Yêu anh...em không đủ tư cách
Chương 1 : Lần đầu gặp nhau
-Sao vậy Mạc Lâm ? Làm gì mà cứ ngồi thẫn thờ nhìn chằm chằm tờ giấy thế ?
Cô vẫn còn sốc chỉ đưa tờ giấy trước mặt ra , nước mắt lưng tròng nhìn Gia Mộc Tuệ nghẹn ngào :
-Mộc Tuệ bà xem đi , tôi đang nằm mơ đúng không ? Nếu không phải mơ bà véo tôi một cái xem đúng không ?
Mộc Tuệ thấy cô kì kì liền véo mạnh vào má cô khiến cô kêu oai oái rồi giật tờ giấy trong tay cô nói :
-Có phải bị ung thư đâu mà bà làm quá… Cái gì vậy nè ? Tớ đang hoa mắt đấy hả ? Mộc Tuệ bà…bà được nhận vào Tôn Thị sao ?
Cô không nói gì gật đầu lia lịa , bởi chính bản thân cô còn không tin được cơ
-Chúc mừng bà nhá , đúng là tin vui mà
Nói rồi Mộc Tuệ đánh mắt lên nhìn cô , ánh mắt mờ mờ ám ám nói :
-Khai mau , sao bà nộp đơn vào Lục thị mà không nói tôi một tiếng
Mạc Lâm bĩu môi , hôm đấy cô chỉ nộp hồ sơ bừa trên weside , ai ngờ được một công ty lớn vậy mời phỏng vấn
-Thôi được rồi , hôm nay tôi bao . Bà muốn ăn gì , mua gì tôi chi hết . Được chưa_cô khẽ cười nhìn Mộc Tuệ nói
-Thật ! Vậy chúng ta mau đi thôi Nói rồi Mộc Tuệ kéo cô ra ngoài vừa lúc ấy một người đàn ông mặc bộ ves đen đi vào không may đụng phải cô . Cô hốt hoảng cúi gập người xin lỗi :
-Xin lỗi anh , tôi không chú ý xin anh bỏ qua cho
Người đàn ông kia lạnh nhạt nói :
-Không có gì
Rồi đi thẳng vào trong , để lại ánh mắt tò mò của không ít người . Một người ăn mặc sang trọng như vậy sao lại xuất hiện ở đây ? Nhưng cô chẳng quan tâm đến mấy chuyện đấy liền kéo Mộc Tuệ ra ngoài . Mộc Tuệ vẫn nhìn vào người đàn ông khi nãy nói :
-Người kia đẹp trai thật đấy , phải không Mạc Lâm ?
-Tớ không nhìn thấy anh ta . Thôi được rồi , chúng ta đi mau còn về . Hôm nay tớ thấy mệt quá _cô đáp
-Được rồi
Nói rồi hai cô gái đi xa dần quán kia . Người đàn ông kia nhìn bóng lưng hai cô gái ánh mắt tỏ vẻ hiếu kì
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!