[NP, HĐ,NỮ PHỤ] Ly biệt tàn tâm - Chương 1: Sinh ra trong thế giới tàn nhẫn lần nữa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


[NP, HĐ,NỮ PHỤ] Ly biệt tàn tâm


Chương 1: Sinh ra trong thế giới tàn nhẫn lần nữa


Lạc Ân sống ở kiếp trước bị hành hạ từ bạn bè, gia đình và cô có thai sau vụ cưỡng hiếp từ người cha dượng. Quá tuyệt vọng nên đã tìm đến cái chết còn đứa con sau khi sinh lại trao cho cô nhi viện bởi vì nếu có sống chắc chắn sẽ là mối nhục cho người đời bị chế giễu, không thể chăm sóc đứa con mới sinh được chỉ hi vọng nó sống tốt thay mình

Xin lỗi vì không thể chăm sóc được cho con

“Lời nguyền từ ngươi cho dù có chết vẫn sẽ bám theo ngươi đến suốt đời”

.

.

-Reng..reng

Những tia sáng sớm chiếu vào hay tiếng reo inh ỏi đều khiến Lạc Ân bực mình phải mở mắt ngắm nhìn xung quanh, ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh lạ lẫm nhưng lại có chút quen thuộc. Cô bước xuống giường cầm điện thoại nãy cứ reo chói cả tai và hiện lên “Mẹ” theo thói quen nghe

-Tao gọi mày nhiều cuộc giờ mới chịu bắt máy lên à, nghe đây tối nay em mày sẽ mở tiệc sinh nhật và nhất định mày sẽ tới. Nếu qua thì đừng làm mất mặt vì tối nay có người gia tộc lớn

Chưa kịp nói gì đã cúp máy, đúng là người nóng nảy ngay cả cách ăn nói với con gái mà như con nợ vậy. Mà thôi cũng tốt bởi vì lỡ người này hỏi mình thêm câu nào chắc mình chả biết trả lời sao? Với lại điểm trọng tâm là tại sao chuyện quái dị này diễn ra với mình lại không hề ngạc nhiên…chắc đã quá lãnh cảm rồi

Đi tìm manh mối hoặc thông tin tới chỗ hẹn thì làm sao đến được, rất may “người mẹ” này biết được và nhắn tin địa chỉ. Tuy nhiên chỉ cần tra map thì không có gì phải xoắn cả, tuy nhiên mình lại chả biết cách ăn mặc, sở thích, tính cách của thân chủ này…mà thôi tối nay phải đi dự thì nên mua bộ nào cho đàng hoàng chứ trong tủ toàn bộ cũ không và còn mua quà nữa. Thật tốn kém quá, vị chi chắc cỡ gần một triệu với lại nãy mình mới thấy thẻ ATM để đâu nhỉ

Lục lọi một hồi tìm được, tuy nhiên cô lại không biết mật khẩu thì làm sao, thở dài lần hai ngồi tự kỉ trong góc nhưng sau đó cô phát hiện trong ngăn tủ bên cạnh thẻ ATM có cuốn sổ nhỏ với tờ giấy ghi chép mấy con số và cô nghĩ hẳn là mật khẩu của tấm thẻ này, chắc cô nàng này hay quên nên phải ghi ra tờ giấy. Cuốn sổ này trông u ám quá, không biết bên trong ghi cái gì, liền mở ra đọc

“Ôi giời, sao mà cuộc đời cô nàng này toàn mùi dramma thế này, cũng biết kha khá tên mấy người sau này mình sẽ gặp”

Trong đó có tấm ảnh chụp cảnh Lạc Ân chủ này chụp với người con trai nào nhưng lại bị che mất khuôn mặt bởi mực và đã thế dưới ảnh còn ghi “Anh ấy đã là của người khác”, yêu đơn phương sao? Thật vãi chưởng, tại sao mình có cảm giác tình tiết này giống mấy tác phẩm ngôn tình cẩu huyết thế này? Đừng nói là mình đã xuyên vào rồi nhé

Cô lắc đầu nghĩ thầm làm gì có chuyện đó được, mình nên tắm rửa thanh tẩy hết mấy thứ điên rồi trong đầu này ra. Tuy nhiên để mua mấy đồ đẹp thì hẳn phải vào trung tâm hàng đầu, nãy mình kiểm tra tấm thẻ này rồi phải nói là số tiền hơi bị lớn. Nhưng sao mình có cảm giác sai sai ở chỗ nào nhỉ

Ở chỗ nào đó có thanh niên ngồi sofa hút thuốc trông điềm tĩnh đến mức lạ thường tuy không thấy mặt nhưng lại toát lên vẻ thanh lịch

-Em ấy cuối cùng cũng xài rồi sao, thật lạ nhỉ thường là không muốn đụng sao nay đột suất vậy. Ngươi biết phải làm gì chứ

-Theo như điều tra thì tối nay cô ấy sẽ đến nhà hàng dự sinh nhật em mình

Hèn gì cô nàng này lại dùng thẻ do chính mình tặng, với lại xài của mình thì phải trả,tất cả những việc cô làm với chính em gái tôi sẽ từ từ trả lại gấp đôi. Xài tiền của tôi thì tôi sẽ tăng nợ gấp đôi, hồi đó cô luôn bám theo tôi thế mà mới tặng vài món mà cô đã “bám” đến mức này

Lạc Ân không ngờ mình đã dính “quả bom” cực kì khó chịu, lại mắc phải sai lầm vì thân chủ trước đây không đụng đến vì là người mình đơn phương nữa, tự tiện xài cho dù người đó cho đi nữa thì nhất quyết không đụng. Hối hận xài trong cấp bách đó đã khiến cô phải chịu nhiều đau đớn về sau

“Cái này quá đắt”

Cô cứ đi ngang qua lựa và nhìn thấy giá xong liền để lại cũ lần thứ n khiến cho nhân viên nhìn vào hơi khinh vì tưởng không có tiền mà vào đây. Nãy cô lấy tấm thẻ đó mua cái bông tai hàng hiệu cũng đủ xót lắm rồi, vì hồi xưa cô chưa bao giờ nếm được cảm giác có nhiều tiền trong tay. Bộ này chất liệu tốt nhưng sao cách thức may lại tệ đến thế này, ngay cả đường nét viền chỉ may lại chưa liền hết. Thật tệ, hồi trước cô đam mê nhất là trở thành nhà thiết kế quần áo nên đã giành cả thanh xuân để chuyên sâu về đó…À, bộ quần áo cũ ở nhà mình có thể thiết kế lại cho đẹp và hên là ở nhà có máy may sẵn

Đang tính quay lại sang chỗ quầy kia lấy lại gói quà nãy mình nhờ làm thì đụng phải ai đó một cú đau, chỉ có mình cô đau thôi vì dù gì thấp hơn người ta một cái đầu

“Xin lỗi nhiều”

Cô vội vã cúi xuống xin lỗi liên tục nên không để ý khuôn mặt người mà cô tông như thế nào rồi chỉ chạy thẳng qua quầy vội lấy gói rồi chạy một mạch ra ngoài. Cô ngại vì lỡ tông mà nhìn thẳng lên vậy là không có phép tắc mà cô qui định ra,hi vọng họ đừng nhớ mặt mình

“Lạc Ân, cô ta làm gì ở đây? Một kẻ chỉ biết bản thân mà đến đây thật ô nhiễm quá đi”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN