Chỉ là vai phụ - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Chỉ là vai phụ


Chương 6


Mễ Đóa nhớ lại 5 năm trước, khi lần đầu cô gặp Kỳ Anh trong học viện của anh. Lúc đó chính cô đã mai mối cho bọn họ, à không… đó chỉ là lúc ban đầu thôi, còn sau này cô mới biết tất cả đều nằm trong kế hoạch của Kỳ Anh. Từ việc tiếp cận cô, nhờ cô giúp cho cô ta và anh đến bên nhau cho đến những sự cố bất ngờ. Sau khi hai người bọn họ yêu nhau, thời gian anh dành cho cô theo đó mà ít đi nhưng anh vẫn rất quan tâm cô. Chỉ cần anh và Kỳ Anh đi hẹn hò, nhất định sẽ cho cô đi cùng, dù là chơi ở nhà anh hay chơi ở bên ngoài. Những ngày tháng đó vui vẻ biết bao. Cho đến một ngày, khi cô nhận ra trái tim mình rất đau khi thấy hai người họ bên nhau. Cô không còn cười đùa vui vẻ với bọn họ nữa, cũng thường xuyên lấy lý do bận phải ôn thi để né tránh bọn họ. Cô cứ nghĩ chỉ cần làm vậy thì mọi thứ sẽ tốt hơn nhưng có một hôm, trước hôm sinh nhật lần thứ 18 của cô, Kỳ Anh có đến trường cô tìm cô và nói:

“Khó chịu lắm đúng không? Yêu một người nhưng không có được người đó, đau lắm đúng không? Từ lần đầu nhìn thấy em và Vũ trong buổi lễ tốt nghiệp của anh ấy, chị đã biết em thích Vũ, nhưng biết làm sao được, người Vũ thích lại là chị, không phải em. Nhưng em yên tâm, chị sẽ không nói cho anh ấy biết đâu. Dù sao cũng phải cảm ơn em, nhờ có em mà Vũ mới để mắt đến chị. Bây giờ trong mắt Vũ chỉ có chị, không có em. Em có biết tại sao không?” – Kỳ Anh dừng lại một lúc rồi nói. – “Bởi vì nữ chính của anh ấy là chị, còn em chỉ là nữ phụ mà thôi.”

Mễ Đóa mất một lúc lâu để tiêu hóa câu nói của Kỳ Anh, cô thật không ngờ, tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của chị ta và trong kế hoạch mà chị ta kể đó không hề nhắc đến Đinh Lãm.

Ai ai cũng biết Vương Tử Vũ vì đứa em gái là Mễ Đóa mà không quan tâm đến bất kỳ cô gái nào khác, cho nên chỉ cần tỏ ra thân thiết với Mễ Đóa nhất định sẽ được Vương Tử Vũ chú ý tới. Sau đó vì không muốn mất điểm trong mắt Vương Tử Vũ, Kỳ Anh đã phải dồn nén sự khó chịu mà đồng ý cho Mễ Đóa tham gia vào những cuộc hẹn hò của hai người. Điều này sẽ giúp tạo hình ảnh bao dung, thánh thiện Kỳ Anh trong mắt mọi người và tất nhiên sẽ khiến Mễ Đóa bị mang tiếng xấu vì làm kỳ đà. Nhưng sự thật lại chẳng ai nói Mễ Đóa làm kỳ đà cả, bởi vì bọn họ đều biết anh rất chiều cô và lời đề nghị cho Mễ Đóa tham gia cuộc hẹn hò xuất phát từ Kỳ Anh. Đi đâu Kỳ Anh cũng nghe thấy những lời bàn luận đại loại như: Kỳ Anh vì sợ Vương Tử Vũ không chú ý đến nên đi đâu cũng phải mang Mễ Đóa theo; Kỳ Anh đang cố mua chuộc Mễ Đóa để được Vương Tử Vũ để mắt tới; Kỳ Anh tiếp cận Mễ Đóa là có ý đồ…

Kỳ Anh tất nhiên sẽ không bao giờ để sự giận dữ để lộ ra ngoài rồi. Cô ta vẫn luôn mang vẻ mặt thánh thiện đó đi khắp nơi và lên kế hoạch để biến Mễ Đóa thành một kẻ yêu mù quáng. Con gái khi ghen là đáng sợ nhất, nhưng Mễ Đóa lúc đó lại không những không ghen mà còn biết né tránh tình cảm nữa. Cuối cùng Kỳ Anh cũng nhận ra, chỉ cần Vương Tử Vũ lạnh nhạt với Mễ Đóa mới có thể làm ảnh hưởng đến Mễ Đóa. Và cô bắt đầu lên kế hoạch.

Biết trước đó là cái bẫy do Kỳ Anh tạo ra nhưng Mễ Đóa vẫn sa vào.

Nếu như Kỳ Anh đã muốn đẩy cô vào làm vai phụ thì cô cần gì làm vai chính nữa chứ. Bây giờ không cần kế hoạch mà cô ta tạo ra, cô vẫn có thể trở thành một vai phụ tâm cơ độc ác.

Đang ngồi lên một đống kế hoạch trong đầu bỗng có ai đó đi đến vỗ vai, Mễ Đóa liền giật mình quay đầu lại. Nhìn thấy Đan Sa và Đinh Lãm đi tới, cô liền giả vờ như chưa biết chuyện gì sau đó trêu hai người bọn họ:

“Đinh Lãm, sao cậu lại ở đây? Lẽ nào hai người…”

Đan Sa liếc xéo Đinh Lãm rồi đi tới khoác vai Mễ Đóa rồi nói:

“Chúng ta đi ăn mừng chị thi xong rồi đi, chị muốn ăn gì?”

“Chicken, chicken…” – Mễ Đóa hồn nhiên như một đứa trẻ reo lên.

“Để tớ đưa hai người đi nha.” – Đinh Lãm đề nghị.

Đan Sa đang định phản đối nhưng Mễ Đóa đã đồng ý:

“Được thôi.” – Sau đó Mễ Đóa kéo tay Đinh Lãm đi. – “Ăn xong, tớ muốn đến trung tâm thương mại.”

Không biết bao lâu rồi, Mễ Đóa mới được cảm nhận sự thú vị cuộc sống vui chơi này. Mặc kệ một giây sau sẽ ra sao, giây này cứ vui chơi thỏa thích đi đã. Một giây tuy ngắn nhưng lại vô cùng quan trọng, con người có thể vì một giây mà lỡ cả một đời.

Sau khi ăn hết hơn một con gà, Mễ Đóa bắt đầu chạy đi ăn bánh kem, sau đó lại chạy lên khu giải trí, chơi hết trò này đến trò khác mà không biết mệt. Đan Sa tuy không chơi nhiều nhưng chỉ chạy theo Mễ Đóa thôi cũng thấy mệt rồi. Đan Sa ngồi xuống một chiếc ghế dài gần đấy, thở không ra hơi nói:

“Tiểu Đóa, em mệt sắp chết rồi.”

“Tôi nói cho cô biết, còn cả cái trung tâm mua sắm chưa đi đấy.” – Câu cảnh báo của Đinh Lãm như một tảng đá đè xuống người Đan Sa vậy.

Mễ Đóa để cho hai người kia ngồi nghỉ và có thêm thời gian tâm sự còn mình tiếp tục chạy đi chơi. Đan Sa ngồi xích qua đầu bên kia để Đinh Lãm ngồi xuống, sau đó Đan Sa nói:

“Anh yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho Tiểu Đóa biết đâu. Dù sao anh cũng vì chị ấy mà bất chấp đi học làm bánh mà.”

Chuyện này vẫn chưa có ai biết, tại sao Đan Sa lại biết. Đúng là vì Mễ Đóa từng nói bánh kem là hương vị trong cuộc sống của cô nên Đinh Lãm đã lén gia đình đi học làm bánh. Không những vậy, vì sợ sẽ bị phản đối về việc mở một cửa hàng bánh nên Đinh Lãm còn tiết kiệm tiền từ lúc đó để mở một tiệm bánh nữa kìa. Tính đến nay cũng gần 5 năm rồi.

“Sao chuyện gì cô cũng biết vậy? Cô theo dõi tôi sao?”

“Tôi thèm theo dõi anh, tôi từng học cùng lớp làm bánh với anh.” – Đan Sa bình thản nói. Lúc đó cả lớp cô có một nam sinh nhìn thấy bánh là mặt trắng bệch nên Đan Sa cũng có chút ấn tượng. Hơn nữa Đan Sa chú ý đến Đinh Lãm vì Đinh Lãm hay đi cùng Mễ Đóa .

“Cô định làm paparazzi sao?” – Đinh Lãm hỏi.

“Chắc vậy. Bao giờ anh định mở cửa hàng bánh kem, nhớ cho tôi làm cùng với nhá.” – Đan Sa nháy mắt nói.

Đinh Lãm nhìn Đan Sa với ánh mắt dò xét, cậu cũng đã điều tra Đan Sa rồi nhưng hoàn toàn không có thông tin nào khác ngoài cái thông tin cả thế giới điều biết ấy. Đinh Lãm giữ lấy vai Đan Sa hỏi:

“Cô rốt cuộc là ai?”

Đan Sa hất tay Đinh Lãm ra rồi cười nói:

“Tôi là Doãn Đan Sa.”

Cái tên đó thì ai chẳng biết, vấn đề Đinh Lãm quan tâm không phải là tên mà là xuất thân của Đan Sa kìa. Nhưng còn chưa kịp hỏi gì thêm thì Mễ Đóa đã quay lại rồi, Mễ Đóa nhìn hai người họ rồi cười ranh mãnh nói:

“Tâm sự xong chưa? Xong rồi thì xuống trung tâm mua sắm thôi.”

Đan Sa nhìn Mễ Đóa không một chút mệt mỏi mà còn vô cùng sảng khoái nữa liền hỏi:

“Tiểu Đóa, chị không thấy mệt sao?”

Mễ Đóa hồn nhiên lắc đầu, sau đó ánh mắt cô dừng lại ở một đôi nam nữ trẻ mà người người ngưỡng mộ kia. Nam thì soái, nữ thì đẹp nhưng theo Mễ Đóa bọn họ chẳng đẹp đôi gì cả. Mễ Đóa nở một nụ cười ranh ma rồi đi đến chỗ bọn họ nhưng lại bị Đinh Lãm kéo tay lại:

“Cậu định làm gì?”

“Làm điều nên làm thôi.” – Mễ Đóa vỗ vỗ vào tay Đinh Lãm, sợ cậu nghĩ cô lại làm chuyện điên rồ nên cô liền nói. – “Yên tâm đi, tớ không làm hai người mất mặt đâu.”

Phía bên kia, Vương Tử Vũ và Kỳ Anh đã mua đồ gần xong, đang chuẩn bị ra về. Hai người họ từ lúc vào đến giờ vẫn bám chặt không rời làm Mễ Đóa thấy vô cùng chướng mắt. Kỳ Anh còn quay sang nhìn Vương Tử Vũ cười ngọt ngào hỏi:

“Tử Vũ, hôm nay đến nhà anh hay là đến nhà em?”

Vương Tử Vũ còn chưa kịp trả lời liền nghe thấy tiếng nói trong trẻo có chút quen thuộc vang lên:

“Hi, Tiểu Vũ…”

Mễ Đóa vẫy tay chào anh một cách rất thân thiết, sau đó còn chạy đến chỗ anh và khoác tay anh một cách rất tự nhiên nữa. Mọi người nhìn vào dù không hiểu chuyện gì, nhưng một chàng trai đẹp đang kẹp giữa hai thiên sứ, họ sẽ nghĩ đó là tình tay ba. Mễ Đóa không quên chào Kỳ Anh một tiếng:

“Hi, chị Kỳ Anh. Hai người đi chơi sao không gọi em?” – Sau đó quay sang nhìn Vương Tử Vũ, mặt anh bây giờ không phải là gương mặt lộ sự khó xử mà là gương mặt hiện rõ vẻ khó chịu. Mễ Đóa mỉm cười rồi buông tay Vương Tử Vũ ra, sau đó nói. – “Tiểu Vũ, em sang nhà bạn chơi mấy ngày, anh nói với mama giúp em nha.”

“Bạn sao?” – Vương Tử Vũ hơi bất ngờ, trước giờ anh chỉ biết cô có một người bạn là Đinh Lãm mà thôi nhưng sau đó nhìn thấy Đan Sa, anh chợt nhớ đến cô bé giống Mễ Đóa hay nhìn cô từ xa. – “Trước giờ em làm gì có ai quản được đâu.”

Mễ Đóa gật đầu nhìn Kỳ Anh cười thân thiện hết mức, ánh mắt toát lên vẻ thuần khiết của thiên sứ, còn ngón tay nhỏ nhắn đang chỉ vào bàn tay đang bám chặt lấy Tử Vũ rồi nói:

“Tiểu Vũ, anh không thấy có lỗi khi thân mật với người yêu cũ ngay trước mặt vợ mình sao?”

Mọi người xung quanh bắt đầu tò mò về ba người này rồi đấy, đây là kiểu quan hệ gì nhỉ. Chồng bỏ vợ để theo người yêu cũ hay là người yêu cũ quay lại quyến rũ anh chồng kia. Nhưng bọn họ nhìn mãi cũng không ra, quan hệ của giữa ba người này là như thế nào? Anh chồng kia và người yêu cũ có vẻ rất yêu thương nhau mà, còn cô vợ không phải quá trẻ con hay sao.

“Tiểu Vũ, anh biết trên đời này loại người nào là nhiều nhất không? Không phải người xấu mà chính là diễn viên.” – Mễ Đóa nói đủ để cho những người xung quanh nghe. – “Kể từ hôm nay, em sẽ tự yêu lấy bản thân mình, yêu hết phần của người khác, trong đó có cả anh.”

Bây giờ anh chỉ còn là người khác thôi sao? Tại sao anh lại cảm thấy không hài lòng với câu nói đó của Mễ Đóa vậy? Dù người khác nhìn vào có thể sẽ nói Mễ Đóa bây giờ đã giống như trước kia nhưng anh lại không thấy vậy. Anh chỉ thấy Mễ Đóa chỉ đang gượng ép mình để sống cuộc sống của trước kia mà thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN