[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm - Chap 1: Sắc phong hoàng hậu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
367


[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm


Chap 1: Sắc phong hoàng hậu


Ánh nắng chiều dịu dàng, ấm áp cùng tiếng chim ca líu lo trong hoa viên. Nơi có một cô bé đang ngồi đung đưa trên ghế với má lúm đồng tiền đáng yêu.

Nàng ngước đôi mắt đen tròn long lanh lên nhìn vị caca ngồi cạnh mình và nói: “A Trạch, huynh sẽ mãi mãi yêu thương muội như thế này chứ?”

Dạ Trạch quay đầu nhìn cô bé chỉ cao tới thắt lưng mình, mỉm cười ôn nhu đáp lại: “Ảnh Ảnh, muội đang nói linh tinh gì vậy? Tất nhiên là ta sẽ thương muội rồi!”

Họa Ảnh lại cười một cái, đôi mắt đen lấp lánh vui sướng như những ngôi sao nhỏ giữa trời đêm.

______________________

Mùa thu năm XYYX, thái tử Dạ Trạch lên ngôi Hoàng đế, niên hiệu Tiết Hàm, vừa tròn 17 tuổi.

Hai năm sau…..Tại Thái Hòa Điện…..

“Hoàng thượng, cũng đã đến lúc lập Hậu rồi ạ! “. Dạ Trạch đang đọc bản tấu chương nghe vậy liền nhướn mày nhìn người vừa lên tiếng, Uông thái sư. “Hửm? Uông thái sư cũng muốn quản truyện Trung cung?”

“Hoàng thượng, người lên ngôi đã hai năm, đất nước đã no ấm, giặc ngoại xâm cũng đã dẹp yên mà Hậu vị vẫn còn để trống sẽ khiến người khác dèm pha nhiều điều không hay!”. Uông thái sư làm như không biết gì, vẫn bình tĩnh nói tiếp.

“Chuyện này bàn sau đi! Bãi triều!”. Dạ Trạch hơi nhíu chặt mày rồi phất tay đi mất.

Tô thái giám thấy vậy liền hô lớn ” BÃI TRIỀU”. Các quan lại lục đục thu dọn rồi đi về.

Dạ Trạch bước về phía Càn Thanh cung thì bắt gặp Thái Hậu đang thưởng trà bên hồ Sen. Các cung nữ bên cạnh liền thi hành nghi lễ. “Thỉnh an hoàng thượng!”.

Hắn ngồi xuống ghế cẩm thạch, cất lời. “Bình thân! Các ngươi lui xuống đi, ta có chuyện muốn nói riêng với thái hậu!”.

Thái Hậu nhìn đám cung nữ đi khỏi mới chịu mở miệng. “Hoàng thượng, người có chuyện gì muốn nói với ta?”.

Hắn âm trầm nhìn bà, con ngươi đen lạnh lùng như nắm bắt rõ tâm ý của người trước mặt. “Hôm nay Uông thái sư có nói đến chuyện lập Hậu. Rốt cuộc người có ý gì?”.

“Hoàng thượng, người nói gì vậy? Ta không hiểu!”. Thái Hậu nhẹ nhàng cầm tách trà lên, nhấp một ngụm.

“Không hiểu? Chẳng phải mẫu thân của người là biểu muội của Uông thái sư?”. Dạ Trạch nhận lấy chén trà đang tỏa hơi từ tay Thái Hậu nhưng không uống.

Thái hậu nghe vậy cũng chỉ cười nhạt, đứa con trên danh nghĩa này thông tin cũng thật nhanh nhạy đi! Xưa kia nếu không phải con trai ta chết sớm thì ngươi cũng không có cửa để lên ngôi Hoàng đế này!

Mà kể cả ngươi có lên vị trí này thì nương ngươi cũng chẳng thể lên ngôi Thái hậu mà ngươi cũng vẫn phải gọi ta bằng mẫu thân đấy sao?

“Hoàng thượng, nghe nói con gái của Lưu thừa tướng là một cô nương xinh đẹp tuyệt trần, kì cầm thi họa không thứ nào không biết…..”. Nói đến đây, Thái Hậu dừng lại, bà nghĩ rằng hắn sẽ không ngu ngốc đến nỗi không hiểu ý bà.

“Người muốn ta lập nàng ấy?”.

“Ta chỉ nói như vậy, còn lại đều do Hoàng thượng tự sắp xếp!”. Thái Hậu để lại một câu rồi thong thả bước về tẩm cung của bản thân.

___________________________

Mùa xuân năm XYYZ, Hoàng đế Tiết Hàm lấy đại tiểu thư nhà Lưu thừa tướng, Lưu Họa Ảnh
Mùa xuân năm XYYZ, Hoàng đế Tiết Hàm lấy đại tiểu thư nhà Lưu thừa tướng, Lưu Họa Ảnh.

Vào ngày đại hôn diễn ra, không khí dường như náo nhiệt hơn hẳn. Tại khuê phòng của Họa Ảnh….

“Mẫu thân, con….”. Họa Ảnh ngồi trước gương đồng. Những giọt nước mắt như trân châu rơi xuống, Họa Ảnh ôm chầm lấy Tô Hiểu Hiểu, mẫu thân của nàng. Ba ngàn sợi tóc đen nhánh hôm nay được vấn lên cao. Làn da trắng nõn như bạch ngọc nổi bật dưới bộ cung trang đỏ thẫm.

“Ảnh Nhi, hôm nay là ngày vui, con đừng khóc!”. Tô Hiểu Hiểu lau đi nước mắt của nàng, nhẹ nhàng an ủi.

“Mẫu thân, cuối cùng con cũng đã thành thân rồi. Con vui lắm!”. Nàng nhìn bản thân trong gương mà vui sướng, nàng đã được gả cho người mà nàng thương.

“Ảnh Nhi, tân nương khóc trong ngày đại hôn sẽ không tốt đâu, nít đi con! Nương trang điểm lại cho con!”.

“Ân~”. Nàng khẽ gật đầu.

Cỗ kiệu hoa lộng lẫy dừng trước phủ thừa tướng, tân nương một thân váy đỏ, khuôn mặt được che sau tấm voan từng bước, bước lên kiệu. A Diệp – nha hoàn thân cận của nàng cũng bước theo sau.

Trải dài một đường khắp Tử Cấm Thành là một màu đỏ chói mắt. Sau khi thực hiện đủ sáu nghi lễ: Lễ Nạp Tài, Lễ Vấn Danh, Lễ Nạp Cát, Lễ Nạp Chưng, Lễ Thỉnh Kỳ và Lễ Thân Nghinh, Hoàng hậu được kiệu từ Đại Thanh Môn qua Thiên An Môn, Ngọ Môn cho tới tận hậu cung.

Tường của phòng tân hôn được sơn toàn bộ bằng màu hồng. Trước cửa còn treo một chiếc đèn lồng thật lớn có chữ Hỷ ở trên. Trên cửa là chữ Hỷ lớn màu vàng viết trên giấy đỏ, phía trên là một chữ thọ viết theo thể thảo thư, hai bên cửa là hai câu đối chúc phúc cho tân lang và tân nương.

Xung quanh phòng tân hôn, ở các góc và các con đường đều có dán những chữ Hỷ, ngụ ý khi Hoàng đế và Hoàng hậu mở cửa ra sẽ nhìn thấy chữ Hỷ may mắn.

——————————————————————————————–

Hoàn thành ngày: 31/12/2018

~ Ps ~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN