Xấu Xí Lạnh Lùng
Chương 2: Trở Lại
-Két, chiếc xe dừng lại ngay trước của một ngôi nhà đơn giản nhưng thanh bình, nó bước xuống xe tiến tới cánh cửa có chút rỉ sét do thời gian, để xe bên ngoài nó bước vào khoảng sân ngôi nhà, bàn tay trắng mỏng khẽ sờ nhẹ lên bức tường đá như đang nhớ về một thứ gì đó quen thuộc, đôi chân nhẹ nhàng mà mạnh mẽ bước vào ngôi nhà đã có chút bụi bẩn do lâu không có ai dọn dẹp, ngôi nhà này có đầy ắp những kỉ niệm tươi đẹp của nó và mẹ đã từng trốn ở đây khi bị ông ta đánh đuổi vào lúc bà còn sống, ngôi nhà này không như ngôi nhà của ông tuy to lớn nhưng lạnh lẽo, cô đơn và đầy nỗi đau đớn. Cảnh vật ngôi nhà vẫn như vậy, không hề thay đổi nhưng giờ đây đã không còn hình bóng của người phụ nữ đoan trang, đảm đang ngày xưa nữa, thật trống vắng. Nó bước vào căn phòng ngủ xinh đẹp, kí ức như chợt ùa về, nỗi nhớ và nỗi căm hận hòa lẫn tạo nên một dòng nước mắt hình thành trên khuôn mặt xinh đẹp của nó, khẽ lau nước mắt, gọi cho công ty dọn nhà đến để dọn lại nhà, nhà nhỏ nên chỉ tới trưa là xong, thanh toán rồi nó ngã lưng trên chiếc giường êm ái đã được thay mới hoàn toàn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nó ngủ quá ngon cho đến sáu giờ rưỡi tối nó mới có thể thức dậy, ngủ nhiều làm cho nó đói, bước xuống căn bếp sạch sẽ, mở ngăn tủ ra nó thấy chỉ có vài gói mì còn hạn sử dụng vì lúc nãy quên mua đồ ăn, đành tặc lưỡi nấu một tô mì ăn, bê trên tay tô mì nghi ngút nóng, ngồi vào ghế sô pha, nó ăn ngon lành, đúng là lúc đói nên ăn thứ gì cũng sẽ thấy ngon, với tay bật chiếc ti vi siêu nét lên, trên ti vi đang chiếu thời sự tài chính, điều đó không có gì để nói nếu như không có sự xuất hiện tin tức về công ty ND của ông ta_người mà nó căm thù, hiện tại công ty ông ta làm ăn khá tốt, sự xuất hiện của ông ta trên ti vi là về việc hôn ước của ‘con ông ta’ cùng với tên thiếu gia tập đoàn JK khá lớn, nổi tiếng về sự phát triển bất ngờ của nó. Không quan tâm về việc này cho lắm nó được biết rằng ả ta đang học tại trường Royal, nó khẽ nhếch môi cười ‘Sắp có chuyện vui rồi đây’. Nó dọn dẹp rồi đi lên phòng, ngồi trên bệ cửa sổ, cắm mp3 nghe bản nhạc buồn như trong lòng của nó vậy, ngước nhìn bầu trời đầy sao nó cảm giác như mẹ đang ở bên mình khiến nó thấy lòng mình ấm lại, bỗng nó bật dậy như nhớ ra điều gì nó lấy điện thoại gọi cho ai đó rồi an tâm đi ngủ, hôm nay quả là một ngày mệt mỏi, nó chìm vào giấc ngủ ngon lành, lâu lắm rồi nó mới có thể ngủ ngon như thế này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!