Điệp Viên Nữ Hoàng - Chương 41 : Khe hở
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Điệp Viên Nữ Hoàng


Chương 41 : Khe hở



Đường Minh nhìn qua gương chiếu hậu, một chiếc xe đang cố vượt lên. Trời tối nên cậu chẳng thể nào biết được đó là Rik. Nhấn hết ga, Đường Minh căng thẳng. Nhưng cái vị trí đứng đầu lại một lần nữa bị tên đằng sau cướp mất. Khi hai chiếc xe đi song song bằng nhau, Đường Minh mới nhận ra Rik. Ngay lập tức, cái tính hiếu thắng lại phun trào. Cậu nhất định phải vượt lên trước.

Cả đoạn đường tới bệnh viện, hai chiếc xe một trắng một đen cứ đua như một cuộc thi. Nhưng kết lại là cả hai cùng đỗ tại cổng bệnh viện.

Bước ra khỏi xe, không ai bảo ai, cả hai cùng liếc nhau một cái sắc lẻm như một lời cảnh báo.

Đường Minh ngồi thụp xuỗng ghế dành cho khách chờ, cậu gục đàu vào tường và im lặng…Bà Ana vừa mới hiến máy cho Hân giừo đã ngồi xuống cạnh Đường Minh. Bà ta không khóc nhưng mắt có vẻ rất đỏ, và bà an ủi:

-Hân sẽ ổn thôi! Cậu đã phá án tìm ra thủ phạm cũng coi như đã giúp Hân sống một phần. Vì vậy hãy chờ kết quả từ bác sĩ. Ta tin Hân sẽ qua khỏi.

Đường Minh không biết mình thiếp đi từ lúc nào, khi tỉnh dậy thì chẳng thấy ai bên cạnh nữa. Lắng tai nghe một chút, Đường Minh thấy có tiếng nói khe khẽ trong phòng.

-Chuyện này mà lộ ra thì sao nhỉ? Bà thì được cái tiếng là thương con gái, còn tôi thì là kẻ áo gấm đi đêm. Mẹ mà không cùng nhóm máu với con gái…haha_Rik mỉa mai.

-Bớt lời một chút đi. Tưởng mình có nhóm máu thích hợp mà lên mặt với ta sao?

Đường Minh chết lặng..có bí mật gì đó đang bị lấp kín bởi hai người này. Chẳng phải bà Ana là mẹ Hân sao? Tại sao bà ta lại không cùng nhóm máu trong khi Hân đã có lần nói mẹ có cùng nhóm máu.

1 giờ sáng.

-Không…Đừng…..á….á….á…

Lạc Văn chợt tỉnh giấc trước những tiếng kêu la ở phòng Nguyệt.

-Em sao vậy Nguyệt?_Lạc Văn lay lay đôi vai bé bỏng của Nguyệt. Cô đang mơ ác mộng. Kí ức tuổi thơ đau buồn lại hiện về. Cô cứ quơ tay loạn xạ lên một hồi, miệng nói ú ớ và khóc. Nhìn thấy cảnh đó, Lạc Văn cũng đau lắm. Cảm giác không thể bảo vệ được người mình yêu thương rất khó chịu, nó gióng như tự lấy dao đam vào tim mình vậy. Cậu ôm Nguyệt vào lòng. Cô đã chìm sâu vào giấc ngủ..ác mộng qua rồi…

Một ngày mới lại bắt đầu, Đường Minh vẫn ngồi ở hành lang bệnh viện chờ kết quả. Cuộc nói chuyện cậu nghe được hôm qua là đầu mối để điều tra bà Ana thật sự là ai. Cả tên Rik bí hiểm kia nữa. Cách nói chuyện của họ có vẻ rất ngang bằng về vai vế. Tại sao? Câu hỏi bị cắt ngang khi cậu thấy bà Ana, Rik và Quyên bước tới.

-Bác sĩ đã cho vào chưa?_Quyên lo lắng hỏi.

-Chưa có kết quả._Đường Minh nhìn thật lâu vào cánh cửa phòng hồi sức.

Bà Ana vẫn giữ vẻ bình thản. Đó là do bà ta có tố chất của một trưởng nhóm hay do Hân không phải con đẻ của bà ta.

-Cậu ngồi ở đây suốt đêm rồi, nên về đi thôi!_Bà Ana vừa vắt chiếc khăn ấm cho hết nước vừa đề nghị.

-Cháu sẽ ở lại cho tới khi Hân tỉnh.

-Không cần đâu! Chắc giờ ba cậu lo lắm, cậu mà không về sớm, ông ta lại tưởng tôi bắt cóc cậu thì nguy._Bà Ana tỏ vẻ mỉa mai. Có lẽ vì tối qua ông Long đã đổ tội oan cho bà.

-Nhưng cháu…_Đường Minh nhăn mặt phản biện.

-Không nhưng nhị gì hết, người lớn nói mà không nghe. Tôi là mẹ nó, nếu cậu không về bây giờ thì sau này đừng gặp Hân nữa!

-Nhưng…_Suýt chút nữa thì cậu nói tuột luôn ra chuyện hôm qua, nhưng chợt nhớ là không được manh động nên đành ủ rũ bước đi, lòng vẫn thổn thức về Hân.

Hân thấy mí mắt nặng trĩu…cô chết rồi ư? Tại sao thiên đàng lại tối đen như mực thế này? Có tiếng ai đó gọi. Cô phải mở mắt ra…cô phải sống…tập trung toàn bộ sức lực lên đôi mắt, cuối cùng hai hàng mi cũng dần hé mở. Cô thấy trước mắt, cảnh vật nhoè đi như sóng ti vi bị nhiễu vậy. Một người con trai đang nắm lấy tay cô…Là Đường Minh ư? Hân hi vọng là cậu ta. Miệng cô khẽ thì thào:

-Đường Minh…

Theo sau là tiếng là vui mừng của người đó:

-A! Hân tỉnh rồi!_Hân nhận ra giọng nói này là của Rik…tự dưng cảm thấy hơi buồn một chút. Trước mắt Hân giờ đây, cảnh vật đã bớt nhoè. Mẹ và Quyên đang chạy tới, mặt vui như tết. Thế còn Đường Minh? cậu ta đâu rồi. Hân đảo mắt một vòng. Như biết Hân lo lắng điều gì, bà Ana đắp lại chăn cho cô và ôn tồn:

-Cậu ta có việc phải về trứơc rồi. Con khoẻ lại là tốt, đừng suy nghĩ nhiều.

-Mẹ!_Hân khẽ cựa mình, nhưng ngay lập tức một cảm giác đau đớn ập đến khiến cô không dám cử động nữa.

-Con đừng cử động, sẽ làm tổn thương thêm đấy!

-Vụ án tên thư kí, hắn_Hân nói ngắt quãng.

-Tất cả đã qua rồi! Chính Rik là người đã phá được vụ án này.Con xem, từ tối qua nó ngồi cạnh con, trông mặt chẳng khác gì cái xác không hồn, vậy mà con không hề hỏi thăm nó, lại đi tìm cái thằng vô lễ vô tâm ấy sao?_Bà Ana nói một hồi và thở dài khổ tâm.

Thấy nhắc đến tên mình, Rik khẽ mỉm cười liếc Hân một cái.

-Cảm ơn anh!

-Thực ra…_Quyên định nói gì đó nhưng ngay lập tức bị bà Ana chặn lại. Hân không để ý tới Quyên nên không biết gì..cô đang cảm thấy tủi thân vì không có ngừơi mà cô muốn gặp ở đây.

-Mày đi đâu từ tối qua đến giờ này mới về? lại đi cùng cái con mụ phù thuỷ với đứa con rác rưởi của mụ phải không?_Ông Long tức giận mắng Đường Minh té tát.

-Đúng là con đã ở cùng mụ phù thuỷ, nhưng Hân không phải rác rưởi!

-Mày ở phe nào? Mày còn không biết ư? Chính mày cũng nhận ra tụi nó là điệp viên, là kẻ sẽ giết cha mày tương lai, vậy mà mày vẫn không phân biệt được thiên thần với ác quỉ à?

Nghe câu nói thuyết giáo của ông Long mà Đường Minh chút nữa cười lớn, may mà cậu lấy tay bịt miệng lại. Cái gì mà thiên thần với ác quỉ chứ?

-Chú Xoăn lại dạy ba nói những câu này đúng không? Nghe là biết liền.

Ông Long bỗng im lặng, không phải vì câu biện luận của Đường Minh mà là vì ông đang nghĩ tới thuộc hạ trung thành của mình. Đường Minh thấy ông Long trầm đi thì không nói gì thêm nữa.

-Có chuyện gì vậy?_Đường Minh ghé sát tai Nhược Bằng thì thào.

-Bị Lí Tố Trinh bắn chết rồi.

Đường Minh sững người…Lí Tố Trinh là kẻ phản bội.

Sau một hồi nghe Nhược Bằng thuật lại nguyên văn mọi chuyện, cậu mới sực tỉnh. Mọi chuyện dường như không hề đơn giản. Cậu lập tức sai Nhược Bằng đi điều tra về bà Ana và Rik. Thân phận thật của họ không đơn giản là những điệp viên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN