Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống - Chương 78: Chiến đấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống


Chương 78: Chiến đấu


Thân ảnh Kakashi tiêu thất, Lý Thiên Ngọc cười nhạt nói:

– Lại là phân thân, xem ra cũng không phải quá đơn giản.

Cảm ứng xung quanh một hồi, tứ phương tám hướng đều không hề có thân ảnh của Kakashi, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức nhảy lên không vận Chakra vào chân từ trên hạ xuống một cước trời giáng.

– Ruỳnh…ầm ầm……..!!!

Thân ảnh kakashi đang nấp dưới lòng đất liền lộ ra hoàn toàn, dẫm chân lao lên, đúng đối mặt với Lý Thiên Ngọc.

– Thầy Kakashi, một trò không nên dùng hai lần, hơn nữa em cũng không phải là Sasuke và Naruto, thầy nên tung hết sức ra đi, nếu không thua rồi mất mặt lắm đấy.

– Nghe em nói vậy, có lẽ tôi cũng nên đánh thật nhỉ!

Kakashi nói xong liền đưa tay tháo băng đeo đầu bịt bên mắt trái, Sasuke trông thấy con mắt đấy liền kinh ngạc nói:

– Sharingan!?

Lý Thiên Ngọc thì chẳng có gì bất ngờ, hắn đứng đối diện Kakashi chậm rãi nói:

– Cuối cùng thầy cũng sử dụng đến Sharingan, có vẻ em sẽ rất phiền phức rồi đây.

– Em cũng biết được tôi sẽ dùng Sharingan chiến đấu? – Kakashi nói.

Gãi cằm một cái, Lý Thiên Ngọc nhìn một bên Sharingan của hắn cảm thán:

– Chà! Nếu thầy đã dùng tới con mắt đó, thì chắc nhẫn thuật và ảo thuật là không thể dùng rồi…

– Huh!? – Kakashi hơi khó hiểu bật ra một tiếng.

– Bát môn, cổng thứ nhất “Khai môn” mở! – Lý Thiên Ngọc hét lên một tiếng.

– Bát môn độn giáp của Guy!? – Kakashi chấn kinh.

Dẫm chân xuống, thân ảnh Lý Thiên Ngọc liền tiêu thất, từ bên trái xuất hiện tung ra một cước, Kakashi hai tay co lại hoành trước mặt đỡ lấy, bất quá lực lương quá mạnh khiến thân thể Kakashi lùi lại gần 30m, hai chân cày xuống mặt đất, nhờ đó giảm chậm tốc độ.

Tiếp tục biến mất, bất quá lần Kakashi đã chú tâm hơn, đồng thời sử dụng Sharingan bắt được thân ảnh của hắn, trước khi một quyền của hắn đấm tới trước mặt, Kakashi liền thuấn thân hiện ra đằng sau đá ra một cước nhằm hậu tâm của hắn.

Lý Thiên Ngọc xoay người, chân đạp lăng ba vị bộ xảo diệu tránh thoát sau đó đánh ra một chưởng Thần long bái vĩ, Kakashi hoàn toàn kinh ngạc không hiểu đây là loại nhẫn thuật gì, trông có vẻ giống hỏa độn hỏa long thuật nhưng hắn nhớ hỏa long thuật không phải như vậy.

Có hệ thống trong tay, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn có thể sử dụng chakra đánh ra hàng long thập bát chưởng mà không có vấn đề gì, chỉ thấy lúc này Kakashi trông thấy hỏa long đánh tới liền vội vàng kết ấn sau đó đè hai tay lên mặt đất:

– Thổ độn, thổ lưu bích!

Một bức tường đất dâng lên chắn trước mặt Kakashi, thần long bái vĩ của Lý Thiên Ngọc đánh tới liền phát ra một tiếng nổ rung trời, bất quá tường đất hoàn toàn không xây xát là mấy.

Kakashi thấy thế lấy làm lạ, vì nếu vừa rồi là hỏa độn thuật thì không lý nào va chạm với tường đất hắn dựng lên mà phát ra tiếng nổ như vậy được.

Bất quá đang trong chiến đấu hắn cũng không tiện hỏi, Lý Thiên Ngọc thì đối với uy lực hơi thất vọng chút, sau đó nhanh chóng gạt bỏ sang một bên tiếp tục kết ấn:

– Thủy độn, Thủy đoạn ba.

Miệng hơi phồng lên, chakra trong cơ thể hắn được nén lại chuyển đổi sang dạng thủy sau đó từ mồm phun ra một tia nước, chiều rộng chỉ như ngón cái với áp suất khủng khiếp. Tia nước không gặp chút trở ngại, xuyên qua tường đất như xuyên giấy.

Kakashi gặp loại nhẫn thuật này chỉ có thể lướt qua một bên né tránh, hắn muốn đợi lượng chakra của Lý Thiên Ngọc nén lại để sử dụng thuật này đã phóng xuất hết, nhẫn thuật cũng tự động dừng lại sau đó hắn sẽ tìm sơ hở áp sát.

Quả đúng như hắn dự tính, sau khi nhẫn thuật của Lý Thiên Ngọc dừng lại, một đạo bóng đen liền xuất hiện trước mặt hắn, chính là thanh kunai Kakashi phóng ra, hắn nghiêng người né tránh, bất chợt Kakashi đã xuất hiện xuất một cước hướng thẳng vào bụng hắn.

Ăn một cước không nhẹ, thân thể hắn văng đi, bất quá thân thể hắn cực kỳ kiên cố, đến hiện tại trừ khi là Thiên cấp vũ khí, cũng tức là đám thần khí trong thế giới này, hoặc ít nhất đẳng cấp cũng phải ngang bảy thanh kiếm làng sương mù may ra mới có thể để lại vết thương nhỏ trên cơ thể của hắn, hơn nữa hắn còn đang mang linh cấp Hoàng phong nhuyễn giáp, muốn tổn thương đến hắn trừ khi sử dụng nội kình công kích bỏ qua phòng thủ hoặc sử dụng cầu đạo ngọc, tức linh cấp vũ khí của lục đạo tiên nhân.

Nhanh chóng lộn vài vòng tản bớt lực đạo, trên áo phần bụng còn nguyên dấu chân, hắn từ từ phủi, không nhanh không chậm cũng không để tâm tới Kakashi đang lướt tới, vừa rồi hắn cũng hơi bất cẩn, không nghĩ đến nhẫn thuật vừa dừng thì Kakashi đã tấn công.

Tiện tay phóng ra một đám kunai ngăn chặn, Kakashi cũng ném tới từng cái shuriken, hàng loạt tiếng “choang!” do kunai va chạm shuriken vang lên, sau đó là từng tiếng “ầm…oanh” của bùa nổ, Lý Thiên Ngọc trước đó đã nhanh tay cuốn bùa nổ lên cán kunai, sau đó hắn quát lớn:

– Hưu môn mở!

– Sinh môn mở!

– Thương môn mở!

Mở thêm ba cổng, tổng cộng đến lúc này đã là bốn cổng, bề mặt da bên ngoài của hắn chuyển sang màu đỏ, gân xanh trên trán nổi lên, cơ bắp toàn thân căng cứng.

Lý Thiên Ngọc không muốn thua nhưng hắn cũng không muốn lộ ra quá nhiều thực lực cũng như cặp mắt sharingan của hắn, dù sao cặp mắt này xuất xứ không thể tiết lộ, hay những thuật hắn học được có một bộ phận nằm trong quyển trục phong ấn, giờ mà dùng ra chẳng khác nào lậy ông tôi ở bụi này, đám ANBU không tới mời hắn đi uống trà mới là lạ, cho nên chỉ còn một cách thắng được sharingan của Kakashi là mở cổng bát môn.

Cảm nhận cơ thể khi mở ra cổng thứ tư, cơ bắp, gân mạch hoàn toàn có thể chịu được vài tiếng mà không vấn đề gì, mặc dù hậu tác dụng phụ cũng không phải dễ chịu như vậy, Lý Thiên Ngọc bỏ qua suy nghĩ, dẫm chân một cái thân ảnh hắn liền tiêu biến chỉ để lại một vệt màu đỏ.

Kakashi con ngươi rụt, đang lao đến liền dẫm chân xuống thoái lui, bất chợt trên đầu mang theo tiếng gió rít truyền tới, không kịp nghĩ ngợi hắn nhanh chóng nhảy sang một bên tránh né.

Từ trên không, Lý Thiên Ngọc lao xuống xuất ra một đấm, đánh thẳng xuống mặt đất, một tiếng rung chuyển vang lên, toàn bộ mặt đất dưới chân nứt ra rồi bị xới tung lên.

Thân ảnh lại tiếp tục tiêu thất, lần này là ở trước mặt, Lý Thiên Ngọc tung ra một quyền chính diện Kakashi nhanh chóng kết ấn dựng lên tường đất, bất quá bị một đấm của Lý Thiên Ngọc nhanh chóng phá tan, khoảng cách nắm đấm của hắn tới mặt của Kakashi chỉ còn khoảng một tấc (10 cm) thì Kakashi vội vàng hô lên:

– Khoan đã!

Hơi di động cánh tay, nắm đấm sượt qua mặt, hất tung mái tóc của Kakashi, trên bịt mặt cũng tách ra một đường rách, khoảng không phía sau hắn chợt nổ tung, Lý Thiên Ngọc hơi khó hiểu nhìn Kakashi.

– Tengoku, thực lực của em đã hoàn toàn vượt xa genin, bài thi lần này em cũng không cần tham gia nữa.

– Ý thầy là em đỗ rồi!?

– Ừ! Em đỗ rồi.

– Em không nghĩ thế, nếu em mà không vượt qua được cái gọi là tinh thần đồng đội thì chắc thầy sẽ không cho em đỗ đâu, có đúng không thầy Kakashi. – Lý Thiên Ngọc nhếch miệng cười nói.

– Hàizz…Nếu em đã đoán ra được thì tại sao lúc nãy không giúp ba đứa kia?

– Thì em muốn nhìn trình độ cá nhân của họ ra sao thôi…mà dù sao sau này cũng phải hợp tác.- Lý Thiên Ngọc nhún vai đáp.

– Thôi! Nếu em đã đoán được ý đồ của thầy thì việc vượt quá cũng không mấy khó khăn, mà thực lực của em cũng đủ rồi.

Cười nhạt một tiếng sau đó giải trừ trạng thái mở cổng bát môn, một cơn đau xé thịt kéo tới làm gân xanh hắn nổi lên như từng con giun đang ngoe nguẩy, mồ hôi hột chảy ra ướt cả lưng, vội lấy ra một viên quý thể đan nuốt vào, mấy giây sau cơn đau bắt đầu dịu đi, Lý Thiên Ngọc mới thở phào một hơi thầm nghĩ:”Thật là cmn đau”.

Để cho cơ thể hồi phục một chút, vận động thử một hồi không còn cảm thấy đau nữa, hắn mời vẫy vẫy tay nói với Kakashi:

– Như vậy tiếp đó em làm khán giả vậy.

Kakashi gật đầu sau đó hướng chỗ đài tưởng niệm ninja thuấn thân đi tới, vừa rồi trong lúc hắn nói chuyện với Lý Thiên Ngọc thì Naruto tên này này lẻn đi muốn ăn mảnh hai hộp bento, không may là Kakashi trước đó đã để lại một ảnh phân thân canh chừng Naruto, cho nên kết quả là Naruto bị trói cứng vào gốc cây. Lý Thiên Ngọc cũng từ trong sáng thần không gian lôi ra một ít Snack, tựa vào thân cây nhai nhóp nhép, chẳng hiểu sao số tuổi thật của hắn cũng có đến gần 40 vậy mà thói quen ăn vặt vẫn không thay đổi.

Tiếng chuông từ đồng hồ vang lên báo hiệu thời gian đã hết, Naruto bị cột vào gốc cây, hai người kia thì mệt mỏi vật vã, chỉ có Lý Thiên Ngọc thảnh thơi đứng một bên ăn vặt, Kakashi liếc hắn sau đó đi tới nghe ba người bụng đánh trống liền nói:

– Các em trông có vẻ đói thật nhỉ!?

– Nhân tiện về đợt huấn luyện này…các em không cần trở về trường ninja nữa đâu.

– Hả!? Vậy…vậy là cả bốn người bọn em đều… – Naruto vui mừng.

– Trừ Tengoku,cả ba đứa…bỏ làm ninja đi. – Kakashi lạnh lùng nói.

– Từ bỏ làm ninja, ý thầy là sao!? Bọn em mặc dù không lấy được chuông nhưng…tại sao lại bắt bọn em từ bỏ làm ninja? – Naruto lớn tiếng nói.

– Còn nữa, tại sao chỉ có Tengoku là đỗ còn bọn em thì trượt!? – Naruto tiếp tục hỏi.

– Bảo các em từ bỏ là vì chưa đủ tư cách làm ninja, còn Tengoku, em ấy thực lực đã ngang bằng hoặc hơn thầy, hơn nữa cũng biết được ý nghĩa thật sự của bài kiểm tra này.

Sasuke không cam lòng, hắn còn muốn trả thù Itachi, vậy mà giờ đến tư cách làm ninja còn không có, thực lực thì kém xa Lý Thiên Ngọc, cho nên liền rút ra kunai công tới Kakashi, muốn tự mình đánh bại hắn đoạt lấy tư cách.

Chỉ đáng tiếc châu chấu đá xe, chẳng tốn công sức là mấy Kakashi đã chế phục hắn, bẻ ngược tay Sasuke ra sau, ngồi đè lên người, chân phải dẫm lên đầu Sasuke khiến hắn nằm sấp không thể động đậy được sau đó thản nhiên nói:

– Thế này thì đúng là chưa đủ tư cách thật rồi.

– Không được dẫm lên đầu Sasuke… – Sakura lớn tiếng nói.

Không thèm để ý, vẫn nhìn về hướng Naruto và Sakura, Kakashi nói:

– Các em đã đánh giá sai về ninja, các em nghĩ việc chia ra đội để luyện tập có ý nghĩa gì không!?

– Ý thầy là sao!? – Sakura hỏi.

– Cơ bản là các em đều không biết được câu trả lời của cuộc kiểm tra này.

– Câu trả lời!? – Naruto nghi vấn lặp lại.

– Phải, chính là thứ giúp các em vượt qua thủ thách này. – Kakashi nói.

– Vậy nó là gì, thầy hãy nói cho chúng em đi. – Sakura hỏi.

– Hmm….- Kakashi ngẫm nghĩ lại nhìn về hướng hai người.

– Khỉ thật! Rốt cuộc đó là gì? – Naruto phát cáu nói.

– Đó là tinh thần đồng đội. – Kakashi giọng điệu không thể cãi lại nói.

Nhìn hai người còn có Sasuke nằm dưới chân biểu hiện có điều suy ngẫm nhận ra, hắn mới từ từ nói tiếp:

– Nếu các em chịu hợp sức thì có lẽ đã dành được cái chuông rồi.

Sakura nghe vậy nhanh nhậy bắt được điểm mấu chốt nói:

– Ý thầy là sao, chỉ có hai cái chuông thôi mà, như vậy chúng em dù có bắt được chuông cũng sẽ vẫn thất bại. Tinh thần đồng đội cái gì chứ?

Kakashi nghe vậy từ từ giải thích:

– Thử thách này đặt ra là muốn các em chiến đấu cùng với nhau, để có thể hợp tác vui vẻ dù trong bất cứ tình huống gì xảy ra.

– Xem lại các em đi, Sakura đáng lẽ em nên cứu Naruto thì lại chỉ nghĩ về Tengoku cùng Sasuke ở chỗ khác, Naruto thì hành động đơn độc lỗ mãng, còn Sasuke thì luôn coi hai người kia là vật cản chỉ hành động theo ý của mình.

– Mặc dù kỹ năng cá nhân cao cũng là một điều không thể thiếu nhưng đây là nhiệm vụ cả cả tổ đội thứ quan trọng nhất vẫn là đồng đội.

– Vậy tại sao Tengoku không tham gia mà vượt qua? – Naruto liền hỏi.

– Tengoku năng lực đã vượt quá sự cho phép của bài kiểm tra này, dù chỉ một mình em ấy cũng có thể hoàn thành.

Kakashi liếc Lý Thiên Ngọc, lại quay ra đáp lời sau đó lại nói:

– Hơn nữa em ấy cũng biết được ý nghĩa của nó, còn các em thì chưa, nếu Tengoku tham gia vào thì thử thách này hoàn toàn vô nghĩa.

– Quay lại vấn đề lúc nãy, điều thầy muốn nói là tinh thần đồng đội, nếu các em vẫn như lúc trước, điều này không những gây rối mà trong nhiều trường hợp còn khiến đồng đội mất mạng, ví dụ như….

Nói đến đây Kakashi liền rút ra kunai kề vào cổ Sasuke hướng Sakura nói:

– Sakura giết Naruto đi hoặc Sasuke sẽ chết.

Đợi cho Naruto cùng Sakura có chút hoảng loạn, Kakashi mới thu lại kunai trong tay đồng thời buông ra Sasuke nói:

– Thấy chưa? Nếu đồng đội của các em bị bắt thì phải đưa ra được lựa chọn giữa sự sống và cái chết, các em phải mạo hiểm giữa tính mạng và nhiệm vụ.

Nói xong liền đi đến bên đài tưởng niệm, nhìn từng hàng tên được khắc trên bia đá, Kakashi mở miệng nói:

– Hãy nhìn những cái tên trên phiến đá, họ đều được công nhận là những anh hùng của làng lá.

– Em quyết định tên mình cũng sẽ được khắc trên đó, em cũng muốn trở thành anh hùng. – Naruto nghe vậy hà hứng nói.

– Họ…không phải là anh hùng bình thường. – Kakashi không quay đầu lại nhưng vẫn nói.

– Vậy thì họ là loại anh hùng thế nào!? Sao hả, thầy nói đi chứ!? – Naruto vẫn cao hứng truy hỏi.

– Bọn họ….đều là những người đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ, trên bia đá này… còn có cả tên của bạn thầy. – Kakashi giọng đều đều nói.

Naruto, Sakura, Sasuke đều im lặng không biết nên nói gì, đồng thời có chút thương cảm. Còn Kakashi có lẽ do nhớ tới chuyện cũ tâm thần có chút dao động lạnh lùng quay đầu mở miệng nói:

– Ta sẽ cho các em một cơ hội cuối cùng…sau giờ ăn trưa, nhưng sẽ khó khăn hơn đấy, hai em có thể ăn nhưng không được cho Naruto ăn.

Vừa nói vừa nhìn hai người Sasuke và Sakura, sau đó lại tiếp tục nói:

– Đấy là hình phạt cho kẻ tham ăn, nếu ai cho sẽ bị xử thua ngay lập tức.

– Ta sẽ quan sát đấy, nghe rõ chưa!?

Nói xong liền thuấn thân rời đi mất, Lý Thiên Ngọc cũng không ở lại mà đi theo. Đến sau một gốc cây, mới quay đầu lại nói với Kakashi:

– Thầy Kakashi, xem ra thầy đã bỏ ra rất nhiều công sức đấy nhỉ.

– Ra là em cũng biết rồi à!?

– Ngay từ đầu em đã biết rồi, sau đó thầy đưa ra cái việc không cho Naruto ăn thì em đã biết thử thách tiếp theo là gì. – Lý Thiên Ngọc nhún vai nói.

– Em thông minh không phải bình thường đâu Tengoku.

– Theo chân thầy là muốn xin cho ba đứa kia sao? – Kakashi nhìn hắn nói.

Lý Thiên Ngọc nghe vậy liền nhếch miệng, sau đó mới nói:

– Thầy quá xem thường ba người họ rồi, em nghĩ Sasuke cũng đoán ra được chút gì đó, Sakura có hơi mơ hồ nhưng không ngốc.

Giơ lên ngón cái chỉ hướng ba người, Kakashi cũng chú ý đến, đúng như lời hắn nói, Sasuke cùng Sakura đều nhường cho Naruto phần bento của mình. Kakashi nhắm mắt không biết nghĩ gì sau đó thuấn thân biến mất.

Sau một màn bom khói, thân ảnh Kakashi hung thần ác sát xuất hiện:

– Các em….

Ba người, Sasuke thì đề phòng, hai người Sakura, Naruto thì hoảng sợ, đột nhiên nghe thấy hắn nói tiếp:

– Đậu rồi…!!!

Hơi ngẩn người, Naruto liền há to miệng:

– Hả!?

Kakashi vui vẻ nói:

– Phải! Các em là những người đầu tiên đậu đấy, mọi học sinh khác đều chỉ làm theo lời ta dặn chẳng khác đám trẻ con, một ninja phải biết được hàm ý của nhiệm vụ, những Ninja phá bỏ luật lệ và quy tắc đều là rác rưởi….

– Nhưng…những kẻ bỏ rơi đồng đội thì còn không bằng cả thứ rác rưởi.

– Kết thúc luyện tập, tất cả các em đều đậu, bắt đầu ngày mai đội 7 sẽ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.

Lý Thiên Ngọc cũng từ từ vỗ tay đi tới cười nói:

– Chúc mừng ba cậu đều đã trở thành Genin chính thức.

– Hừ! Tôi sẽ không thua cậu, Tengoku. – Naruto chỉ Lý Thiên Ngọc tự tin nói.

Sasuke, Sakura đều không nói gì, trong lòng chỉ nghĩ muốn vượt qua Tengoku nói dễ hơn làm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN