Khi Nữ Hoàng Và Ông Hoàng Đối Đầu
Chương 2
-“Ngạo Thiên, anh thật là làm người ta mệt chết mà ” giọng nói tràn ngập vẻ kích thích ,mập mờ cũng không kém phần quyến rũ.
-“Không thích sao, tôi nghĩ em hẳn thích mới đúng? Ha ha” người nam nhân kèm theo tiếng cười khinh bỉ chất chứa giọng nói lạnh lùng phát ra.
-“Vâng…em mún” cô ta hạ thất danh phẩm, mừng thầm đáp trả. Ai lại không mún ở cùng người đàn ông anh tuấn, siêu phàm, lãng tử này. Anh ta không ai khác chính là người cầm trong tay mạch máu bạch đạo.
-“Mị Hương, tôi sẽ là em thỏa mãn” người nam nhân lãnh giọng nói
-“Anh…Hư quá à” cô ta nũng nịu nói
Sau hai tiếng từng những dấu đỏ tím được in trên cơ thể trắng muốt trơn bóng của cô ta tạo nên bức tranh làm cho đáng mày râu phải xuýt xao nhào vào làm thịt cô ta. Lúc này từ phóng tắm có tiếng nước chảy ráo rít, một lúc sau tiếng nước chảy đã dừng hẳn một người đàn ông bước ra từ phòng tắm với một tấm lưng trần màu đồng đầy mê hoặc nhưng trên gương mặt vẫn là sự lạnh lùng, tàn bạo đang đi lại chiếc giường vẫn còn vương mùi ân ái sau cuộc làm tình. Anh ta ngày một tiến lại gần chiếc giường làm cho cô gái đang nằm mơ màng chợt bừng tỉnh, anh ta tàn nhẫn ném tờ chi phiếu vô giá trên giường, lạnh lùng nói:
-“Cấm lấy, cút” đúng vậy anh luôn rất hào phóng trong những việc này và không bao giờ dùng 1 người phụ nữ đến hai lần. nói xong anh xoay người bước đi
-“Em làm anh không vui à, tha lỗi cho em, em yêu anh, xin anh cho em được hầu hạ anh được không” cô ta nghe đến vội chạy lại gần anh ta ôm lấy tấm lưng trần của anh. Vang tiếng cầu xin.
-“Cô không sai, nhưng đồ tôi sử dụng đặc biệt đối với phụ nữ chỉ là công cụ phát tiết chỉ là 1 lần không dùng lần hai, tôi không muốn nói lần hai, một cô cầm tiền đi, hay là cô đi mà không có gì hết” , đối với những người phụ nữ ham vinh hoa như thế anh không có nhã hứng tham gia vào chuyện tình yêu, anh chỉ đáp ứng nhu cầu sinh lý của mình, người nam nhân lạnh lùng nói.
Cô ta khi nghe tiếng nói của người nam nhân này chợt run người, cánh tay đang ôm lấy tấm lưng trần bỗng nớ lỏng dần buông lỏng xoay người mặc quần áo chỉnh tề cầm tờ chi phiếu trên giường tiến đến cánh cửa lớn bước ra khỏi phòng trả lại sự lạnh lẽo của căn phòng này. Cùng lúc ấy người đàn ông trong căn phòng đang tiến lại tủ rượu, ngồi xuống bàn ạnh cửa sổ thưởng thức từng li rượu Cognac Henri IV Dudognon mùi rược cay nồng dưới ánh trăng chiếu rọi hòa với sự lạnh lẽo vốn có đã làm người nam nhân này nổi bật, bỗng tiếng chuông điện vang lên phà tan sự yên lặng. Người đàn ông nhận cuộc gọi lạnh lùng vang lên:
-“Nói” giọng nói làm người đầu dây bên kia run người, một giây sau trầm ổn đáp lại.
-“Dạ, chủ tử hai hôm nữa bên Mỹ Tổng Thống đương nhiệm sẽ tổ chức một bữa tiệc ra mắt. Chủ tử có tham gia không ?”
Chữ “được” vang lên rồi trực tiếp ngắt điện thoại người đàn ông nhắm mắt suy nghĩ một lúc đứng dậy rồi xoay người rời đi.
Giới thiệu nhân vật
Người nam nhân (22 tuổi) – Lãnh Ngạo Thiên: Tổng giám đốc Lãnh Thị là ông trùm bạch đạo, nắm trong tay 3/5 sản lượng khoáng sản thế giới, bang chủ bang Long Ám chiếm 1/4 toàn cầu, đẹp trai, lạnh lùng.Đối với anh châm ngôn “ thuận bạn, nghịch chết”duy nhất giúp anh vững vị trí cũng như năng lực thiên bẩm, sự quyết đoán,lạnh lùng, kiêu ngạo là bản năng nếu như không có những yếu tố ấy, bản thân không đủ mạnh liệu rằng có thể tiếp tục sống sót khi phải đối diện với sự hủy diệt. “Bạn mạnh cũng sẽ có người mạnh hơn bạn, nhưng nếu bạn tiêu diệt những kẻ mạnh ấy bằng chính những khuyết điểm của họ cũng có khả năng bạn trở thành kẻ mạnh nhất, đã là kẻ hủy diệt thì dừng để người khác thấy được khuyết điểm của bạn… ”.
Cô gái ấy là Mị Hương. Ảnh hậu mới nổi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!