Nơi mình dừng chân - Part 21:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Nơi mình dừng chân


Part 21:


Người con gái đó cất giọng lên, một giọng nói ngọt ngào:
_ Trương Kỳ, hai năm của chúng ta anh vứt bỏ như thế sao?
_ Tôi thật ngu ngốc khi không vứt bỏ nó sớm hơn.
Nói vậy chẳng lẽ cô gái này chính là người bạn gái hai năm của anh. Nếu đi rồi sao không đi luôn, nay còn xuất hiện ở đây làm gì?
_ Thôi mà Trương Kỳ, năm đó Kỳ Duyên lựa chọn đúng đắn để đi theo tôi thì mới có ngày lộng lẫy như hôm nay. Ngày ấy, Kỳ Duyên mà quyết định đi theo một người không có gì trong tay thì thật là lãng phí. Nhìn Hạ Trương Kỳ anh bây giờ chắc cũng chẳng bằng được Hồ Nhất Phong tôi đâu nhỉ?
Hồ Nhất Phong là cái tên công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, vung tiền như nước. Anh ta suốt ngày chơi bời lêu lổng, lây stieenf ba mẹ đắp vào người. Có gì đáng tự hào mà khoe khoang vậy cơ chứ.
_ Nhất Phong, anh vẫn là đúng. Thử nhìn anh ta bây giờ xem, trên người có gì là đồ hiệu, đến chiếc xe để đi cũng không có.
Sao anh phải chịu đựng như vậy, chẳng lẽ anh không đáp trả lại một câu được à ? Cuối cùng anh cũng nói được một câu khiến tôi hài lòng:
_ Mấy người mặc đồ hiệu nhưng có che được bản chất bên trong không? Đi xe hiệu có hiểu biết chút gì về nó không? Nhìn hai người như vậy thật đẹp đôi nhưng liệu rằng hai người có thực sự hạnh phúc không?
Chắc chắn là như vậy rồi. Hồ Nhất Phong phong lưu, loạn lạc bên ngoài đã được lên báo mấy lần, ai chẳng biết chuyện đó. Anh ta cặp kè với bao nhiêu cô gái, làm gì có chuyện chung tình với một mình cô Kỳ Duyên này cơ chứ.
Hai người kia bị lời nói của Trương Kỳ làm cho choáng váng nhưng vẫn mạnh miệng.
_ Sau khi tôi đá anh, hình như chẳng có ai tiếp nhận anh nữa nhỉ?
Cô ta quá đáng lắm rồi, tưởng muốn nói gì thì nói sao? Tôi không thể để yên được nữa rồi.
_ Trương kỳ, sao anh lại ở đây? Chẳng phải anh nói đi mua nước sao?
Tôi tiến đến cạnh Trương Kỳ, khoác lấy tay anh.
_ Hai người này là ai vậy?
_ Anh không quen.
Anh định kéo tôi đi thì cô Kỳ Duyên kia giữ tôi lại.
_ Cô có quan hệ gì với Trương Kỳ.
Thật không chịu nổi cô ta nữa mà.
_ Tôi có quan hệ gì cần cô phải biết sao?
_ Hừ, thì ra là có thân phận bất chính.
Thật quá đáng mà, ai có quan hệ bất chứ, sao cô ta dám nói tôi như thế. Tôi liếc nhìn anh, anh đang nhìn tôi chằm chằm, lại còn cười cười nữa chứ, nhìn anh là biết anh chẳng có ý định giúp tôi rồi. Biết vậy tôi chẳng tham gia vào, để anh bị người ta mắng chết cho xong.
_ Một người thân phận không chính đáng như tôi, anh ấy có thể dẫn ra ngoài. Còn cô, cô ở vị trí trong trong hai năm khiến bây giờ anh ấy phải nói rằng không quen biết?
_ Cô…
Cô ta định giơ tay đánh tôi thì tên Hồ Nhất Phong lên tiếng:
_ Được rồi Kỳ Duyên, cô bé này có vẻ còn nhỏ tuổi hơn em, suy nghĩ không thông suốt, nói năng hàm hồ, em không nên bận tâm làm gì.
Sau đó anh ta cúi xuống, đặt tay lên vai tôi, tay kia áp vào má tôi nhưng bị tôi đẩy ra.
_ Tôi dù có suy nghĩ không thông suốt thì vẫn biết hai người chẳng có gì là tốt đẹp cả.
Nếu không phải để giữ hình tượng mình là con gái thì tôi đã cho anh ta một đạp rồi. Trương Kỳ tiến tới nắm lấy tay tôi.
_ Được rồi, đi thôi. Em mà nói nữa, ngày mai họ sẽ là tâm điểm của các bài báo đấy.
P/s:😂😂😂😂😂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN