Vương Phi Diễm Lệ Thất Sủng Của Hiên Vương Gia - Chương 1 : Quỷ Cốc Vân cũng chính là Hạ Thư Vân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Vương Phi Diễm Lệ Thất Sủng Của Hiên Vương Gia


Chương 1 : Quỷ Cốc Vân cũng chính là Hạ Thư Vân


Thục Châu là vùng non sông nước biếc thắng cảnh nổi tiếng của Thiên Triều. Ở đây không chỉ nước non hữu tình, mà còn là nơi sản xuất ra tơ lụa đứng đầu cả nước, có thể nói tơ lụa thượng đẳng của Thiên Triều đều từ Thục Châu mà ra.

Ngoại ô phía bắc, một khách điếm nhỏ được dựng lên cho khách từ địa phương khác đến dừng chân hôm nay bỗng nhiên đông đúc còn náo nhiệt hơn mọi ngày. Mà nguyên nhân chính để bọn họ sôi nổi có chủ đề bàn tán đó chính là tri châu đại nhân của Thục Châu

“Các vị huynh đài có nghe đến tri châu đại nhân của chúng ta chưa? Ông ta quả nhiên là loại người không biết xấu hổ. Các huynh không biết đó thôi phu nhân trước kia của ông ta chính là thiên kim của Hàn thừa tướng. Haiza phải nói là số bà ấy thật tội nghiệp sau khi Hàn thừa tướng qua đời lại không có con trai, thánh thượng không để ông ta thừa hưởng tước vị nhanh cũng để ông ta là tri châu vinh hoa phú quý. Không ngờ sau đó ông ta khinh nhục thê tử đưa tiểu thiếp lên làm bình thê. Sau khi phu nhân ông ta qua đời ông ta còn bỏ bê con gái của mình… Bây giờ lại muốn để nữ nhi bị mình lạnh nhạt bao nhiêu năm tham gia tuyển tú… Haiza ông ta chỉ biết lợi dụng người khác kể cả con gái của mình cũng không tha. Mọi người nói xem tội danh sủng thiếp diệt thê này nếu để thánh thượng biết sẽ thế nào đây? Ha haha.” – Một nam tử thân mặc y phục màu lam nhạt nhìn đến vải may cũng là tơ lụa thưởng đẳng xem ra cũng là công tử quý tộc ở Thục Châu, hắn sảng khoái uống hết một ngụm rượu rồi thản nhiên nói ra tội danh của Hạ Phương Chính

“Nè huynh đài tôi từ nơi khác đến không biết chuyện ở Thục Châu các huynh nhưng theo huynh nói vị kia dù gì cũng là tri châu đại nhân. Cả một Thục Châu này đều là địa phận của ông ta huynh nói thế không sợ rước vạ vào thân à?” Một nam tử khác tướng mạo cũng còn rất trẻ, nhìn cách ăn mặc cũng có thể đoán ra là thương nhân từ nơi khác đến

“Đúng đó đúng đó! Vị huynh này nói đúng rồi,huynh nói Hạ đại nhân như thế để ông ta biết e rằng bản thân gặp họa đấy!”

“Phải rồi chuyện này chúng ta có biết cũng nên để trong lòng tốt nhất đừng nói ra. Dù sao cũng chả liên quan đến chúng ta mà, phải không các huynh đệ? Thôi ta đi còn có việc phải đi đây.”

“Đúng rồi ta còn phải về với nương tử tạm biệt các huynh vậy.” Sau đó cũng có một vài kẻ nhát gan sợ liên lụy đến bản thân muốn tìm cách rời khỏi nơi này. Nếu không sợ rằng lát nữa người của quan phủ sẽ đến mất.

Lúc này trong quán đã vắng đi thì một vị cô nương dáng người mảnh mai dung nhan xinh đẹp có phần tà khí bước ra cùng một nha hoàn đi sau lưng

“Tiểu thư xem ra bây giờ cả thành Thục Châu đều biết chuyện bất nhân bất nghĩa của Hạ Phương Chính rồi, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì đây.” Ngọc Nhi là nha hoàn thân cận cũng là thị vệ bên cạnh Hạ Thư Vân. Thật ra nếu không phải Hạ Phương Chính đối xử với tiểu thư nhà nàng như vậy cũng không đến mức nàng gọi thẳng tên họ của ông ta. Ngọc Nhi biết tiểu thư đã có ý định sẽ nghe lời Hạ Phương Chính tiến cung nhưng không tiểu thư có kế hoạch gì đây.

“Đương nhiên là có? Muội nói xem sau khi đến kinh thành việc quan trọng nhất là có thể biết được tin tức quan trọng như vậy cũng dễ hành sự hơn. Vả lại Tuyệt Tình Cung cũng nên để thêm tai mắt ở kinh thành, cái này sau khi đến kinh thành chúng ta sẽ nói tiếp.”

Hạ Thư Vân cười một cách quỷ dị, nụ cười của nàng tưởng chừng như diễm lệ nhưng càng nhìn kĩ thì cành có sự thù hận và tà mị

Sau khi rời khỏi khách điếm nàng cùng Ngọc Nhi trở về Hạ phủ đã là gần tối. Từ khi Hạ Thư Vân được lão cáo già Hạ Phương Chính xem như món vật để lợi dụng, ông ta đã để cho nàng dọn đến Vân viện ở chứ không phải sống ở khu phế viện như trước kia. Nhưng cũng không sao, phế viện đó từ bốn năm trước nàng đã không còn lui tới nữa rồi.

Năm đó mẫu thân của nàng là Hàn Tuyết vốn là thiên kim của thừa tướng đương triều, không chỉ dung mạo xinh đẹp mà cầm kì thi họa đều tinh thông, là một trong tứ đại tài nữ của kinh thành lúc ấy. Nhưng không ngờ người bà ấy chọn lại không phải quan lại công tử thân phận hiển hách mà là một trạng nguyên nghèo rách mồng tơi mới được đỗ trạng nguyên. Sau đó bà nhất quyết lấy ông ta cho bằng được, ngoại tổ phụ nàng cũng hết cách đành phải chấp nhận. Khi đó Hạ Phương Chính vì có thân phận con rễ thừa tướng con đường làm quan thăng nhanh đáng kể. Trước khi ngoại tổ phụ mất ông ta đã làm hộ bộ thị lang cho đến khi ngoại tổ phụ mất mà lại không có con trai kế vị, thánh thượng dù không để ông ta hưởng tước vị nhưng phong làm tri châu vinh hoa phú quý. Cứ ngỡ ông ta sẽ cùng mẫu thân ở nơi non nước hữu tình này sống cuộc sống vui vẻ như thần tiên, cùng bà đến răng lông đầu bạc. Nhanh không ngờ bộ mặt thật của ông ta lúc này mới xuất hiện. Đến Thục Châu mấy tháng ông ta đã dẫn một nữ tử khác về muốn để người này làm quý thiếp. Mẫu thân nàng dù uất ức đến đâu cũng đành chấp nhận vì lúc ấy bà đang mang thai nàng, đâu còn thời gian lo nghĩ nhiều như vậy. Đến khi nàng bốn tuổi, tình cảm ông ta dành mẫu thân có thể nói là lạnh nhạt như hai người xa lạ, thậm chí muốn để người đàn bà kia làm bình thê. Mẫu thân vì uất hận bấy lâu tích tụ bộc phát trong một lúc không kìm chế mà thổ huyết chết tại chỗ. Lúc ấy nàng mới bốn tuổi bị đưa vào phế viện tự sinh tự diệt sống ngày tháng còn khổ hơn nha hoàn gấp trăm lần.

Nhưng may mắn thay bốn năm trước nàng vô tình trong một lần hái thảo dược đã gặp được sư nương. Sư nương của nàng chính là hoa đà thần y – Lâm Mạn Tuyết nổi danh thiên hạ. Bà thấy nàng có tố chất lại nghe nàng kể về thân phận của mình nên muốn đem nàng về bồi dưỡng. Còn sư phụ là kiếm khách đã mai danh ẩn tích trong giang hồ hơn nữa còn từng được ca ngợi là ” Kiếm Tôn”. Sư phụ và sư nương đều dốc tâm đào tạo ra nàng, một tiểu cô nương dù hiện tại chỉ mới tròn mười tám đã tinh thông tất thảy cầm kì thi họa, y thuật cao minh hơn người, đã thế trong người còn một bụng võ công. Từ hai năm trước nàng đã nổi danh trong giới giang hồ là Quỷ Cốc Vân- sát thủ máu lạnh vô tình. Đồng thời sáng lập nên Tuyệt Tình Cung, tổ chức sát thủ đứng đầu Thiên Triều. Dù dưới trướng của nàng chỉ có tả sứ hữu sứ,tứ đại sát thủ Lôi, Phong, Vũ, Điện. Chỉ 6 thuộc hạ do chính nàng đào tạo cũng đủ nổi danh. Người trong thiên hạ đồn rằng, Quỷ Cốc Vân rút kiếm nhất định sẽ đại khai sát giới.

Hôm ấy nàng nhận được tin hoàng đế hạ lệnh tuyển tú cho các vị hoàng tử nàng đã đoán được Hạ Phương Chính sẽ lợi dụng nàng. Dù sao di mẫu của nàng cũng đang là Nghi Phi đang được sủng ái. Mà cuộc tuyển tú sẽ do hoàng đế, hoàng hậu và Nghi Phi ba người chấm điểm chọn ra những tú nữ cho hoàng tử. Sau đó các vị hoàng tử sẽ định ra phân vị cho các tú nữ. Nếu như có một phiếu của Nghi phi chẳng phải nàng đã thành công trúng tuyển hay sao, mà vấn đề quan trọng là Hạ Phương Chính muốn để nữ nhi bảo bối Hạ An Nhiên được chọn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN