Cô vợ quyến rũ của trùm hắc đạo .
Queen Rose .
– Lão Tam , cô bé xinh đẹp này là ai vậy ?
Anh ta lắc lắc ly rượu , ánh mắt hứng thú nhìn về phía cô .
Hai người kia cũng tỏ ra muốn biết , anh ôm chặt cô lạnh nhạt lên tiếng :
– Hàn Hi Tuyết , người phụ nữ của tôi .
Anh nhìn cô , ánh mắt Lạng lùng phủ lên một cái dịu dàng .
– À , thì ra là Tam Tẩu . Nhìn dễ thương thật .
Anh chàng tóc nâu mị hoặc lên tiếng . Thật ra anh ta rất tò mò . Một người lạnh lùng như Lão Tam , xem phụ nữ như rác rưỡi mà cô có thể chinh phục được . Nhìn cô bề ngoài đầy quyến rũ và xinh đẹp , chẳng lẽ Lão Tam thích nóng bỏng sao .
Anh lườm cậu ta , cái tính đào hoa của cậu ta có chết cũng không bỏ :
– Nhất Dương , đừng đánh chủ ý vào phụ nữ của tôi .
Căn phòng bỗng chốc u ám , hàn khí tỏa ra khiến cho mấy ả sợ hãi . Người phụ nữ của Liệt Dật anh , anh cũng có thể dòm ngó sao , hừ , mơ tưởng .
– Người tóc nâu – Nhất Dương đang đổ mồ hôi hột , cố nặn nụ cười nói với anh :
– không dám , không dám .
Nhất Dương cảm thấy sát khí rất nặng , phải nói là sức chiếm hữu của Lão Tam rất mạnh .
Anh thu lại tức giận bỗng căn phòng ôn hoà trở lại . Bỗng có một đôi giày cao gót vang lên , bước vào là một cô ả mặt đầy son phấn , thân như con rắn hay cọng bún gì đó . Mặc đồ hở hang đủ chỗ , nhất là bộ ngực Cup E của ả thật to .
Ả nhìn anh , tỏ ra say mê và khát khao , cô ta ước người đàn ông này là của cô ta . Cô ta ngạc nhiên nhìn cô trên đùi của anh , ánh mắt trở nên tức giận . Cô ta là ai ? Tại sao lại ngồi lên đùi của Dật chứ ? . Cô ta còn ko dám ngồi mà ả dám ngồi .
Cô ta tức giận , giọng điệu ỏng ẻo đi lại ôm anh , cô ta trừng mắt nhìn Hi Tuyết . Cô thấy cô ta ôm anh , mài đẹp nhíu lại , khó chịu , cô rời khỏi lòng anh ngồi xa anh ra . Liệt Dật thấy hành động của cô , ánh mắt tối sầm lại , nhìn cô ta , anh đẩy cô ta ra .
Cô ta bị đẩy ra , trong lòng tức tối . Nũng nịu nói với anh :
– Dật a ~~~ –
Anh không để ý tới cô ta , nhìn sang cô , chất giọng âm u :
– Lại đây . – Thấy cô tránh xa , anh có cảm giác mình bị ghét bỏ . Anh trầm mặc , mím môi mỏng , lạnh lùng nói :
– Lại đây .
– Không .
Đôi mắt tím ma mị nhìn anh , môi đỏ phun ra . Cô cứng đầu , mùi nước hoa của cô ta nồng nạc làm cô khó chịu . Anh lại toả ra hàn khí . Ba người kia thầm nuốt nước bọt , cô gái này , lá gan thật lớn .
Liệt Dật đứng dậy , đi về phía cô . Kéo cô đứng dậy , ôm cô vào lòng rồi cúi đầu hôn cô mãnh liệt . Chiếc lưỡi mò mẫn hàm răng của cô và quét hết mật ngọt . Khi cô không thở được , anh mới buông cô ra . Anh nâng cằm cô lên , hơi thở nóng bỏng nói :
– Em , cái người phụ nữ này .
Cô chán ghét đẩy anh ra , đưa tay lên mũi , vẻ mặt chán ghét khinh Bỉ :
– Người anh có mùi nuớc hoa , thật bẩn .
Người anh có mùi của cô ta , loại nước hoa gì như nước cống vậy , bốc mùi quá . Mọi nguời điều hít khí lạnh . Anh nghe cô nói , mặt trở nên ôn hoà . Nhìn cô , anh nhẹ nhàng nói :
– Đợi tôi .
– Anh bước đi vào phòng trong . Khoảng 10’p sau , anh bước ra vs một bộ khác nhưng là áo sơmi và quần dài đen hết . Anh bước tới trước mặt cô , ôm cô ngồi xuống để cô ngồi vào lòng mình , mặt để vào tóc cô , mùi Lavender khiến lòng anh ổn định .
– Em vừa lòng ?
Anh cưng chiều hỏi cô , anh vui khi cô không ghét bỏ anh , chỉ là tính cô không thích nước hoa , anh cũng vậy . Cô gật đầu , khuôn mặt vẫn lạnh băng như trước .
Cô ta nãy giờ chứng kiến tất cả , mà Nhất Dương , Thiên Vũ ( Tóc xanh ) và Kỳ Phàm ( Tóc đỏ ) cũng rất ngạc nhiên . Lão Tam có giọng điệu như vậy từ khi nào . Còn một điều ba anh đang thắc mắc , cô … Là ai ???
Mỹ Linh tức tối đến đen mặt , sức chịu đựng tới giới hạng , ả quát :
– Con đi*** , cô nghỉ mình là ai , hoàng hậu sao ? Hứ , cũng là hạng đàn bà leo lên giường đàn ông thôi .
Ả Mỹ Linh khó chịu , người đàn ông này là của cô ta , của một mình cô ta . Cô ta ghen tị , cô ta có cái gì không bằng cô chứ .
Ả không biết lời của ả đã đả kích tới anh , anh nắm chặt tay định đứng dậy thì cô khẽ vỗ vai anh , ý là bảo anh đừng lo . Cô đứng dậy , bước tới trước mặt cô ta , lạnh lùng nói :
– Cô nói tôi là con đi** . Hừ , vậy hiện giờ cho tôi biết , nghề của cô đang làm là gì vậy . Đừng bao giờ phán xét vẻ bề ngoài của tôi hay ai khác , hãy nghĩ tới mình một thân rẻ tiền đi .
Ả tức giận , giơ tay định đánh cô thì cô nắm trụ tay ả lại , tát cho ảnh một cái , Mặt cô ta đỏ chát . Cười lạnh , ngón tay mò vào lỗ tai cô ta . Rút ra , là máy nghe ! Cô cầm trên tay cái máy nghe nho nhỏ . Quăng xuống chân rồi đạp xuống . Thấy cô ta đứng run người .
Cô nhếch môi cười lạnh , quay về ngồi Sofa anh đang ngồi , chéo chân như khí chất nữ vương , lạnh lùng nói :
– Cô tới đây thi hành nhiệm vụ ? Đặc công ?
Cô móc khẩu súng lục M1911 , vuốt ve nó nhưng ánh mắt vẫn lạnh và sắc bén . Nhất Dương , Thiên Vũ và Kì Phàm nhìn cô , ánh mắt có chút ngạc nhiên , cô gái này …
Mỹ Linh vai cô ta run bần bật , Cô ta đã bị bại lộ thân phận , nếu về chỉ có chết . Cô ta lắp bắp , mặt lúng túng :
– Tôi … Tôi …
– Nhiệm vụ của cô là tiếp cận Dật ? Hừ , quá ngây thơ rồi . Con mắt của tôi có thể thấy cô làm gì .
cô nói xong , lấy chiếc áo Vest ngoài của anh , lấy máy nghe lén nhỏ .
Cô ta trợn mắt , nói :
– Sao cô biết ? Cô là ai ?
Đôi môi anh đào cong lên , bước tới chỗ cô ta , lạnh nhạt nói :
– Nhớ lại , tôi là ai ?
Cô giở cằm cô ta lên , cười cười khiến người ta lạnh thấu xương .
Cô ta nhìn cô một lúc , sau đó sợ hãi lùi ra phía sau , hét lớn :
– Sát thủ Queen Rose của thế giới ngầm .
Queen Rose ? Công chúa hoa hồng đen hoặc công chúa bóng đêm ? Là cô ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!