Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q.3 - Chương 135: Chương 37.2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!


Q.3 - Chương 135: Chương 37.2



Anh không thể để cho mình nổi mốc như vậy trôi qua, anh phải thừa dịp trong khoảng thời gian này Tiêu Dạ không có ở đây làm ra chút chuyện, sau đó chờ Tiêu Dạ hồi hồn, cũng không có cách nào khiến cho anh lăn!

Anh cầm gậy trong tay.

May mà hôm nay cha mẹ đều không có ở đây, anh ra cửa cũng tương đối dễ dàng.

Người giúp việc nhìn dáng vẻ khập khiễng như vậy của Diêu Bối Khôn, không nhịn được hỏi, “Thiếu gia, cậu đi đâu vậy?”

“Tôi đi đâu còn cần nói lại cho anh?” Diêu Bối Khôn nhướn mày.

Người giúp việc méo miệng, hơi uất ức.

“Mau ra cửa gọi một chiếc taxi cho bản thiếu gia.” Diêu Bối Khôn chỉ điểm.

“Trong nhà có tài xế…” Dưới ánh mắt của Diêu Bối Khôn, lời nói càng lúc càng nhỏ, cho đến khi biến mất.

“Còn không mau đi.” Diêu Bối Khôn nghiêm túc nói.

“Vâng.” Người giúp việc chạy ra biệt thự.

Diêu Bối Khôn chống gậy từng bước từng bước ra cửa, vừa đi tới ngưỡng cửa, vừa đúng lúc người giúp việc gọi cho anh một chiếc taxi, Diêu Bối Khôn nhịn đau ngồi xuống, sau đó kêu đưa mình tới đỉnh Hạo Hãn.

Anh đã nghĩ, cho dù bị người cả nhà thảo phạt, anh cũng không thể để cuộc sống tuổi trẻ của mình cứ không có kích thích như vậy, anh tuyệt đối không cần đi lên con đường giống như của Diêu Bối Địch.

Nghĩ như vậy, một đường tới đỉnh Hạo Hãn.

Vừa đi tới cửa, liền nhìn thấy a Bưu cũng tùy tiện đến.

A Bưu không để ý tới anh, mà trực tiếp đi về phía một người phụ nữ ở cửa lớn.

Người phụ nữ thật cao.

Trên mặt không hề có nụ cười.

Diêu Bối Khôn từ trên xe bước xuống, lén lén lút lút đi tới, dựa vào phía sau một cây to, nghe đối thoại của bọn họ.

“Vũ Đại, tới quá sớm.” A Bưu cười chào hỏi.

“Ừ, hôm nay đi làm.”

“Tôi biết rõ, đi thôi, đi chỗ cũ, rèn luyện nửa giờ.” A Bưu nói.

Người phụ nữ tên Vũ Đại kia gật đầu, đuổi theo bước chân của a Bưu.

Diêu Bối Khôn vừa nghe bọn họ định đi, cũng lén lén lút lút đuổi theo.

Phía sau đỉnh Hạo Hãn có một gian phòng luyện quyền riêng biệt.

Diêu Bối Khôn núp ở cửa, nhìn Vũ Đại và a Bưu chia ra thay đổi đồ đánh quyền, hai người nhìn nhau, giống như đang xác định chuẩn bị ổn thỏa xong, không lâu sau, liền bắt đầu đánh.

“Wow.” Diêu Bối Khôn ngậm miệng, chỉ sợ hét lên âm thanh kinh ngạc.

Anh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thật đọ sức.

Thì ra cảm giác hoàn toàn khác khi xem trên ti vi.

Hình ảnh như vậy khiến cho máu nóng cả người anh sôi trào.

Có lầm không?!

Diêu Bối Khôn dụi hai mắt của mình.

Người phụ nữ được gọi là Vũ Đại lại có thể lợi hại như vậy, mỗi một quyền của a Bưu vừa mãnh liệt lại chuẩn xác, người phụ nữ này lại có thể tránh thoát từng quyền, thậm chí còn có vài thời điểm thừa dịp a Bưu tấn công lộ ra sơ hở liền phản kích một cái, vẫn có thể khiến cho a Bưu lui về sau vài bước, chỉ có điều cuối cùng mà nói, quyền pháp của hai người không phân định được sàn sàn như nhau, không nhìn ra thắng thua.

Diêu Bối Khôn ngơ ngác đứng đó, giống như ngây ngốc.

Anh không nhịn được cúi đầu nhìn cánh tay gầy chân gầy của mình, bây giờ thân thể còn què một chân.

Phiền muộn vô hạn.

Lúc nào thì mình mới có thể có phần khả năng này.

Anh cắn môi.

Hai người trên sân quyền anh dường như đã rèn luyện xong, Vũ Đại và a Bưu tháo đồ bảo hộ xuống.

“Có nghĩ tới không, gia nhập Hổ Môn chúng tôi.” A Bưu hỏi.

“Mỗi lần kết thúc, anh đều nói lời giống vậy.” Vũ Đại bàng quan dùng khăn lông lau mồ hôi trên người mình.

A Bưu nhún vai cười một tiếng, “Lão đại rất thưởng thức cô, dĩ nhiên, tôi cũng cảm thấy cô là nhân tài hiếm có.”

“Chỉ biết đánh nhau mà thôi, không có khả năng gì khác.”

“Biết đánh nhau còn chưa đủ?” A Bưu cười, “Chúng tôi là hắc bang, một ngày chính là ở đây đánh đánh giết giết.”

Vũ Đại phụ họa nở nụ cười, “Tính chất hắc bang của mấy người đã sớm thay đổi, đừng cho rằng tôi không biết, đã sớm đánh vào khẩu hiệu hắc bang, vụng trộm làm các loại buôn bán hắc ám, giành lợi ích.”

“Những buôn bán hắc ám này, tất cả đều dựa vào đánh giáp lá cà.” A Bưu giải thích.

“Thôi, cho dù như thế nào, tôi không hề có một chút hứng thú nào với bang phái các anh. Chỉ có điều rất lâu không luyện quyền rồi, có thể tìm được đối thủ ngang tài ngang sức như

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN