Thần y đích nữ
Chương 65 - 63: Ngươi Năm Trước Cũng Trèo Tường Đại Tiểu Thư
Lại nói Phượng Cẩn Nguyên, hắn có thể nghĩ tới muôn hình vạn tình hướng, thậm chí nghĩ tới Thẩm thị ra tiền tìm người ám sát Phượng Vũ Hoành.
Nhưng cũng tuyệt đối không ngờ rằng, vừa mở mặt nạ này ra, thấy lại là con trưởng đích tôn của hắn Phượng Tử Hạo.
Nga ~ hoặc nói là Phượng Tử Hạo một cái đầu heo.
Người sớm bị ba vị nữ hiệp ở Liễu Viên đánh không ra hình thù gì, cũng đã thiệt thòi Phượng Tử Hạo này có người cha có đủ quen thuộc con nhà mình.
Phượng Trầm Ngư đuổi tới hỏi han cũng tiến đến đi vào nhìn, Phượng Cẩn Nguyên một tiếng: Sao là ngươi. Sau đó, nàng như cũ không nhận ra người trước mặt, mãiđến khi Phượng Cẩn Nguyên lại gọi hai câu: Tử Hạo, ngươi có thể nói hay không ? Có thể nghe tiếng ta được hay không?
Trầm Ngư lúc này mới kinh ngạc thốt lên: Ca? Lập tức nhào tới: Ca, ca ngươi làm sao vậy? Làm sao thành cái bộ dáng này?
Nàng nhào đến một cái này, vết thương trên người Phượng Tử Hạo trong nháy mắt lại một trận đau dữ dội, người cũng vì cơn đau dữ dội mà tỉnh lại.
Vừa mở mắt, trước tiên thấy là Trầm Ngư, lại lập tức nghiêng đầu, thấy được Phượng Cẩn Nguyên.
Phụ thân! Hắn khóc đến thật ủy khuất a: Phụ thân, Phượng Vũ Hoành đánh ta, còn để nha đầu của nàng cùng đánh ta, phụ thân ngươi nhất định phải làm chủ cho ta!… Hu, ta phải chăng đã bị đánh chết? Phụ thân, phụ thân cứu mệnh a!
Hắn khóc lóc náo loạn, lão thái thái tâm cũng dần nhói đau. Bà tuy là không thích Thẩm thị, nhưng Trầm Ngư cùng Tử Hạo là gốc rễ của nàng a!
Ngay lập tức cũng không kịp nhớ đau thắt lưng, ba bước cũng làm hai bước chạy tới —— Hạo nhi a! Hạo nhi của ta a! Gọi hai tiếng khóc ngay.
Trầm Ngư quay đầu nhìn về phía Phượng Vũ Hoành, trên mặt tất cả đều là ủy khuất: Ca ca chẳng qua là tới thăm ngươi một chút, sao ngươi có thể hạ thủ ngoan độc như vậy? Nhị muội, nếu như ngươi là tức giận mẫu thân, vậy ngươi cứ phát hỏa với ta thì tốt rồi, ca ca là dòng chính Phượng gia, trong nhà của chúng ta hi vọng đều ở trên người của hắn a!
Phượng Vũ Hoành nháy mắt mấy cái, hả? Phượng gia hi vọng tại trên người Phượng Tử Hạo?
Khà khà, nàng thật muốn nở nụ cười. Liền như vậy một cái không có học vấn không có nghề nghiệp ăn chơi trác táng, còn nói là hi vọng Phượng gia?
Nếu như ký ức của nguyên chủ đúng vậy, nàng còn có thể nhớ tới chuyện Phượng Tử Hạo mười tuổi nắm ấy đánh giáo viên dạy học ra Phượng phủ, Phượng Cẩn Nguyên quay đầu lại hỏi hắn việc học, hắn cũng không đọc được hai câu trước Tam tự kinh. Người đều nói ba tuổi đã thấy lão luyện, nàng là thật không tin Phượng Tử Hạo như vậy có thể trở thành hi vọng Phượng gia.
Đại tỷ tỷ nói chuyện như vậy, thì ta thật không rõ là có ý gì. Phượng Vũ Hoành mặt lạnh nhìn về phía Trầm Ngư: Vừa rồi sau khi phụ thân kéo mặt nạ xuống, ngươi đều thấy đến nửa ngày mới nhận ra là đại ca, như vậy xin hỏi, ngươi làm sao để ta có thể nhận ra một người bịt mặt biết được hắn là ai vậy? Huống chi —— Nàng ngẩng đầu nhìn trời: Hiện tại giờ gì?
Phượng Trầm Ngư bị nàng chận nói không ra lời, ê a nửa ngày mới nói một câu: Ca ca là đang đùa giỡn với ngươi a?
Đùa giỡn? Phượng Vũ Hoành lại là cười lạnh một tiếng, chỉ vào Phượng Tử Duệ bên người Diêu thị: Tử Duệ năm nay sáu tuổi, đã ở đây thì phải chia sân sống. Một đứa bé sáu tuổi còn phải biết phòng tránh tỷ ruột, huống chi là đại ca đã mười tám tuổi?
Thế nhưng. . . Phượng Trầm Ngư chính là không cam tâm, ban ngày mẫu thân bởi vì Phượng Vũ Hoành mà bị phạt, đêm này ca ca lại bị đánh đánh, thế nào phong thuỷ Phượng phủ tại sau khi Diêu thị ba người trở về liền xoay chuyển sao?
Đại tỷ tỷ. Phượng Vũ Hoành đi về phía trước hai bước, áp sát Trầm Ngư: Mẫu thân nương gia bên kia còn giống như có mấy cái biểu ca, không biết lúc bọn hắn đến nhìn đại tỷ tỷ, phải không cũng nửa đêm canh ba che mặt bò vào khuê phòng ngươi, hơn nữa còn vươn móng vuốt đến trong chăn ngươi?
Câm mồm! Phượng Cẩn Nguyên gầm lên một tiếng: Ngươi cái gì cũng nói được? Giống cái đại cô nương chưa xuất giá sao?
Nhi tử bị đánh, hắn cũng sinh đầy bụng tức giận.
Ta chỉ là nói một chút, phụ thân đều cảm thấy không thoả đáng, đại ca làm cũng đã làm rồi, phụ thân vì sao còn dung túng đại tỷ tỷ bao che như vậy?
Lão thái thái tức giận, duỗi tay chỉ vào Phượng Vũ Hoành: Hắn là ca ca ngươi! Ngươi liền không tiếc hạ thủ?
Phượng Vũ Hoành khó hiểu: Tổ mẫu ngài nếu ánh mắt không tốt, A Hoành ngày mai cho ngươi khám mắt chút. Nhưng trước mắt phải nhắc lại với tổ mẫu một lần, vừa rồi đại ca là che mặt, ngài thật không thấy sao? Như vậy người bịt mặt nửa đêm lẻn vào khuê phòng nữ nhi Phượng gia, không nên đánh sao? Tổ mẫu, A Hoành hôm nay nhất định phải nói rõ ra, A Hoành đêm nay đánh chính là cái tặc, mà còn vì danh dự Phượng gia mà đánh. Lần sau nếu lại có loại chuyện này, ta như cũ liền đánh không tha!
Phượng Tử Hạo oa oa kêu to: Ngươi còn muốn đánh ta? Tổ mẫu ngươi có nghe không, nàng còn nghĩ đánh ta!
Phượng Vũ Hoành quát chói tai: Ý của ngươi là nói ngươi còn muốn trèo tường của ta?
An thị cùng nhau chạy tới sát lên nước mắt, như tự nhủ nói: Nhị tiểu thư thật đáng thương.
Phượng Cẩn Nguyên không rõ câu nói này của nàng có ý gì, chưa kịp hỏi, chợt nghe Kim Trân vẫn kèm ở bên cạnh hắn nói câu: Đại thiếu gia, ngài sao không nghe phu nhân chứ? Năm ngoái ngài cũng là tại ban đêm như vậy bò vào khuê phòng đại tiểu thư, phu nhân cũng là trách phạt một đợt a?
A… ! An thị kinh hãi: Có chuyện như vậy?
Hàn thị cũng ồn ào lên theo: Không có nghe Đại phu nhân nói tới a!
Kim Trân khom người với hai cái di nương, tuy nói thân phận bây giờ tương đồng, nhưng thái độ của nàng vẫn rất đúng mực—— Hai vị di nương có chỗ không biết, tối đó đại thiếu gia đánh choáng nha đầu gác đêm, người đều nằm chết dí cạnh gối đầu đại tiểu thư, đại tiểu thư bị hắn kinh tỉnh kêu to, hắn còn ở trên giường gắt gao che miệng đại tiểu thư. Nếu không phải khi đó Đại phu nhân vừa vặn đi tiểu đêm, không chắc liền…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!