Ta Là Tác Giả Đại Nhân - Chương 1: Mẹ Ghẻ Của Nhân Vật Chính
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
149


Ta Là Tác Giả Đại Nhân


Chương 1: Mẹ Ghẻ Của Nhân Vật Chính


Thần Vũ là một tác giả nổi tiếng trên mạng, nổi tiếng vì danh hiệu: “Mẹ ghẻ của nhân vật chính”.

  Tác phẩm của người ta, dù ngược nam nữ chính đến đâu thì cuối cùng vẫn để lại chút hơi tàn. Thần Vũ thì khác. Lúc đầu, cô sẽ vẽ ra một viễn cảnh đẹp như hoa khiến người ta ảo tưởng rằng mạch truyện sẽ đi từ đây đến kia rồi kết thúc như này. Cô buff cho nam nữ chính đến đỉnh cao rồi khi chỉ còn cách vạch đích nửa bước chân, cô liền mở ra plug – in cho nhân vật phản diện quay lại ngược nam nữ chính đến lên bờ xuống ruộng. Kết cục?! Tất nhiên là nam nữ chính chết, nhân vật phản diện dắt tay nhân vật phụ lên ngôi.

  Fan bày tỏ: Đại nhân, cầu không ngược nữa, cầu thương xót. Hảo đau nhòng. QAQ

  Nhưng buồn thay, dù fan có kêu gào khóc thét đòi cô thương xót cho nhân vật chính ra sao thì rốt cuộc vẫn chỉ nhận lại được một câu: “Không có ngược nhất, chỉ có ngược hơn”.

  Phong cách viết của cô quả thực khiến người ta vừa yêu vừa hận. Phút trước cô có thể trải thảm hoa hồng khiến ngươi thăng hoa, cảm động phát khóc, phút sau đã có thể đá ngươi từ thiên đàng xuống đếm sao với ác ma. Fan ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, làm đủ ba bước: “1 nháo, 2 khóc, 3 treo cổ” cũng không thể lay chuyển được tác giả đại nhân cưỡi ngựa phi trên con đường ngược nam nữ chính. Cuối cùng, fan chỉ còn biết giương mắt cá chết lặng nhìn tác giả đại nhân uy vũ ngược ngược ngược.

  Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn 1 năm tác phẩm của Thần Vũ được xuất bản và công phá all BXH. Mới sáng sớm, trang WordPress Thần Vũ hoạt động đã loạn như chợ trời ngày đại hạ giá sale off 99%. Nhìn cả màn hình, đâu đâu cũng là hoa hồng với lì xì khiến người ta không nhịn được mà đỏ cả hai con mắt. Thế nhưng mà đợi chờ từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối vẫn không thấy vị nhân vật chính của sự kiện xuất hiện. Fan làng trên nhìn fan xóm dưới:

  “Đại nhân ơi, ngài lại đi lạc ở phương trời nào rồi???!!”

  Trong lúc fan đàng ngoài lật trời, fan đàng trong lật đất để tìm Thần Vũ thì vị đại nhân nhà họ lại đang điềm nhiên ngồi gác chân uống trà ở một không gian tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

  Thần Vũ dựa vào ghế, nhìn khối lập phương màu đen đang bay qua lượn lại trên đầu mình bằng ánh mắt…ghét bỏ. Cái thứ đồ chơi tự xưng là “Hệ Thống” này chính là thủ phạm đưa cô đến cái nơi khỉ ho cò gáy gọi là cái gì mà…”Trạm Chuyển Dịch Thời Không” với lí do củ chuối là muốn nhờ cô vá hộ nó lỗ hổng hệ thống. Thần Vũ thực sự muốn gặp chủ nhân của cái thứ đồ kì dị này rồi đánh cho hắn một trận.

  Mẹ kiếp, phụ mẫu ngươi dạy ngươi khi đi nhờ vả người ta phải làm như thế nào để rồi ngươi cài đặt chương trình cho nó đi nhờ vả người ta như vậy?!?!

  Mẹ kiếp, ngươi đã từng thấy thứ nào đi nhờ vả người ta bằng cách cho nổ tung cả biệt thự của người ta trong khi người ta đang đi vệ sinh hay chưa?!?!

  Mẹ kiếp, báo hại lão nương lúc đẩy cửa ra ngoài còn tưởng nhà mình bị quân khủng bố oanh tạc, chuẩn bị cho chiến tranh thế giới thứ III.

  Thần Vũ không phải người khó tính nhưng nói thật, cách nhờ vả như này quả thực là quá đặc cmn sắc rồi.

  Hệ Thống cũng đau khổ vô cùng. Nó tuy là trí tuệ nhân tạo nhưng tính ra nó mới vận hành được 5, 6 năm. Nó vẫn còn là trẻ nhỏ. Trẻ nhỏ phải được yêu thương. QAQ. Huhu, kí chủ thật đáng sợ. Nó thông minh nhưng có ai nói với nó nhà cửa ở vị diện cấp thấp lại “íu đúi” như vậy đâu. Với cả, nó có phải thánh đâu mà biết được lúc đó cô đang đi vệ sinh?!?! Nó vô tội thật mà. QAQ

  “Kí chủ, về việc chào đón cô tới đây, tôi rất xin lỗi. Quả thực tôi đã quá sơ xuất trong việc chọn chỗ…để hạ xuống. Thật sự xin lỗi cô. Để bù đắp lại, trong lúc cô vá lỗ hổng hệ thống, tôi sẽ tận tình phụ giúp cô. Sau khi hoàn thành, tôi sẽ xin chỉ thị bên trên để hoàn trả lại nguyên vẹn ngôi nhà cho cô, có được không?!”

  Thần Vũ liếc mắt nhìn nó:

  – 10 lần.

  “Hở?!” – Hệ Thống ngơ ngác.

  – Ta nói là, phải đền bù gấp 10 lần. Không kì kèo, đây là phí đền bù tổn thất tinh thần.

  “Bên trên…phê duyệt” – Hệ Thống rầu rĩ đáp.

  – Ồ, nhanh vậy?! Biết thế tăng giá thêm chút nữa.

  Hệ Thống cắn khăn đau khổ. Kí chủ nhà người ta thì nâng niu, trân trọng Hệ Thống, kí chủ nhà mình chỉ biết khi dễ trẻ nhỏ, lại còn ham tiền. Huhu, nó muốn bãi công. T^T

  “Để giúp kí thủ thuận lợi trong việc vá lỗi, các thế giới mà kí chủ sắp đi qua đều là những thế giới do cô sáng tạo ra”

  “Phụttttttttttttttttttttt….” – Ngụm trà trong miệng Thần Vũ lập tức phun ra. Cô nâng tay lên lau miệng:

  – Ý của mi, tất cả những nơi đó đều là trong tiểu thuyết của ta?!

  “Đúng vậy. Bắt đầu dịch chuyển…3…2…1…”

  – K…Kho…an…

  Thần Vũ chưa kịp phản đối thì một luồng ánh sáng màu trắng đã bao bọc lấy cô. Thân ảnh của cô lập tức biến mất tại chỗ.

  Sau khi Thần Vũ đi, trên khoảng không đối diện Hệ Thống bỗng xuất hiện một màn hình điện tử. Hệ Thống bay lại gần màn hình kia, cung kính gọi:

  “Chủ nhân”

  “Cô ấy vào rồi à?!” – Giọng nói đã qua xử lí máy móc vang lên nhưng không khó nhận ra sau màn hình kia chắc hẳn là một nam nhân.

  “Vâng, kí chủ vừa được chuyển đến thế giới thứ nhất. Sức mạnh tinh thần của kí chủ cao hơn tất cả những người đã từng tham gia thử nghiệm trước đây nên chắc sẽ ổn thôi chủ nhân”

  Bên kia màn hình, nam nhân trầm tư trong giây lát:

  ” “Hắn” vừa động.”

  Nếu Hệ Thống có mắt, chắc chắn nó sẽ mở to hết cỡ:

  “Chủ nhân, người có nhìn nhầm không?!”

  “Ta không nhầm đâu. Chỉ số của hắn vừa dao động, tuy rằng rất nhỏ.”
 
  Hệ Thống bay quanh màn hình vài vòng để áp sự khẩn trương trong lòng mình.

  “N…ng…ngươ…i…ph…ải…m…a..u…”

  Màn hình điện tử bỗng chốc bị nhiễu loạn, giọng nói của nam nhân tan rã dần rồi đột nhiên….

  “Rắc…Rắc…c…Choanggggg….”

  Cả màn hình vỡ vụn thành ngàn mảnh rồi biến mất. Hệ Thống sững người. Cả không gian chìm vào bóng đêm vô tận.

End Chương 1.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN