Tĩnh Dạ, Lệ Ai Rơi? - Chương 15:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Tĩnh Dạ, Lệ Ai Rơi?


Chương 15:


Chiêu Liệt đưa Mộc Thanh Ly đi rất nhiều nơi, mãi đến hoàng hôn mới quay về. Y đưa nàng về Mộc phủ mới về nhà. Lúc y rời đi, Mộc Thanh Ly còn trao ánh mắt lưu luyến. Chiêu Liệt thấy thế, cùng cười mỉm, vẫy vẫy tay tạm biệt.

Nàng vừa đến trước phủ, đã thấy mẫu thân và Tâm Nhi đang đợi. Sự lo lắng trên gương mặt của Cẩm thị cũng giãn ra với nụ cười. Tâm Nhi cũng nhún người hành lễ. Mộc Thanh Ly tiến lại gần Cẩm thị và Tâm Nhi, nói:

” Trời đang nổi gió lạnh. Mẫu thân, sao người lại đứng đây? Còn nữa, Tâm Nhi, tỷ đang mang thai mà lại hứng gió không tốt đâu a.”

Tâm Nhi sau khi đến Thừa tướng phủ được một tháng thì gặp được Tần Trưởng- hộ vệ thân cận của Tứ thiếu gia, Mộc Thanh. Mộc Thanh Ly và đệ đệ Mộc Thanh của mình đã tác thành cho hai người trở thành phu thê. Ban đầu, Cẩm thị còn cho phép Tâm Nhi và Tần Trưởng xuất phủ, an cư lạc nghiệp ở chốn thôn quê. Ai ngờ, khi nghe xong quyết định của mẫu thân, nàng nước mắt ngắn dài rơi xuống, Tâm Nhi cũng thấy buồn. Thế là, hai người đều ở lại trong phủ.

Cẩm thị nghiêm mặt lại, cầm lấy tay nàng.

” Tiểu nha đầu, con đi đâu từ sáng đến giờ mới về? Lại còn cải nam trang nữa chứ.”

Môi đào của Mộc Thanh Ly khẽ câu lên:

” Mẫu thân à, con đi chơi với Chiêu Liệt. Thật đấy ạ.”

Nghe đến Chiêu Liệt, bà rất yên tâm, bật cười. Tâm Nhi cũng không nhịn được mà che miệng cười khẽ.

Tối. Trăng sáng vằng vặc.

Nàng ngẩn ngơ ngôi bên cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Trong phòng chỉ có nàng, tất cả a hoàn đều không ở đây, tránh để làm phiền nàng.

Một bóng người chuyển động nhanh, vọt qua tầm mắt của nàng. Nàng nghi hoặc, vội vàng đứng dậy, tay cầm sẵn cây kéo cắt chỉ để bên cửa sổ rồi lùi lại vài bước. Người kia đứng nhảy vào cửa sổ, đứng trước mặt nàng.

Là Chiêu Liệt!

Nàng thở phào nhẹ nhõm, bàn tay thả vật dụng xuống đất.

” Là chàng, thiếp lại tưởng tên đạo tặc hái hoa nào đó chứ. Nhưng sao mà đêm rồi, chàng lại tới đây?”

Y ôm Mộc Thanh Ly vào lòng, ngửi hương thơm mát, dễ chịu của hoa ngọc lan trên người nàng. Y khẽ thì tầm vào tai nàng:

” Ta nhớ nàng.”

Tai nàng ửng đỏ, má cũng thế. Trong xinh đẹp đến lạ lùng!

Y cùng nàng nhảy qua cửa sổ, dùng khinh công bay lên mái nhà. Chiêu Liệt quàng vai Mộc Thanh Ly, nói nhỏ:

” Thưởng trăng ở đây cũng không tệ. Phải không?”

Mộc Thanh Ly gật gật đầu, nép sát mình vào người y. Y nhìn trăng, nàng nhìn y say đắm. Trăng đẹp thật, nhưng y còn đẹp hơn gấp nhiều lần. Mộc Thanh Ly chợt hỏi:

” Chiêu Liệt, chàng có tin vào tình yêu vĩnh cửu không?”

Chiêu Liệt xoay đầu nhìn nàng, không cần nghĩ ngợi gì nhiều đã cho nàng một cái đáp án:

” Có. Ta tin. Ta yêu nàng, cả đời này đều yêu. Cả kiếp sau, ta cũng nguyện yêu nàng. Ta sẽ chăm sóc nàng cả đời.”

Mắt nàng như có một thứ chất lỏng gì đó, hình như là lệ. Nàng cảm động quá. So với Mộ Dung Phong, y tốt hơn trăm vạn lần. Y hứa, là sẽ thực hiện.

” Nàng khờ quá, sao lại khóc!?”

Chiêu Liệt giữ lấy bả vai nàng. Y cúi đầu, chầm chậm sát gần gương mặt nàng. Mộc Thanh Ly nhắm mắt đón đợi. Khoảnh khắc môi chạm môi kia, nàng sẽ khắc cốt ghi tâm, cả đời này không bao giờ quên.

Khi ngừng hôn, Mộc Thanh Ly vừa rất luyến tiếc, vừa ngại ngùng không thôi. Nhìn kĩ lại, nàng mới thấy, sắc mặt y khá nhợt nhạt. Chiêu Liệt lấy tay che miệng, ho vài cái.

” Chiêu Liệt, chàng bị làm sao vậy?” Nàng lo lắng nhìn y.

” Không sao, chỉ là hứng gió lạnh, bị nhiễm phong hàn thôi mà.”

Ánh trăng soi xuống mặt y tô thêm sự nhợt nhạt trên gương mặt y.

” Chàng ngốc quá. Lần sau gặp gió lạnh thì khoác thêm áo đi, ban đêm cũng đừng đi ra ngoài nữa.” Mộc Thanh Ly nghiêm túc nói.

Chiêu Liệt nhếch miệng cười, thập phần đẹp mắt:

” Thế thì nàng phải chăm sóc ta cả đời rồi, nàng phải không được để ta bị bệnh.”

Nàng lại đỏ mặt, trừng mắt lớn nhìn y.

” Chàng đó…Thôi, thiếp đi làm chút canh gừng nóng cho chàng uống. Có thể giải phong hàn tốt.” Hai người cùng đi xuống.

Từ xa, lục y nam tử ngồi trên cành cây cao cau mày kiếm nhìn đôi nam nữ hạnh phúc kia. Cố Lục ngồi thẫn thờ một lúc, rồi cũng rời đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN