Kế Thê - Chương 227: Chương 227
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Kế Thê


Chương 227: Chương 227



Editor: Bộ Yến Tử

Đối với việc này, tự nhiên Thường Nhuận Chi vừa mừng vừa sợ.

“Sao bỗng nhiên nhớ tới phải về Hầu phủ…” Thân thể Thường Nhuận Chi đã có chút cồng kềnh, nhưng thời gian nàng mang thai dưỡng rất tốt, đứa nhỏ này cũng không ép buộc nàng, cho nên xuất môn hoạt động là không thành vấn đề.

Lưu Đồng trả lời nàng: “Chính là nghĩ sau khi chúng ta thành thân, đều không có cách nào cùng nàng trở về Hầu phủ thăm hỏi, ta nghĩ nàng rất muốn về nhà.”

Lưu Đồng cúi đầu, cọ cọ trán Thường Nhuận Chi, nhẹ giọng nói: “Chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay đột nhiên nhớ tới, không bằng hôm nay đi đi.”

“Nhưng mà… Thiếp không có đưa thiếp mời về Hầu phủ.” Thường Nhuận Chi có chút do dự: “Thái thái sẽ nói thiếp không quy củ.”

“Không sợ, cứ nói là ta tâm huyết dâng trào muốn bái kiến nhạc phụ.” Lưu Đồng thấy rõ ràng Thường Nhuận Chi cao hứng lại không thể không cố kị quy củ, càng thêm đau lòng, cầm lấy tay nàng nói: “Mặc kệ nhạc mẫu nói cái gì, đều đẩy tới trên người ta là được rồi.”

Lưu Đồng là phái hành động, nói làm liền làm, lúc này sai người đi chuẩn bị xe ngựa.

Thường Nhuận Chi nhanh chóng để Diêu Hoàng gấp gáp chế tạo một bái thiếp, thừa dịp bọn họ còn chưa xuất môn, cho người mau chóng đưa đến phủ An Viễn hầu trước báo tín.

Thời điểm đến phủ An Viễn hầu vẫn là nửa thượng thưởng, ánh mặt trời ấm áp, gió thu trong sáng.

Tiểu Hàn thị dẫn Nhạc thị ra đón Thường Nhuận Chi về phủ, Lưu Đồng lễ gặp mặt cùng các nàng sau đó đến bái phỏng Thường Cảnh Sơn.

Nhạc thị tri kỷ đỡ Thường Nhuận Chi, nhìn nàng hở ra bụng, trong mắt toàn là vui sướng.

Trên mặt Tiểu Hàn thị đều mang ý cười, ôn nhu hỏi nàng: “Gần đây thân thể còn tốt lắm?”

“Rất tốt.” Thường Nhuận Chi hí mắt khẽ cười nói: “Có thể ăn có thể uống có thể ngủ, còn chưa có chuyện phiền lòng, cách hai ngày sẽ có đại phu đến bắt mạch, đều nói hài tử rất khỏe mạnh.”

Tiểu Hàn thị vuốt cằm, nhẹ nhàng sờ sờ bụng Thường Nhuận Chi, hỏi nàng: “Hài tử trong bụng người có làm ầm ĩ không?”

“Không làm ầm ĩ, ngoan lắm.” Mặt Thường Nhuận Chi đỏ bừng, mang theo chút ánh sáng oánh nhuận nhàn nhạt, có chút đắc ý nói: “Trên mặt con có chút thịt nè, trên người trừ bỏ bụng, những chỗ khác đều biến hóa không lớn.”

“Ta coi xem.” Tiểu Hàn thị rất có hứng thú vòng quanh Thường Nhuận Chi một vòng, buồn cười nói: “Vẫn có hai nơi lớn chút.”

Tầm mắt Tiểu Hàn thị phân biệt nhìn lướt qua **** cùng cái mông Thường Nhuận Chi, nhất thời mặt Thường Nhuận Chi ửng đỏ, thấp giọng gọi: “Mẫu thân…”

Tiểu Hàn thị khanh khách nở nụ cười, vừa đi vừa dặn Ngọc Kỳ ở một bên: “Đi gọi Đại nãi nãi ôm Đại thiếu gia tới, bồi Tam cô nãi nãi nói chuyện phiếm.”

Ngọc Kỳ vội cười đáp ứng, tiểu Hàn thị dẫn Thường Nhuận Chi đi thỉnh an lão thái thái, lão thái thái muốn lễ Phật, hỏi Thường Nhuận Chi mấy câu, liền để các nàng tự đi tán gẫu, chờ dùng cơm trưa lại cùng Thường Nhuận Chi nói chuyện.

Mấy người đi phòng khách, tiểu Hàn thị cho người đi mời Tiền thị.

“Đại niên năm nay, Nhị tỷ phu ngươi phải về kinh báo cáo công tác, Nhị tỷ tỷ ngươi cũng muốn đi theo hắn trở về.” Tiểu Hàn thị cười nói: “Tính thời điểm, lúc ấy ngươi cũng sinh hài tử, vừa vặn, ba

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN