Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Q.3 - Chương 116: Chương 32.1
Chương 32.1: Mượn đao giết người (5) Chọc giận nữ cặn bã!
Editor: Puck – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Trong phòng khách nhà họ Cố to như vậy.
Nhiều màu sắc rực rỡ tô điểm, bày trí rực rỡ muôn màu, các nhân sĩ quan to các ngành các nghề mang theo mặt nạ da người hoàn mỹ, khoan thai tự đắc xã giao, tạo thành cảnh tượng xa hoa lãng phí mà lại tao nhã trong xã hội thượng lưu.
Trong góc phòng khách.
Kiều Tịch Hoàn nhìn về phía Cố Tử Thần.
“Tôi bị dị ứng với xoài!” Sắc mặt Cố Tử Thần tối sầm lại, từng câu từng chữ.
Tròng mắt Kiều Tịch Hoàn khựng lại, “Sao anh không nói sớm?!”
Sắc mặt của Cố Tử Thần kém hơn rồi.
Kiều Tịch Hoàn nhìn anh, “Làm sao bây giờ?”
Cố Tử Thần đẩy xe lăn xoay người rời đi.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần trực tiếp đi vào thang máy giống như chuẩn bị trở về phòng.
Kiều Tịch Hoàn cắn môi, chỉ ăn một miếng nhỏ như vậy, chắc sẽ không quá nghiêm trọng đi.
Chuyển con mắt, Tề Lăng Phong đứng ở cách đó không xa cười như không cười nhìn cô, anh tao nhã dựa vào trên bức tường, thong thả ung dung ăn bánh sinh nhật, trong tròng mắt lóe lên ánh sáng trần trụi như thế. Đến không hề chải chuốt.
Kiều Tịch Hoàn xoay người trực tiếp rời đi.
Đối với người đàn ông này, cô chỉ biết, càng đau lòng, trái tim càng băng giá, lòng càng hận.
Trong phòng khách người đến người đi náo nhiệt, Kiều Tịch Hoàn vẫn xuyên qua trong đó, không ngừng chào hỏi, xã giao, hình tượng đại thiếu phu nhân nhà họ Cố đột nhiên hiện ra trong các khách mời, đây giống như Ngôn Hân Đồng nhị thiếu phu nhân nhà họ Cố đang chào hỏi khách hơi không có tư vị gì. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Tiệc sinh nhật dần dần chuẩn bị kết thúc.
Người nhà họ Cố bắt đầu lục tục tiễn khách về.
Tề Lăng Phong xuất hiện ở cửa phòng khách, cũng chuẩn bị rời đi.
“Lăng Phong.” Tề Tuệ Phân đột nhiên gọi anh ta lại.
Tề Lăng Phong nhìn về phía Tề Tuệ Phân, “Dì.”
“Dì biết cháu bận rộn, nhưng không thể bận đến chết thân thể của mình, cha mẹ cháu không còn ở đây, nhưng dì được mẹ cháu nhờ vả phải chăm sóc cháu, cháu đừng khiến cho dì không thể ăn nói lại với mẹ cháu.”
“Cháu biết rõ, cám ơn dì quan tâm.”
“Đừng nói cám ơn với không cám ơn với dì, có thời gian thì đến biệt thự chơi, chúng ta đều là thân thích, đừng lạnh nhạt.” Tề Tuệ Phân tiếp tục nói.
“Được, về sau cháu nhất định sẽ bớt chút thời gian sang đây thăm mọi người.” Tề Lăng Phong vội vàng nói.
Tròng mắt lại nhìn như vô tình bay về phía trên người Kiều Tịch Hoàn ở sau lưng Tề Tuệ Phân, ý vị sâu xa như vậy.
Kiều Tịch Hoàn tỏ vẻ rất tự nhiên.
Đối với Tề Lăng Phong trêu đùa, cô ngay cả chân mày cũng không nhíu một cái.
“Thời gian không còn sớm, dì, cháu đi về trước.” Tề Lăng Phong rất lễ phép nói.
“Lăng Phong.” Cố Diệu Kỳ đột nhiên mở miệng.
“Dượng.” Nhìn qua Tề Lăng Phong rất tôn kính.
“Hiếm có một cái cơ hội như vậy, cháu cũng đã lâu không tới nhà chúng ta rồi, người một nhà chúng ta chụp một bức hình làm kỷ niệm.”
“A, được.” Nhìn qua Tề Lăng Phong cũng không có gì khác thường.
Người đa mưu túc trí như vậy đều biết được, lão già này trăm phương ngàn kế muốn để cho bên ngoài biết Cố thị không phải không thể chứa được công ty mới, ngược lại, Cố thị một mực chăm sóc công ty mới, không tin bạn xem sự thật đặt ở trước mắt, quan hệ tốt với nhau như vậy, đã giống như người một nhà. di3n~d@n`l3q21y’d0n
Người nhà họ Cố trừ Cố Tử Thần bị dị ứng cùng với Cố Minh Lộ và Cố Minh Nguyệt đã về phòng ngủ ra, những người khác chen chúc tại chỗ, chụp ảnh gia đình, Tề Lăng Phong không biết là cố ý hay là vô ý đứng ở bên cạnh Kiều Tịch Hoàn, giống như ở trong bức hình kia, có trong nháy mắt sẽ khiến cho người ta hiểu lầm, Tề Lăng Phong thay thế vị trí của Cố Tử Thần.
Chụp hình xong, Tề Lăng Phong rời đi.
Những khách mời khác cũng lục tục ra về.
Khó khăn lắm mới tiễn xong tất cả mọi người, khi đó đã là
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!