Cái Đồ Trời Đánh. Cô Cứ Đợi Đấy !!!
Chương 4: Tạm Biệt, Trần Gian Ta Tới Đây
– Áaaa, mày đang làm cái gì vậy Tiểu Long Nữ ? Trời ơi đây là nhà tao hay cái bãi rác vậy hả ???
– Tiếng hét ấy phát ra từ Mĩ Nhân Ngư, cô gái có mái tóc vàng và đôi mắt tím đang đứng trước mặt nó. Một cô gái xinh đẹp với đuôi cá màu tím( chị ý là người cá ạ). Cô nhìn ngôi nhà của mình mà suýt xỉu, và tất nhiên Tiểu Long Nữ đã nhanh tay đỡ lấy … cái túi bánh trên tay cô.
– Con kia, bạn mày ngã thì mày không lo, chỉ chăm chăm cái túi bánh thôi hả?_Mĩ Nhân Ngư hét lên uất ức
– Hehe tất nhiên rồi, đỡ mày làm gì cho bẩn tay ? Tao chỉ iu em bánh thôi, oa thơm quá, bánh rong biển phải không?- Nó cười tít mà k để ý đến mặt con bạn mình đang đằng đằng sát khí, hận vì không thể bóp chết nó ngay tức khắc. Nhưng chưa kịp ra tay thì nó đã nhảy chồm đến ôm cô hét lên sung sướng.
– Xuống trần chơi đi, cha tao đồng ý rồi, à tiện thể rủ Haray đi luôn.
– Nó nói 1 lèo rồi kéo cô chạy thẳng, không để cô ý ới gì, nó đã kéo cô chạy lên đến bờ. Mĩ Nhân Ngư ra khỏi mặt nước lập tức đuôi cá biến mất,( nhờ cái vòng của Long Vương tặng cho ý mà). Và úmbala, hiện tại họ có mặt ở …địa phủ. Nhưng đây có thật là địa phủ không? Đèn hoa treo rực rỡ khắp nơi, lại còn mấy con ma ăn mặc lòe loẹt bay tới bay lui, nhạc sàn thì mở ầm ĩ, nhìn thật là tức cười. Nó và Mĩ Nhân Ngư rảo bước đến chỗ xử án của Diêm Vương, thấy anh đang ngồi ôm đầu ở đó.
– Hey Vương ca, hôm nay cưới ai à mà sao náo nhiệt thế ? mà Haray em gái anh đâu rồi? – Nó lại gần chỗ Diêm Vương hỏi
– Cưới xin gì ? Haray bày trò chứ ai, mà mấy đứa định rủ nó xuống trần hả ? Nhanh khuân nó đi cho ta nhờ, nó đang mở tiệc chia tay chia chân dưới âm phủ đây này_ Vương ca lắc đầu khổ sở.
– Hello mấy baby, chúng ta đi thôi.
Sau cửa, cô gái xinh đẹp khả ái xuất hiện, mái tóc và đôi mắt một màu đen tuyền thuần khiết, không ai khác ngoài Haray nhà ta. nhỏ vừa xuất hiện là kéo 2 con bạn mình đi liền, trước khi a trai kịp giữ nó lại để thu dọn hậu quả nó bầy ra.
Trước khi đi, nó rẽ vào 1 khu vườn trồng đầy hoa tulip biển, nó quỳ xuống bên 1 nấm mộ, đặt lên đấy đóa hoa hồng xanh, nó thì thầm.
– Mẹ, con rất nhớ mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ tìm ra kẻ đã sát hại mẹ.- Nó nhìn tấm hình của mẹ hồi lâu rồi quay lại chỗ 2 người bạn. Mẹ nó rất đẹp nhưng bà chết khi còn quá trẻ và mẹ nó là…con người.
Tụi nó đi tìm Long Vương để nghe dặn dò rồi đi. Cũng không có gì quan trọng, chỉ có hai tin làm tụi nó chú ý. Một là vẫn giữ nguyên kí ức của tụi nó, và tất nhiên tụi nó sẽ được gửi thẳng cho bố mẹ ở trần gian luôn, khỏi sinh ra làm gì cho mất công. 2 là tước toàn bộ phép thuật để đảm bảo tụi nó không làm nổ tan trần gian. Vậy là xong, tụi nó đứng ở giếng trời, nơi kết nối giữa tiên giới và hạ giới, chào mọi người rồi nhảy xuống.
Nó không buồn mà còn rất vui, vì nó xuống trần là để thực hiện một tâm nguyện của mình. Có ai thắc mắc về Thái Tử không? Anh sau khi lôi kéo được Thiện Nhân con của Thái Bạch Kim Tinh thì đã hạ phàm trước nó 1′ rồi. Yên tâm tuy hơn nhau 1′ nhưng xuống tới hạ giới vẫn bằng tuổi nhau. Tại vì Ren muốn thế mà kaka. Mà anh ý cũng bị tước phép luôn òi. ^-^. còn thân phận của tụi nó ở trần gian mọi người chắc đoán ra rồi ha. _ _ _Tiểu Long Nữ(nó)(Seny) / Mĩ Nhân Ngư(Windy) / Công chúa địa ngục(Haray)./ Thái Tử(hắn)(Sky)/ Thiện Nhân(Rany).
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!