Thiên Thần Nhỏ Của Riêng Tôi - Chương 39: Dự định đi chơi (Phần 4)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Thiên Thần Nhỏ Của Riêng Tôi


Chương 39: Dự định đi chơi (Phần 4)


_ Nguyên nhi dậy thôi nào sáng rồi hôm nay chúng ta sẽ đi chơi mà, dậy đi – Khải ca vừa gọi vừa kéo Nguyên Nguyên dậy.
Vương Nguyên mở chăn ra, nhưng vừa nhìn thấy Tuấn Khải thì cậu lại trùm chăn lại và ngủ tiếp.
_ Nguyên Nguyên ơi trễ rồi đấy dậy đi.
Vương Nguyên ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh, còn Tuấn Khải thì đi về phía phòng của Thiên Tỉ. Một lúc sau Vương Nguyên ra ngoài, cậu cũng sang phòng Thiên Tỉ thì thấy 2 người đang ngồi nói chuyện.
_ Bây giờ chúng ta cùng đi ăn sáng rồi chuẩn bị đồ và sang đón mọi người nha! – Tuấn Khải.
_ Vâng – đồng thanh.
Một lúc sau:
_ Các em chuẩn bị đồ xong chưa? – Tuấn Khải.
_ Rồi ạ, em đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ cần cho chuyến đi rồi. Chúng ta đi thôi! – Thiên Tỉ.
_ Ủa, Nguyên Nguyên! Đồ của em đâu?
_ Em không đi, mọi người đi vui vẻ nhé!
_ Hôm trước em đã hứa với mọi người là sẽ đi rồi mà, sao hôm nay lại nói không?
_ Uk, cậu đi chung đi Nguyên Nguyên! – Thiên Tỉ.
_ Em không khỏe hả? Nếu vậy thì chúng ta sẽ đi vào dịp khác nhé!
_ Vậy để em gọi báo cho mọi người – Thiên Tỉ.
_ Mọi người cứ đi đi, đừng để ý đến em, em không sao!
_ Vậy thì cậu lên phòng thay đồ rồi chuẩn bị đi chung với mọi người đi! – Thiên Tỉ.
_ Thôi hôm nay Nguyên Nguyên không được khỏe, chúng ta để em ấy về phòng nghỉ ngơi đi. Mang đồ vào cất thôi – Tuấn Khải nói với 1 vẻ mặt buồn bã.
_ Hai người không cần cất đâu, để em đi chung là được chứ gì!
_ Em không sao chứ! Nếu mệt thì cứ ở nhà, chúng ta có thể đi sau mà!
_ Em không sao! – Vương Nguyên nói rồi đi lên phòng thay đồ.
—————————————-
Vương Nguyên từ trên phòng đi xuống, anh mặc áo nhóm và 1 cái quần jean đơn giản cùng với đôi giày thể thao màu đen và 1 cái mũ lưỡi trai màu xanh nhạt. Cậu nói:
_ Chúng ta đi thôi!
_ Em không sao thật chứ! – Tuấn Khải vẫn lo lắng hỏi.
_ Vâng.
_ Ukm….
_Vậy chúng ta đi thôi, cũng hơi muộn rồi đó! – Thiên Tỉ.
Ở trước cổng nhà ông bà Gia Hân:
_ Các em chuẩn bị xong chưa? – Tuấn Khải.
_ Tụi em thì xong rồi còn Gia Hân thì đang còn ở trong nhà ấy ạ – Trâm Anh.
– Gia Hân ơi nhanh lên, mọi người đến rồi nè! – Trâm Anh nói vọng vào trong nhà.
Gia Hân từ trong nhà bước ra, cô mặc áo nhóm và 1 cái váy màu đen dài đến đầu gối cùng với 1 đôi giày thể thao màu đen. Cô nhìn về phía mọi người, thấy Vương Nguyên cô đi chậm lại và suy nghĩ: “Anh ấy cũng đi sao? Bây giờ mình phải làm sao đây? Nếu không đi sẽ bị ảnh hưởng đến mọi người, phải làm sao đây???”. Gia Hân hoàn toàn bị đẩy vào cái hoàn cảnh khó xử này.
– Nhanh lên đi Hân Hân! – Trâm Anh bực bội.
Suy nghĩ ấy của Gia Hân nhanh chóng biến mất sau câu nói của Trâm Anh. Cô ấp úng nói:
– Ukm….
Gia Hân nhanh chóng đi về phía mọi người.
_ Chúng ta đi thôi!
_ Ukm.
_ Đây là… ai… vậy.. ạ…? – Trâm Anh lo lắng hỏi khi đang bước 1 chân lên xe.
_ À, đó là chú Lưu. Không sao đâu, hôm nay chú nghỉ làm nên anh nhờ chú chở chúng ta đi chơi ấy mà! – Tuấn Khải.
_ Các cháu lên xe đi! – Chú Lưu nói.
_ Vâng ạ! – đồng thanh
Thiên Tỉ, Bảo Trâm, Trâm Anh và Tuấn Khải cùng bước lên xe. Mọi người ai cũng có đôi có cặp cả rồi, chỉ còn Gia Hân và Vương Nguyên, 2 người lưỡng lự nhìn nhau.
_ Gia Hân, Nguyên ca 2 người lên xe đi! – Trâm Anh.
Gia Hân và Vương Nguyên đều bước lên xe. Gia Hân ngồi ở hàng ghế thứ 2. Vương Nguyên ngồi bên cạnh Gia Hân. Vương Nguyên đang định hỏi Gia Hân 1 cái gì đó thì cô liền đứng dậy là đi lên hàng ghế Trâm Anh và Tuấn Khải đang ngồi.
_ Khải ca! Cho em ngồi chung với Trâm Anh nha, em bị say xe nên ngồi phía sau em sợ… – Gia Hân nói nhỏ với Tuấn Khải.
_ Ừ, vậy em ngồi đây để anh xuống dưới ngồi với Nguyên Nguyên.
Tuấn Khải đi xuống chỗ Vương Nguyên. Anh nhớ ra lúc sáng Vương Nguyên lưỡng lự không muốn đi, không ngờ là Vương Nguyên đã bị bệnh. Nhìn thấy sắc mặt Vương Nguyên không được tốt lắm nên Tuấn Khải quay sang hỏi:
_ Em có sao không?
Vương Nguyên ấp úng nói:
_ À… Em… không sao…
Tuấn Khải chỉ bĩu môi rồi gật đầu. Trong xe lúc này có vẻ im lặng ít tiếng cười nói như bình thường, chỉ có cặp đôi Thiên Tỉ và Bảo Trâm là vui vẻ nói chuyện với nhau thôi.
—————————– Hết chương ———————————
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN