Huyền Thoại Liên Minh (LOL)
Dòng kí ức hỗn loạn
Tôi thức dậy trong bình minh cây xanh nắng gội, trong tiếng chim ca giấc ngủ say nồng. Hôm nay là một buổi sáng tuyệt đẹp. Có thể nói đó là buổi sáng tuyệt vời nhất đối với tôi kể từ khi người bà yêu dấu của tôi qua đời. Đúng như người ta thường hay nói: “cơn mưa qua đi để lại cầu vồng”. và cái “cơn mưa” của ngày hôm qua thật khủng khiếp đối với tôi. Hết bị cái cái chảo lửa sa mạc thiêu đốt thì lại đến cái máy lạnh của bầu trời hành hạ. Hết bị ma rượt thì lại bị nhện thông, bị rết đuổi cho chạy trối chết. Rồi còn cả hai cái thứ sức mạnh ánh sáng quái dị gì đó đánh nhau trong linh hồn khiến tôi như muốn chết đi sống lại.
Tôi tựa đầu vào thân cây táo thở dài. Tôi nghĩ đến hai thứ ánh sáng tối qua. Chúng thực chất là hai loại nguyên tố năng lượng phép thuật thuần khiết, trải qua hàng ngàn năm đã tiến hóa và trở thành những nguyên tố đặc biệt có linh trí. À mà không, nó không phải nguyên tố, thực chất chúng là phi nguyên tố. Vì linh trí màu tím được hình thành từ sức hư vô, còn tinh trí màu trắng thì lại được hình thành từ sức mạnh ánh sáng. Chúng thực chất không hề biến mất trong linh hồn tôi tối hôm qua, vì có linh trí nên chúng đã chọn tôi làm chủ, và trở thành một phần linh hồn của tôi. Không đúng! Chúng thấm nhuần trong từng thớ thịt, thỏi xương của tôi. Chúng hiểu được rằng: nếu một trong hai biến mất thì nghiễm nhiên chính tôi-chủ nhân của chúng-cũng bị tổn thương nặng nề về cả thể xác lẫn linh hồn. vì vậy và chúng đã dừng cuộc chiến tranh đoạt đó lại.
Lại nói về linh trí của chúng. Tôi cảm nhận được hai thứ linh trí ngàn năm đó gần như hòa nhập và linh trí của chính bản thân tôi. Mọi kí ức của ánh sáng cùng với cách điều khiển sức mạnh hư không đều được tôi tiếp nhận. Qua những kí ức đó, tôi nhìn thấy một lục địa rộng lớn mang tên V aloran được chia làm 12 vùng đất. Nơi đây những con người đại tài được sinh ra. Những vị pháp sư, những ninja, những võ sư nội năng đang ngày đêm ra sức công hiến và bảo vệ cho quê hương của mình.
Rồi kí ức của cả hai linh trí đó hòa nhập vào nhau, tôi nhìn thấy một cuộc chiến nổ ra, đó không phải là chiến tranh giữa các phe phái, chiến tranh giữa các chủng tộc hay là chiến tranh giữa các quốc gia, mà đó là trận chiến giữa hai thế giới-Hư Không và Valoran. Cuộc chiến nổ ra ngay giữa vùng đất Valoran trù phú. Giữa một bên là quân đoàn hư không dẫn đầu bởi chúa tể hư không cùng đại tướng lĩnh Karasai, bên còn lại là những kẻ mạnh mẽ nhất Valoran đứng đầu là Cloud-người khai sinh ra sức mạnh nội năng. Và bảy vị pháp sư mang trong mình sức mạnh của bảy nguyên tố cổ ngữ.
Dòng kí ức lại xoay chuyển, tôi thấy đại tướng Karasai đấu một trận đấu Long trời lở đất với kẻ mạnh nhất Valoran-Võ sư Cloud. Trận chiến họ diễn ra trong bảy ngày bảy đêm không ngừng nghỉ. Cuối cùng cả hai kiệt sức và nằm gục xuống bên cạnh nhau. Họ thều thào với nhau một điều gì đó tôi không nghe rõ. Rồi dòng kí ức lại tiếp tục xoay chuyển. Tôi không thể tin vào mắt mình, trước mặt tôi, Kasarai đang một mình một kiếm chống lại toàn bộ mười hai đại đạo quân của quân đoàn Hư Không. Từng đường kiếm ông ấy chém ra mang đậm khí chất anh hùng, mỗi đường kiếm lại tạo ra vô số các lưỡi kiếm ảo ảnh giống như hoa sen nở rộ. Nhìn cảnh này bất giác tôi nhớ đến Độc Cô cửu kiếm người được mệnh danh là độc cô cầu bại-cả đời chỉ đi tìm một lần bại. Nhưng sức người có hạn. Một người không thể nào chống lại sức mạnh của hàng triệu người. Karasai đã ngã xuống. hàng ngàn luồng ma pháp hư không bắn và cơ thể ông. Ông đau đơn gầm lên. Sức cùng lực kiệt, nhưng ông vẫn chống kiếm gắng gượng đứng dậy. Giơ mũi kiếm lên trời: “Thất kiếm, Thiên Tinh sa”. Rồi hai tay ông cầm kiếm đâm mạnh xuống mặt đất. liên tiếp sau đó hàng ngàn mũi kiếm từ trên không như hàng ngàn ngôi sao lao thẳng xuống mặt đất. một chiêu của ông đã giết toàn bộ hai trong số mười hai đạo quân hư không. Ông vẫn đứng đó, dùng chính máu của mình viết những chữ cuối cùng lên thanh kiếm của mình: “Có Duyên Ắt Gặp”. Thanh kiếm tỏa sáng, cả người Kasarai cũng tỏa sáng, đó là…tôi sửng sốt:”người kiếm hợp nhất”-cảnh giới cao nhất của kiếm thuật truyền thuyết, thứ mà chưa từng có vị kiếm sư nào đạt được.
Một lần nữa dòng chảy kí ức lại cuốn tôi đi, nó cứ như chỉ là một mảnh của kí ức không hoàn chỉnh. Tôi nhìn thấy quân đội hư không rút lui trở về thế giới của mình, thấy Cloud và bảy vị pháp sư đứng trước thanh kiếm của karasai. Thấy họ cầu nguyện và đắp cho ông ấy một nấm mồ với lòng thành kính và sự thương xót. Tôi cảm thấy kì lạ. Tại sao lại phải thương xót cho chính kẻ thù của mình? Thành kính với chính kẻ đã tàn hại quê hương và những người anh em? Thật là khó hiểu.
Rồi tôi lại thấy một ông già râu tóc bạc phơ nằm trên giường bệnh, xung quanh là bảy vị pháp sư già nua. Đó là chính là Cloud và bảy vị pháp sư cổ ngữ? bảy người bọn họ đứng xung quan Cloud theo hình thất giác và bắt đầu niệm những câu thần chú kì lạ. Cơ thể cloud bắt đầu phát sáng, ánh sáng đó như có linh trí tụ lại ngay trung tâm thất tinh. Và bắt đầu tạo nên hình dạng một con người. Dưới đất bắt đầu xuất hiện một vòng tròn ma pháp thất tinh có đường kính khoảng hơn mười hai mét. Và từ vị trí của các pháp sư, bảy cột sáng mắn thẳng lên trời tạo thành một kết giới xung quanh. Cái con người hư ảnh đó cất lên tiếng nói-giọng nói của Cloud: “cám ơn các vị rất nhiều, bây giờ tuổi tác không còn có thể ngăn cản tôi ở đây để chờ đợi người đó rồi.”
Và rồi dòng kí ức đưa tôi về thực tại với cái cơ thể tàn tạ dưới gốc cây táo tím. Ngồi suy ngẫm nhưng gì tôi vừa thấy. Cloud, Kasarai là ai? Tại sao tôi lại biết được tên họ? Cuộc chiến mà tôi vừa nhìn thấy là gì? Tại sao linh trí ánh sáng à hư không lại cho tôi thấy chúng? Sức mạnh cổ ngữ của hò là gì? Chăng lẽ là bảy nguyên tố truyền truyết gồm: Thủy, Hỏa, Lôi, phong, Thổ, Quang và Ám?
Đang suy ngẫm thì bỗng nhiêm một loạt các hình ảnh xuất hiên trong đầu tôi như một cuốn phim.
-Dừng lại đi. Sức mạnh cổ ngữ với ta không quan trọng, người nhất định phải sống để bảo vệ Demacia.
-Đức Vua, người nói gì vậy? Tôi dù có phải chết cũng sẽ không để sức mạnh cổ ngữ rơi vào tay bọn Noxus hung bạo đó, nếu chúng có được nó thì lục địa Valoran này sẽ tiêu tùng mất. Hơn nữa Demacia cần một sự dẫn dắt tài giỏi và sáng suốt của ngài hơn là sự bảo vệ của tôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!