Kế Thê - Chương 286: Chương 286
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Kế Thê


Chương 286: Chương 286



Edit: Bộ Yến Tử

Quả thực giống như Lưu Đồng và Thường Nhuận Chi đoán, nửa đường trở về thì Thụy vương bị chặn giết, sát thủ mai phục bên trong ba trăm kỵ binh hắn ta dẫn dắt.

Thụy vương sớm có phòng bị, sau khi bắt được mật thám liền xử tử, rải ra tin tức Thụy vương bị thương nặng không trị được.

Nhớ năm đó, lúc Thụy vương đi Duyện Châu, Lưu Đồng còn lo lắng đề phòng cả ngày, sợ hắn ta bị tổn thương trên đường đi. Bây giờ cho dù có nghe được tin tức hắn ta bị thương nặng không trị được bỏ mình, Lưu Đồng có thể nói một câu chắc chắn, đó là chuyện không thể nào.

Dù sao, Thụy vương đã sớm không còn là Thụy vương của năm đó.

Thường Nhuận Chi bắt đầu nóng lòng chuyện Lưu Cảnh Lăng học đi, ở trong sân đi qua đi lại, do cúi lâu thắt lưng có chút đau nhức. Lưu Đồng dặn dò Lưu Cảnh Dương và Kỷ Cương viết chữ to, còn mình thì đi tới cửa phòng, ôm lấy nhi tử từ tay thê tử, bé đang giơ cánh tay béo mập lên.

Tiểu Cảnh Lăng không vừa ý, phát hiện đổi người, a a kêu vài tiếng không không, tiểu hài nhi khí lực lớn, cánh tay đánh lên mặt Lưu Đồng, phát ra tiếng “Ba” giòn vang.

Lưu Đồng bất đắc dĩ ôm bé, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của bé cười mắng: “Tiểu nhi lớn mật, dám đánh cả cha ngươi à!”

Thường Nhuận Chi cười tủm tỉm kéo lại quần áo trên người Tiểu Cảnh Lăng, miễn cho bé lộ bụng cảm lạnh.

Tiểu Cảnh Lăng đã qua sinh nhật một tuổi, lúc này đã là thời tiết giữa hè.

Nếu như trên đường trở về Thụy vương không có gặp chuyện không may, chắc là bây giờ đã sắp đến kinh thành.

Bây giờ Lưu Đồng có thêm một đứa nhỏ, nên sắp xếp buổi sáng và buổi chiều dành ra một canh giờ dạy Lưu Cảnh Dương và Kỷ Cương đọc sách viết chữ, lúc rãnh sẽ giúp Thường Nhuận Chi ôm hài tử.

Đứa nhỏ Lưu Cảnh Lăng này quá mức hoạt bát, vừa học đứng thẳng, đã náo loạn muốn bước đi, không sợ chút nào.

Lúc học đi bị ngã sấp xuống, cũng không giống như hài tử khác sợ hãi đi lại, ngược lại càng thêm hưng phấn bước đi, còn thường xuyên muốn vùng thoát khỏi tay Thường Nhuận Chi tự mình đi.

Lưu Đồng cười nói đứa nhỏ này trời sinh phản cốt, lá gan lớn, nhất định phải giáo dưỡng thật tốt, bằng không dưỡng ra một tên không sợ trời không sợ đất, vậy thì nguy rồi.

Phu thê Lưu Đồng và Thường Nhuận Chi đều muốn bye bye tính tình của bé, ngược lại đại ca Lưu Cảnh Dương lại vô cùng sủng ái tiểu đệ Cảnh Lăng, chỉ cần tiểu Cảnh Lăng lộ ra chút ủy khuất, Lưu Cảnh Dương sẽ thỏa hiệp với đệ đệ.

Lưu Đồng thấy tình cảm huynh đệ bọn họ tốt đương nhiên cao hứng, nhưng khi thấy đứa con lớn không chỗ nào không thuận theo tiểu nhi tử lại thấy rất đau đầu.

Cả ngày trong tiểu viện đều là cảnh Lưu Đồng quản giáo Tiểu Cảnh Lăng, Tiểu Cảnh Lăng ủy khuất khóc thét, Lưu Cảnh Dương lao tới bảo vệ đệ đệ. Lưu Đồng bất đắc dĩ tránh lui, Thường Nhuận Chi ra trận ôm lấy Tiểu Cảnh Lăng làm dịu.

Mỗi khi Hoa Trạch và Ngụy Tử nhìn, đều

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN