Làm cún vẫn kiêu ngạo
Chương 1: Husky giống đực
Bách Du bị đánh thức bởi tiếng gọi đầy nam tính, nhìn trần nhà trắng toát lạ lẫm.
Phải mất một lúc mới nhớ ra tình cảnh của mình hiện tại.
Thầm thở dài một tiếng, thật không quen với cảnh sáng sớm tỉnh giấc ở một nơi xa thế này.
Cô vẫn mong rằng cô chỉ là đang nằm mơ thôi ngủ một giấc dậy cô vẫn là Bách Du đại danh đỉnh đỉnh khiên người ta nghe tên đều ngưỡng mộ cùng ghen tị, nhưng mà… giơ lên cái móng vuốt cún chính hiệu. Chính nó đã nói cho cô biết, đây không phải mơ mà là hiện thực.
Sau một tai nạn bất ngờ xảy ra, cô, Bách Du, thật sự đã biến thành cún rồi.
Một con Husky!
Chính xác là một con Husky ngáo ngơ đáng khinh.
Đáng khinh nhất là Husky… giống đực.
Đường đường là một cô gái thanh xuân phơi phới lại đột nhiên biến thành một con chó đực, không cần nói cũng biết câu chuyện cười hoang đường này khiến người trong cuộc là cô đây suýt nữa cười đến chết.
Đảo mắt nhìn Đào Bá Thịnh, theo như lời anh ta nói thì thú cưng của anh ta vì quá tăng động bị ngã cầu thang hôn mê một ngày mới tỉnh mà khi tỉnh lại thì chính là cô rồi.
“Louie, ăn cơm thôi, ngày hôm qua mi đã không ăn gì rồi.”
Đúng là đói thật, có điều trước mắt còn có việc quan trọng phải làm.
Việc đầu tiên sau khi thức dậy là gì? Dĩ nhiên là vệ sinh cá nhân rồi. Một con cún không cần nhưng cô thì rất cần đấy.
Đào Bá Thịnh hiếu kì nhìn Bách Du chạy thẳng đến phòng tắm, sau đó đem cái mõm ướt sũng nhảy lên ghế ngồi chễm trệ.
Đào Bá Thịnh cảm thấy hơi kì lạ nhưng cũng không để tâm lắm, đặt trước mặt Bách Du một đĩa thức ăn… cho chó.
Bách Du liếc mắt một cái, khinh thường hừ mũi.
Đùa à, tuy rằng hiện tại cô trong hình dạng Husky nhưng linh hồn vẫn là một con người. Một con người có thể ăn thứ này sao? Không đời nào!
Cô quay sang nhìn tô cháo hấp dẫn của ai đó, thính lực của cún rất tốt, mùi hương hấp dẫn khiến bản năng động vật mạnh mẽ trong cô bắt đầu tiết nước bọt.
Đào Bá Thịnh nhìn Bách Du bật cười: “Muốn ăn à?”
“Gâu!” Tuy rằng cô không thích âm thanh này phát ra từ mình chút nào thế nhưng, có thực mới vực được đạo. Lấp đầy cái bụng vẫn là quan trọng nhất.
Vì vậy Đào Bá Thịnh đổi một chén cháo lần nữa đặt trước mặt Bách Du, lần này cún của anh cúi đầu ăn nhiệt tình. Louie vẫn chưa trẻ con lại hơi mũm mĩm nên cái kiểu với lên bàn để ăn khiến Đào Bá Thịnh liên tục bật cười.
Ăn sáng xong, Đào Bá Thịnh chuẩn bị đi làm, Bách Du nghĩ nhân lúc anh ta không có ở nhà, thử đi vòng quanh thám thính một chút, không nghĩ tới anh thần kì lôi ra một sợi xích dài một đầu nối vào vòng cổ chụp vào cổ cô… cái thứ ‘trang sức’ khiến người ta căm hận này…
Bách Du không dấu vết nghiến răng kèn kẹt.
Có cơ hội nhất định phải thủ tiêu!
Chưa từng thấy qua người nào đi làm còn dắt theo cún, có điều nhìn dáng vẻ này của Đào Bá Thịnh xem ra cũng chẳng phải lần đầu. Nhìn bốn chữ ‘phòng khám thú cưng’ Bách Du có cảm giác chẳng nói nên lời.
Đến trước hai người còn có một người đàn ông và con cún của anh ta, cũng là Husky chỉ có điều Husky của anh ta đeo nơ, đeo vòng còn một có một cái váy công chúa trông rất … ừm, nữ tính nếu không muốn nói là very colorful.
Công chúa Husky Ella vừa nhìn thấy cô liền vui vẻ chạy đến dụi dụi vào người cô. Bách Du nhìn ‘cô nàng’ bằng nửa con mắt, ngẩng đầu ưỡn ngực vô cùng kiêu ngạo ngồi bên chân Đào Bá Thịnh.
Ella không ngừng vòng quanh Bách Du, chợt thè lười tính liếm lên mặt cô, Bách Du lập tức duỗi chân hất đầu cô nàng ra.
Khương Phi cũng chính là chủ nhân của Ella nhìn thấy cảnh này lập tức ôm bụng cười nghiêng ngả.
“Louie nhà cậu không phải chỉ ngã một cái thôi sao, ngã một cái đột nhiên lại trở nên kiêu ngạo rồi còn chê cả Ella xinh đẹp nhà tôi cơ đấy. Chỉ là cái dáng vẻ ấy chẳng hợp với nó chút nào, nhìn ngố chết đi được.”
Dám nói cô ngố? Anh mới ngố, cả nhà đều ngố!
Đào Bá Thịnh nhìn Louie, đáy mắt đều là ý cười: “Dĩ nhiên!”
Ella như bị tổn thương, bị cô ném cho một ánh mắt, kêu ẳng ẳng rồi ngoan ngoãn ngồi cách cô nửa mét, nước dãi sắp nhấn chìm cả phòng khám.
Đường đường là tiểu thư danh giá lại bị một con chó cái… thèm khát, còn có chuyện gì kinh dị hơn thế chứ.
Những ngày sau đó, bất kì ai đến cũng có thể thấy cảnh tượng kì dị như thế này.
Bên chân bác sĩ Đào có một Husky cao quý lạnh lùng nhìn đời bằng nửa con mắt, cách Husky lạnh lùng cao quý nửa mét là một Husky đáng yêu đang nhìn Husky cao quý lạnh lùng nước dãi không ngừng chảy. Còn có bác sĩ Khương ôm bụng cười đến nội thương. Ai nấy đều không khỏi bật cười.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!