây gần đó để xem 3 tiểu thư đó còn định giở trò gì nữa thì nghe toàn bộ sự việc, khi Âu Dương Lam Lam chuẩn bị tát nó, Khải đã nhanh chân chạy ra bắt lấy tay ả ngăn cản

**Tối, chúng nó rủ nhau đi chơi vì hôm nay không có lịch diễn gì, Hiền, Quỳnh, Phương và Trang kéo nhau đến khu mua sắm để mặc cho 3 anh ngồi uống trà tại quán gần đó

– Anh Khải, theo như bọn em để ý, có phải anh thích Phương thật rồi không?_ Vương Nguyên cũng thắc mắc lâu rồi, nhiều lúc đi với nhau Nguyên cũng hay để ý rằng Khải thỉnh thoảng vẫn nhìn ngắm nó và cười. Chậc chậc, dấu hiệu của tình yêu đây mà

Nghe xong câu hỏi của Nguyên, xem xét ánh mắt của Thiên làm Khải chút xíu nữa là chết sặc

– Hờ….h…..hả?

– Thôi, giả vờ làm gì, anh em bao nhiêu năm với nhau em biết rõ quá mà_ Thiên thấy thái độ của Khải như vậy liền bật cười

– Ơ, ơ anh không biết, anh không biết cái gì hết_ nói rồi Khải đứng lên đi thẳng

– Hahaha, có người ngại rồi_ Nguyên ôm bụng cười hả hê nhìn người anh tri kỉ của mình

– Nhưng cũng hay thật, ở với nhau bao nhiêu năm đây là lần đầu tiên tớ thấy anh ý rung động trước 1 người con gái đấy

*******Xin lỗi mọi người nha, vì ra chap muộn, nhưng thông báo nhé, mk sắp đi học nên lịch viết truyện vào thứ 3,5,7 sẽ bị hủy nha, và lịch viết truyện của mk sẽ không còn được cụ thể nữa. Có thể là vào chủ nhật hàng tuần. Hoặc cũng có thể 1 tuần không thể ra chap bởi lên cấp 3 rồi lịch học dày đặc luôn nên mọi người hết sức thông cảm ạ*****

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN