Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh - Chương 3: Dương Dương, Băng Băng!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh


Chương 3: Dương Dương, Băng Băng!


Dương Dương và Băng Băng là 2 du học sinh người TQ.

Hai người trông vô cùng xinh xắn, nhỏ nhắn và đáng yêu vô cùng! Nước da trắng mịn, đôi môi hồng tự nhiên, dáng người quá đỗi hoàn hảo! Từ đầu đến chân không có chỗ nào chê được! Chắc chắn cũng thuộc dạng nhà quá đỗi khá giả!

Chỉ 2 từ “ Hoàn hảo! “

Hai người lại vô cùng hoạt bát, lanh lợi và thông minh! Luôn luôn nở 1 nụ cười chói lóa!

Thông minh, hoạt bát, hiểu chuyện. Nghìn người thì nghìn người yêu… vậy mà… Dương Dương và Băng Băng lại bị cả lớp tẩy chay vô điều kiện! Thật vô lý!

Cái trường học này thật kì cục, toàn con nhà giàu kiêu sa, khinh người! Trong cái thế giới này là như vậy sao? Địa vị và tiền bạc được đặt lên hàng đầu sao? Thật nực cười quá đi!

Thật là ghê tởm cho cái xã hội bây giờ! Người ta nào có biết đến tình người chứ!
Người ta lãng quên đi mọi thứ!
“ Có tiền mua tiên cũng được! “ câu nói thật ghê tởm làm sao!

Nó chống cằm, liếc nhìn Dương Dương và Băng Băng!

– Cô ơi! Bọn em có thể ngồi chỗ đó chứ ạ!
Băng Băng chỉ tay xuống chỗ nó!

“ Ế! Sao lại là ở đây chứ! “ Nó nghĩ

Thật là kì cục, vậy mà cô giáo cũng đồng ý được!

Chuyện bình thường, sự nghiệp của những thầy cô giáo trong này chỉ tan biến trong phút chốc nếu dám gây trở ngại cho con họ, nhất là du học sinh nữa chứ!

Dương Dương và Băng Băng thản nhiên đi xuống chỗ nó y như mấy học sinh phách lối vậy!

Cô giáo cũng chỉ biết im lặng nhìn theo, cứ như họ mới là giáo viên vậy!

Họ chậm chạm đi từng bước xuống chỗ nó! Rồi nở 1 nụ cười tươi, tỏa nắng chói lóa!

– Lâu rồi không gặp cậu! Nguyễn Thùy Linh!

Theo phản xạ tự nhiên, nó giơ tay lên nói: “ Chào! “

Ế mà có cái gì đó sai sai, sao họ lại biết tên của nó chứ! Lạ thật!

Dương Dương nhìn nó, chán nản lắc đầu!

Băng Băng cúi người xuống, véo má nó: “ Cái mặt đần này là sao hả Linh! Cậu làm sao thế, không nhận ra bọn mình à? “

Nhận ra? Nó còn không biết mình đã quen hai người này nữa là!

Lặng lẽ suy ngẫm hồi lâu!

.
.
.
.
.

Rồi đấy, nó đã suy nghĩ nát óc rồi mà cũng chẳng nhớ ra! Nó còn quên mất là mình đã mấy trí nhớ luôn!

Thật là ngốc quá!

Nó lắc lắc cái đầu!

– Xin lỗi, tôi đâu có biết 2 cậu!

Nó cũng đâu thấy bố mẹ nhắc đến họ, chắc là họ chỉ là những người bạn xã giao mà thôi!

Dương Dương cốc nhẹ vào đầu nó!
– Đúng là cậu mất trí nhớ thật rồi!

Haha! Đúng vậy, nó mất trí nhớ thật chứ có đùa đâu!

Hai người này nói chuyện thật là!

Mà còn về việc chỗ ngồi, họ định chiếm luôn cái em bàn ghế đáng yêu của nó sao?

Nó nằm xuống bàn, tỏ ý không đồng ý!

Dương Dương phụt cười: Cậu vẫn dễ thương như xưa nhể?

Băng Băng rảo bước đi qua nó, đặt cặp sách xuống bàn đằng sau cười nói: Đâu ai dám cướp bàn của cậu chứ! Cả trường này đâu ai đủ sức!

Ồ! Hóa ra đằng sau nó vẫn còn 1 bàn trống mà trước giờ nó chẳng bao giờ để ý!

Với lại… nhà nó… đáng sợ đến vậy sao?

“ Chỉ có nhõn mấy cái công ti phân phối ở Đức, mấy cái ở Nhật, vài cái ở Mỹ… ừm… hình như còn có ở Pháp, Malaisia, Trung Quốc, Ấn Độ thôi mà! “ Nó nghĩ

Chậc, từng nào đối với nó mới gọi là nhiều đây hả? Chị ta còn được quyền quản lý mấy cái công ty siêu bự ở Việt Nam nữa cơ! Nhưng chị ta đâu có hứng thú nên bỏ hết à!

Ai ya! Gia thế quá khủng!

Kể nhiều mà mệt rã cả người ra!

~ Nghỉ giải lao ~

Nó đang nghỉ ngơi sau tiết học mệt nhọc và bị quấy rối bởi Dương Dương và Băng Băng thì…

– Nguyễn Thùy Linh đâu?
Có cô phụ “ Kí túc xá “ tìm nó!

– Dạ em đây!
Nó đứng dậy và đi ra ngoài.

Dương Dương và Băng Băng lập tức thay đổi thái độ!

– Cô tìm em có việc gì không ạ?

Cô phụ trách ấy bối rối hồi lâu, rồi lên tiếng nói: Cô biết là… em xảy ra 1 số chuyện ngoài ý muốn… và gia đình em cũng muốn em ở 1 mình! Nhưng…
À! Hóa ra là việc kí túc xá sao!

“ Cho hai người họ ở chung phòng sao? “

Nó suy nghĩ
.
.
.
.

– Được thôi ạ! – Nó trả lời 1 cách vô cùng dứt khoát

Sau khi xong việc, nó rải bước đi về lớp.

Bỗng…

“ Choang! “

Có 1 tiếng gì đó như 1 vật thủy tinh bị vỡ!

Nó giật mình chạy nhanh về lớp!

Ở ngoài cửa có quá nhiều người nên nó khó khăn lắm mới ních được vào trong!
Trời đất ơi! Hóa ra là Ánh Ánh cầm lọ hoa lên ném Dương Dương và Băng Băng! May sao mà không trúng họ!

Thật là bất lịch sự, bộ họ không được dậy phép tắc ứng sử khi ở ngoài xã hội sao?

Ngược lại với sự sửng sốt của những người xem, Dương Dương và Băng Băng tỏ ra rất bình tĩnh về hành động lỗ mãng của Ánh Ánh! Hai người bình thản đến mức mọi người nhìn vào như chưa có chuyện gì xảy ra vậy!

Băng Băng lôi trong túi áo ra cái dũa móng tay!

Bình thản dũa móng tay rồi lên tiếng nói: Muốn gì đây hả tiểu thư! Nói chuyện đoàng hoàng… hay… thích đánh nhau?

Ngữ khí lạnh tanh không cảm xúc của cô ấy khiến cả phòng sửng sốt. Một mặt thì có gương mặt hiền lành, nụ cười tươi! Mặt khác lại lạnh lùng khó đoán, cảm tưởng như ác quỷ vậy!

Ánh Ánh cũng có phần run sơ nhưng vẫn giữ được oai phong: Ai ya! Tôi nào đâu có muốn đánh nhau! Với cả, sao tôi nỡ… – Thay đổi gọng điệu – Động tay động chân với người của “Triệu gia” chứ!

Giọng nói õng à õng ẹo của Ánh Ánh khiên mọi người mắc ói!

– Chẳng qua…

– Chẳng qua gì? – Dương Dương hỏi

Ánh Ánh nhếch mép, cười khinh: Chẳng qua là chị đây nhỡ tay thôi à! Hahaha!

Đám người của nhà Ánh Ánh trong lớp này cũng không phải là ít. Tác oai tác quái là chuyện bình thường thôi! 1 phần cũng là do Ánh Ánh xem thường Dương Dương và Băng Băng, hai đứa con gái yếu đuối như họ thì làm được gì?

Nhưng không đâu? Cô ta tưởng lầm rồi!

“ Xoẹt!… Bốp! “

Có 1 cái gì đó nhanh như chớp vừa lướt qua ánh mắt của mọi người! Mọi người chỉ kịp nghe thấy tiếng hét thất thanh của Ánh Ánh!

Chuyện gì xảy ra?

-HẾT CHƯƠNG 3-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN