Cô vợ quyến rũ của trùm hắc đạo .
Dinh thự Tống Trạch Viên .
Minh Trí gật đầu mở cửa , anh ôm cô chui vào trong xe . Đóng cửa , Minh Trí leo lên chỗ tài xế , khởi động rồi chạy đi xa khỏi rạp hát .
Chiếc xe đang chạy bỗng dừng lại và dừng ngay trước một dinh thự tên ” Tống Trạch Viên ” . Đó là một dinh thự được xây theo kiểu Châu Âu , cao đồ sộ và sang trọng màu trắng toát ra sự cao quý .
Hai bên điều có vệ sĩ nghiêm trang đang đứng bảo vệ dinh thự , mặt không cảm xúc . Thấy chiếc xe của anh , một người vệ sĩ tiến gần lại , Minh Trí mở kính , vệ sĩ gật đầu rồi nói vs những người vệ sĩ khác mở cửa cổng .
Chiếc xe chạy thẳng vào bên trong và dừng lại . Minh Trí vòng qua mở cửa cho Liệt Dật . Liệt Dật ôm cô bước xuống xe thì một đám người hầu chạy ra đứng thành hai hàng trước cánh cửa dinh thự . Anh bước đi , tay ôm cô , một đám người hầu lên tiếng :
” Đại thiếu gia đã trở về ạ .”
Anh không quan tâm nên vẫn bước đi , anh đi tới trước mặt quản gia , lạnh nhạt nói :
” Kim quản gia ,gọi Tần Viễm Tư tới , nhanh một chút .”
Nói xong anh bước lên lầu vs ánh mắt ngạc nhiên của những người hầu kể cả quản gia . Đại thiếu gia từ xưa đến nay rất ghét phụ nữ , ai chạm vào điều bị phế và kể cả ” Chết “. Phụ nữ đối với đại thiếu như rác rưởi hoắc đồ bỏ đi , chán ghét vô cùng .
Chỉ cần chạm một chút thôi là ngồi uống trà với Diểm Vương . Nhưng đại thiếu gia đã phá lệ , lần đầu tiên đem một cô gái về nhà.
Nhưng cô gái đó rất xinh đẹp ! Nhan sắc xinh đẹp hiếm có chưa từng thấy bao giờ , làn da trắng nõn nhưng cô ấy hình như bị thương ở vai thì phải .
Quản gia lắc đầu , sở dĩ đại thiếu lạnh lùng và xa lánh nữ nhân bà điều biết , bà chăm sóc đại thiếu gia từ nhỏ , xem đại thiếu gia như con ruột mà sao bà không biết nguyên nhân được .
Anh ôm cô lên lầu 3 , lầu 1 phòng dành cho khách , lầu 2 là thư phòng của anh , lầu 3 là phòng ngủ của anh . Mở cửa phòng anh ra , anh đặt cô nằm trên giường của anh , anh nhìn cô , ánh mắt nhu tình nhìn cô hôn mê .
ánh mặt từ từ di chuyển về phía vai , máu đã khô nhưng anh vẫn đau lòng , tay vuốt ve nó . Cô khẽ ” Ưm ” một tiếng . Anh thấy cô khẽ rên nên dụ dỗ :
” Ngoan , không sao .”‘
tay anh vuốt khuôn mặt xinh đẹp của cô . Cảm giác trong lòng cứ lân lân không sao tả nỗi , khao khát , ước muốn có cô như đang bùng cháy trong lòng .
Đang tình cảm bỗng nhiên có một người đàn ông mở cửa bước vào , nhìn Liệt Dật cười trừ , lên giọng đùa giỡn :
” Hình như tớ vào không đúng lúc thì phải .”
Người đàn ông ngũ quan sắc sảo , có vài phần ma mị . Mặc dù không bán mị như Liệt Dật nhưng cũng có vài phần khiến con gái phải ganh tị , đó là bởi vì anh ta quá ư trắng .
Tần Viễn Tư bước đến bên cạnh Liệt Dật , anh ta vỗ vai anh , vẻ mặt đùa giỡn , không chững chạc lại còn huýt sáo .
Mặt anh vẫn lạnh như băng , giọng nói không một chút độ ấm nào , phượng mâu như lũ liếc anh ta một cái sắc bén :
” Tần Viễn Tư , cậu không nói là chết sao ? Nhanh , qua lấy đạn trên bả vai cho cô ấy .”
Liệt Dật ấn ấn hai bên thái dương , thắc mắc tại sao mình lại làm bạn với cái tên lang băm này cơ chứ .
Ánh mắt Tần Viễm Tư khôi phục Bình tĩnh , nhìn vào vai cô thì trở nên nghiêm túc , đi qua ngồi kế bên cô , mắt nhìn vết thương nhưng miệng cứ hỏi :
” Bị bắn sao ? Vết thương cũng không sâu lắm .
định đụng vào vai cô thì tay anh bắt lấy tay Viễm Tư :” Ai cho cậu đụng vào cô ấy ? “.
ánh mắt anh toát lên vẻ tức giận . Chết tiệt , cậu ta muốn đụng vào người cô sao , nằm mơ đi .
Tần Viễm Tư cười không ra nước mắt , chẹp chệ môi đẹp khó khăn nhìn anh :
” A Dật , công nhận sức chiếm hữu của cậu cao thiệt nhưng cậu có muốn cứu người đẹp của cậu không vậy ?”
Anh ta ngây thơ chớp mắt , lông mi như cánh bướm đưa lên rồi đưa xuống , nở nụ cười ‘ Chân thật ‘ .
Cái thằng chết tiệt , có muốn cứu người không đây , thật là .
Nhưng anh cũng ngạc nhiên nha . A Dật dẫn theo phụ nữ về nhà mà cô ấy còn xinh đẹp như thế . Không phải chán phụ nữ lắm sao ? Cô gái này cũng đặc biệt a .
Liệt Dật lườm ngoắc Tần Viễm Tư anh ta một cái rõ , lạnh nhạt nói :
” Lần này thôi , lần sau thì tôi phế . ”
” Tôi cũng mong là vậy ” Anh ta thì thầm .
Viễm Tư đổ mồ hôi hột , rùng mình một cái .
Chiếm hữu của A Dật thật ghê gớm , lần sau mong cô ấy đừng bị thương , chứ không thôi mất đầu như chơi .
Tần Viễm Tư rán cười một cái , gật đầu như giả gạo nói :
” Được thôi , vậy giờ cậu ra ngoài đi , tôi sẽ lấy viên đạn ra cho cô ấy .”
Anh ta nhìn Liệt Dật một cái , bảo đi ra ngoài . Chứ mắc công lấy đạn ra mà còn gặp ánh mắt ‘ giết người ‘ của cậu ta , chắc ..
” Không đi , tôi ở đây .”
Anh cứng đầu , cố chấp không muốn đi . Tay bỏ vào túi quần , vẽ mặt như vương giả .
Tần Viễm Tư lắc đầu , A Dật , tôi không nắm bắt được tính của cậu . Rồi nhìn về phía cô gái , thở dài , cô gái này , có khi nào là ” Hồng nhan hoạ thuỷ ” của A Dật không vậy ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!