Chân Huyền Ảo - Trở Lại Đấu Trường Phong Ba
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Chân Huyền Ảo


Trở Lại Đấu Trường Phong Ba



Bên ngoài Kiếm Trận Tướng Phủ.

Vô Thường cầm trong tay 10 lượng vàng, một cái số tiền khổng lồ đối với bất kỳ một người phàm nào, đủ để một gia đình ba người không sợ thiếu cái ăn, cái mặc trong vòng một năm. Điều đầu tiên hắn làm trong quá trình đi đến đấu trường Phong Ba để tham dự vòng thử thách yêu thú, là gặp lại gia đình thường dân ngày hôm qua bị hắn uy hiếp, trả ơn cho việc mượn đồ và tắm rửa.

Thực hiện hành vi trả nợ này, Vô Thường cũng không chân chính gặp mặt họ, hắn chỉ là ném thẳng năm lượng vàng vào phòng ngủ của họ một cách yên lặng rồi rời đi.

Châu Nam thành hôm nay không yên bình, một cuộc kiểm duyệt rất nghiêm khắc đang diễn ra.

-Thằng kia đứng lại, nhìn mặt ngươi lạ hoắc, không biết có phải người trong thành không. Mau giao nộp giấy tờ ra.

-Dừng lại…

-He hè, nữ nhân này nhìn ngon đấy… à nhầm, cô nương, trông ngươi rất khả nghi, chắc chắn là một trong tòng phạm với tên sát thủ ám sát quận chúa, mau theo ta về nhà… nhầm, về địa lao khám xét.

-Ngươi dám chạy?

“Xoạc” một đao chém xuống, máu người nhuốm đất, lòng người xung quanh khiếp sợ.

-Cái gì thiếu niên? Bậy bạ, rõ là quận chúa đã nói…

-Ta nghĩ ngươi chính là sát thủ, cho nên là… hừ hừ… đưa mông lên…

Vô Thường nhìn đông, nhìn tây, xoay trái, xoay phải trên con đường lớn đều phát hiện có ít nhất bốn, năm người hoặc của Quân vệ thành hoặc binh lính của Vương phủ tuần tra nghiêm ngặt, gương mặt hắn không chuyển biến lắm.

Tài phú luôn là thú tìm được ở trong nguy hiểm. Bốn “linh” nữ tử đã cho hắn thông tin về bảo vật, hắn cũng giúp các nàng trả thù dù rằng người hắn đụng chạm đến là Vương gia Hồng Vân Tiêu.

Nhưng không sao, sau buổi chiều ngày hôm nay, tất cả sẽ được giải quyết.

Vô Thường đi đến tửu lâu tên gọi “Vô Ưu”, một tửu lâu thường dân, không quá sang trọng liền rẽ vào, kêu vài dăm ba món lót bụng để chuẩn bị tinh thần tối ưu nhất cho cuộc chiến chân chính đầu tiên hắn có ở thế giới này.

Ngồi trước một bàn đầy đủ năm món ăn đắt nhất quán, Vô Thường gắp một miếng thịt bò bỏ vào miệng nhai, đầu lại nghĩ đến tiểu mỹ nữ ngày hôm qua bị hắn dọa ngất, còn lợi dụng sơ hở nắn bóp thân thể mềm như bông gòn, mịn như hoa sen của nàng.

– Ngọc Yên, một tiểu mỹ nhân rất đẹp, rất tuyệt vời. Bất quá mỹ nữ vốn chỉ là thứ để ngắm.

Tuy nói là vậy nhưng mùi hương thân thể, cái xúc cảm khó quên của Ngọc Yên quạn chúa vẫn còn đọng lại rất rõ rệt trong hắn như mới ở giây vừa qua kia.

Chừng nửa giờ sau, Vô Thường rời khỏi quán, tay cầm chiếc mặt nạ hình con thỏ đeo lên mặt, đi thẳng đến đấu trường Phong Ba.

Nửa giờ nữa sẽ đến giờ Dần. Tại đấu trường Phong Ba, một khu đấu trường cao lớn, đồ sộ, rộng đến một dặm là ít.

Lặng yên đứng bên ngoài vài giây để lắng tai cảm nhận từng tiếng reo hô, gào thét của đủ mọi thứ âm thanh từ bên trong truyền ra. Vô Thường đã thay đổi tính cách bản thân sao cho phù hợp, hắn tiến vào đấu trường, đi đến phòng báo danh để thông báo hắn đến “nộp mạng”.

-Ba người chúng ta đăng ký thi đấu giải…

-Ta đến đăng ký vượt tháp người…

-Đăng ký khu loạn đả.

-Hai anh em bọn ta đến giết yêu thú.

-Ta…

Phòng báo danh vẫn đông đúc người ghi danh, đem sinh ra mạng ra đặt cược như ngày nào.

-Yô, thỏ con xinh xắn đến đúng ước hẹn rồi đây.

Vô Thường vừa bước vào phòng liền bật thốt một câu có phần hài hước, vui vẻ.

-Tên điên nào đây?

-Thỏ con xin xắn? Buồn cười, quá buồn cười, há há há…

-Tên này… hoàn toàn không biết.

Mọi người xung quanh nhìn hắn không ngừng bàn tán, nghi hoặc, buồn cười, bởi lẽ người hôm qua biết biệt danh “thỏ con xinh xắn” của hắn thì một là nằm giường, hai là chết rồi, không còn sức để đến phòng báo danh đăng ký thi đấu thêm lần nữa.

-Ngươi đến rồi thì vào trong, nửa giờ nữa chính là bắt đầu phần thử thách của ngươi.

Vị trung niên đảm nhận phần khu thử thách, phụ trách ghi danh Vô Thường ngày hôm qua chỉ vào đường đi ở phía sau lưng hắn, hướng Vô Thường đi vào đó chuẩn bị.

-Ố kè.

Vô Thường vui tươi tiến đến con đường. Lúc hắn đi ngang qua vị trung niên, vị trung niên liền ném cho hắn một cái lệnh bài.

-Đây là lệnh bài, là minh chứng ngươi là người ghi danh và thi đấu. Khi thắng hay muốn dừng cuộc chơi, có thể dùng nó để nhận phần thường thuộc về mình.

Vị trung niên giải thích, bộ dạng vô cùng thuần thục vì số người lần đầu tham gia đấu trường giống Vô Thường là không thiếu.

-Cảm tạ.

Chụp lấy lệnh bài được chế tác bằng nguyên liệu gỗ đặc biệt, bên trên có khắc lớn bốn chữ “Thỏ con xinh xắn” và bốn chữ nhỏ “Đấu Trường Phong Ba”, Vô Thường cảm ơn trung niên xong liền đi thẳng một mạch vào con đường trung niên đã chỉ.

Vài mươi giây sau, Vô Thường đi thông đến một căn phòng rộng rãi, không hề có một bóng người mà chỉ có một dãy các loại dụng cụ, binh khí được dựng ở khắp nơi trong phòng.

Ở phía trước hắn, một cánh sửa sắt to lớn đang được đóng kín hiện diện. Có lẽ khi cánh cửa này mở ra, đó cũng là lúc hắn bắt đầu phần thi vượt thử thách yêu thú của mình.

– Hử, đây là…

Hắn bỗng phát hiện một cái bảng lớn được treo giữa phòng mà bất cứ ai khi vào đây, chắc chắn đều bị gây chú ý, ngoại trừ người mù. Hắn đi đến, nhìn dòng chữ rõ nét bên trên.

-Quy định: người tham gia có thể mang vũ khí bản thân đến hoặc chọn trong đây. Nếu mang vũ khí đến sẽ được người của đấu trường kiểm tra.

-Khi qua một màn, người tham gia muốn dừng lại hay đi tiếp sẽ giơ tay trái hoặc tay phải biểu thị. Tay trái bỏ cuộc, tay phải tiếp tục. Trong trường hợp không còn lại hai tay, nằm xuống đất chính là bỏ cuộc.

-Danh sách yêu thú và giải thường từng phần, nhìn bảng bên phải.

-Nghiêm cấm: Linh Nhân cảnh trở lên giả dạng, cắn thuốc, chơi đan dược và các hành vi gian lận khác. Vi phạm chính là chết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN