Địa Phủ Wechat Đàn: Lão Công Của Ta Là Minh Vương
Chương 1: Nhóm “Địa phủ Wechat”
Editor: Gió
“Rào rào… rào rào…”
Mưa to tầm tã, một cô gái nghiêng ngả, lảo đảo chạy trong mưa, càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh. Đột nhiên, dưới chân trơn trượt, cả người ngã trong mưa. Toàn thân ướt nhẹp, tóc tai dính đầy bùn đất. Cô gái hoảng loạn ngước lên, trong nháy mắt, dường như tất cả trước mắt đều biến thành màu đỏ.
“A!”
Một tiếng kêu sợ hãi phá vỡ trời đêm. Cô gái kêu to, từ mặt đất bò dậy. Lúc này, quần áo mặc trên người không phải bùn đất nữa mà là màu máu đỏ tươi.
Dưới màn mưa có thể nhìn thấy rõ ràng một ngôi mộ lẻ loi không có bia, nước mưa màu đỏ không ngừng chảy về phía chân cô.
Đúng lúc đó, bùn đất trên một ngôi mộ gần cô gái nhất chợt sụp đổ, một bàn tay tái nhợt từ trong mộ từ từ thò ra, một tay, hai tay, ba tay… Vô số cánh run rẩy giữa màn mưa màu đỏ.
“Ta… chết thật thảm a!”
Thanh âm thê lương ai oán, phảng phất như từ xa xưa truyền đến.
Một bạch y nữ quỷ chậm rãi bò ra từ trong những cánh tay quỷ dị kia.
“A!”
…
“Cắt!” Theo thanh âm của đạo diễn, cơn mưa tầm tã cũng lập tức ngừng lại.
Đúng vậy, nơi này là một bãi tha ma, vừa rồi là cảnh nữ chính ban đêm gặp quỷ.
“Bẩn chết được, lấy cho tôi một bộ khác đi.”
Lúc này, nữ diễn viên chính Lạc Dĩnh Tâm vừa oán trách vừa đi theo trợ lý trở về xe bảo vệ. Cô muốn thay bộ quần áo khác ngay lập tức, lát nữa trở lại còn phải tắm rửa thật sạch để khử xui.
…
“Cảm ơn Lý ca.”
Đang lúc mọi người bắt đầu kết thúc công việc, người của đoàn làm phim đang thu dọn hiện trường, con bạch y nữ quỷ vừa rồi đang cười híp mắt nhận lấy thù lao ngày hôm nay từ tay trợ lý đạo diễn.
Cô là Ninh Hoan Tâm, hai mươi tuổi, nghề nghiệp: diễn viên thời vụ của Lan Điếm ảnh thị, hay còn gọi là diễn viên quần chúng.
Kỳ thực, ngoại hình của Ninh Hoan Tâm không tệ nhưng phóng mắt toàn bộ điện ảnh hay truyền hình, đâu đâu cũng là người đẹp, đây thực sự là một khó khăn.
Cho nên, tâm thái lúc mới bắt đầu vào nghề của Ninh Hoan Tâm là “Bản tiểu thư thiên sinh lệ chất tuyệt đối có thể nhất cử thành danh”, nay đã biến thành ____
Bản tiểu thư trời sinh lớn mật có thể chịu được cực khổ, bất luận là diễn yêu ma quỷ quái gì cũng được, cầu nhập tổ!
Không sai, nhóm diễn viên bình thường tiền lương rất thấp nhưng phim kinh dị thì khác. Quy tắc trong nghề là diễn cảnh chết hay thấy máu đều phải cấp hồng bao mà diễn ở bãi tha ma thì phải là đại hồng bao.
Có đại hồng bao mới lăn lộn được với cuộc sống a!
Ninh Hoan Tâm không thèm thay trang phục, vui vẻ đi về phía khách sạn. Nhóm mấy vị tai to mặt lớn thì lái xe thì thành phố ở khách sạn năm sao còn nhóm diễn viên giá như cải trắng các cô đương nhiên chỉ có thể ở lại khách sạn nhỏ trong trấn do đoàn làm phim sắp xếp, 20 đồng một đêm, mỗi người một phòng.
Có lẽ đã quen với style nữ quỷ của Ninh Hoan Tâm nên bà chủ khách sạn thấy một con nữ quỷ trở về lúc nửa đêm cũng chỉ ngẩng lên nhìn nói nhỏ một tiếng: “Phòng các cô ngày mai là hết hạn rồi, muốn thuê tiếp sáng mai phải trả tiền.”
“Dạ.”
Ninh Hoan Tâm lên tiếng. Bởi vì xảy ra chút việc ngoài ý muốn nên cảnh quay ở bãi tha ma này phải kéo dài thành ba ngày. Nhưng mà tiền thuê phòng đều do đoàn làm phim phụ trách, diễn viên thời vụ như bọn cô không cần quan tâm.
Ninh Hoan Tâm và mấy người trong đoàn làm phim đều ở tầng hai. Bởi vì đóng cửa một ngày một đêm nên trong phòng cô bốc mùi ẩm mốc. Nhưng cô đã sớm quen, không có cửa sổ cũng tốt, thay quần áo không sợ bị nhìn trộm.
Thay trang phục xong, Ninh Hoan Tâm đang định mặc quần áo ngủ đi về nhà tắm chung ở cuối lầu hai tắm rửa nhưng lúc nhìn về phía giường nhỏ, Ninh Hoan Tâm chợt ngây ngẩn cả người ___
Cô chỉ thấy cái điện thoại di động 600 đồng của mình đang an tĩnh nằm giữa giường, màn hình không ngừng lập lòe.
Ôi chao, không phải buổi chiều mình đi thấy điện thoại hết pin đã cắm sạc rồi sao? Sao bây giờ…
Chắc là gần đây ngày đêm lẫn lộn, trí nhớ hỗn loạn?
Ninh Hoan tâm chần chờ một lúc, buông đồ tắm rửa trong tay xuống, đi tới bên giường cầm điện thoại lên. Sau khi mở khóa, giao diện wechat đột nhiên hiện lên thông báo____
Hảo hữu [Nữ quỷ cách vách] của bạn muốn thêm bạn vào nhóm [Địa phủ Wechat]
Có đồng ý không?
Có, không.
Ta đi, Wechat lại thăng cấp à? Mời người ta vào nhóm cũng có thể nhân tính hóa như vậy.
Ninh Hoan Tâm không nghĩ ngợi nhiều ấn “Có”, loại thiếu nữ sống nhờ thưởng hồng bao như cô tất nhiên là có bao nhiêu nhóm Wechat liền thêm bấy nhiêu, càng nhiều càng ít.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!