Em Nghĩ Có Thể Thoát Khỏi Tay Tôi Sao ?!?
Chương 13: Sự Kiện Chết Người
_ Bắt đầu làm bài đi mầy ơi! – Diệp kêu hai con nhỏ bn mình đang “rối loạn tuần hoàn não”
_ Ukm! – 2 đứa nói
_ Sắp hết rồi kìa, tao lên lấy đây! – Mai Anh nhẹ giọng nói
_ Hay để tao lên lấy? – Diệp có phần hơi lo lắng hỏi Mai Anh vì nhỏ bik cô thể nào cũng có chuyện
Cô cười nhẹ – Cảm ơn, nhưng ko sao đâu, tao tự lo được! – Cô nói vậy để con bn cô đỡ lo
Nói rồi cô quay người bước lên lấy.
“Á…” Cô khẽ kêu nhẹ chỉ để Diệp và Nguyệt nghe thấy
_Mày làm sao vậy? – Nguyệt lo lắng hỏi
_ Ko, ko sao đâu! – Cô gượng cười nói
_ Mày làm gì vậy Quỳnh Anh? – Diệp hét khiến ở đó tạo thành một tâm điểm chú ý nhất
_ Tao k làm j hết. Chả qua là…… – Ả kiêu ngạo nói’
_ Là sao ?? – Nhỏ k tự chủ đc siết chặt tay ả. Lần này, nhỏ k thể đứng làm ngơ đc nữa
_ Hừ… Là vì tao thấy bàn chân của con c hó đó hơi vướng nên chỉ dẹp đường thôi. – Ả bắt đầu nguỵ biện- Với lại, mày nên nhớ tao là cháu của cô HP…..
Ả chưa nói hết đã bị một giọng nói ngoài cửa chen vào
_ Câm mồm mày vào! – Mọi người nhìn ra. Là Cầm – học sinh lớp 12A, hội trưởng hội kỉ luật, là người bạn thân nhất của Mai Anh từ năm cấp 1
_ Mày có quyền gì mà vào lớp tao? – Ả khinh bỉ
_ Ồ! Hình như ở đây mọi người bik công vc và trách nhiệm của tao rồi đúng k? – Cầm quay ra hỏi
Cả lớp gật đầu
_ Vậy cho tao bik nhiệm vụ và công vc của tao là j?
_ Rèn dũa nề nếp, xử lí. – 1 đứa ở đâu chui ra nói
_ Nghe chưa hả?- Ả hất hàm nói
_ Tất nhiên, tai tao đâu điếc.
_ Ở đây ko có nề nếp xấu.
_ Ồ! Tao đc bik ở đây vừa có một vụ chưởi nhau, dùng giày cao gót 15 phân dẫm lên chân của một học sinh, gọi người đó là” c hó”, cãi hội trưởng hộ kỉ luật. Nhiêu đó đủ để tôi có mặt ở đây chưa? – Cầm điềm đạm nói
_ Đâu có đâu! – Con N.Anh cãi
_ Lên phòng HT ( hội trưởng) quỳ ở đó, vt bản kiểm điểm, nhớ 15 bản cho tôi! – Cầm lạnh lùng đáp
_ Cầm! – Mai Anh đi khập khiễng ra chỗ Cầm
_ Mày có sao ko ?- Cầm lo lắng nhưng k thể hiện ra mặt
_ Ukm, ko sao đâu! Mày về lớp đi, đừng lo cho tao. – M.Anh cười nhẹ
_ Mày đó, đợi tao 5′ đã. – Nói rồi quay qua chỗ kia nói
_ Tôi đếm đi đếm lại tộng cộng là 4 tội nhỉ! Tuần này lo mà nghỉ học 1 tuần nhé! Hừ…!
_ Ấy Cầm ơi, sao nhẹ vậy mày? – Diệp và Nguyệt hỏi
_ 2 bn ko phải lo, còn rất nhìu ở phía sau cơ mà! – Cầm nở nụ cười nham hiểm
_ Ồ, vậy cho tao tham gia với! – 2 đứa nhốn nháo
_ Ok!
_ Mày …. mày….Mày cứ chờ đó, tao sẽ ko tha cho mày đâu!- Ả tức giận nói rồi bước ra khỏi lớp
Mọi người trong lớp im lặng vì ko ai dám động đến mấy ả này, nói cũng ko đc.
_ Mai Anh ơi, cậu có thể tha cho Quỳnh Anh đc ko?- Là Diệp Anh. Cô bn này khá xinh đẹp, tính lại dễ mến nhưng rất hay mềm lòng
_ Tại sao? – Cầm lên tiếng trc MAi Anh
_ Tại….. – Đến đây, cô cũng cứng họng, đơn giản chỉ vì cô ko thik bn mk bị như vậy
_ Thôi đi! – Mai Anh lớn tiếng hét
Cả lớp im lặng nhìn nhau
_ Làm bài tập đi, còn 15′ nữa. – M.Anh
_ Đi! – Cầm nói
_Đâu? – M.Anh ko vừa típ lời
_ Phòng y tế!
_ Ko cần. CẢm ơn!
Nghe vậy Cầm tối mặt kéo con bn ương bướng này đi. 2 đứa kia nhìn nhau rồi cười khúc khích, cả lớp cx nhanh chóng làm bài tập
*
*
*
*
END
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!