Giá như...Anh yêu em - Chia tay trong hạnh phúc( Du học )-P3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Giá như...Anh yêu em


Chia tay trong hạnh phúc( Du học )-P3


Câu nói nửa đùa nửa thật của Diệc Phàm khiến Nhã Uyên giật mình
“Ý cậu là muốn tôi trở thành một trong vô số tình nhân của cậu?Nếu nói như thời cổ đại là làm thiếp á?”
“Không,tôi muốn cậu làm chính thất của tôi cơ”
“Tôi mà làm chính thất của cậu thì ai làm trắc thất?Với lại chắc cậu phải có vô số tiểu thiếp ấy chứ!”Nhã Uyên cười lớn
“Một mình cậu là đủ mệt rồi,cậu nghĩ cưới thêm vợ lẽ tôi còn sống được?”
“Haha,cậu đâu phải người hay nói những câu đấy nhỉ”
“Tôi chỉ nói cho cậu thôi!”
“Vì sao?”Cô không cười nữa,nghiêm mặt lại
“Vì…tôi thích cậu…”
Nhã Uyên sững sờ
“Cậu…là…đang đùa tôi phải không?”
“Tôi nghiêm túc đấy”
Thật sự lúc này mặt anh có vẻ rất nghiêm túc.Cô yên lặng không nói gì
“Tôi chờ câu trả lời của cậu!”
Nói rồi anh đi.Cô sững sờ.Việc này tựa như một giấc mơ.Diệc Phàm…là mối tình đầu của cô.Từ nhỏ họ đã lớn lên cùng nhau.Anh lúc nào cũng bảo vệ cô,quan tâm,chăm sóc cô.Và nụ hôn đầu tiên của cô cũng dành cho anh.Có thể anh không còn nhớ nữa nhưng cô nhớ rất rõ.Lúc ấy,anh cướp lấy chiếc kẹo mút dâu của cô.Dĩ nhiên cũng chỉ để trêu cô thôi.Cô vì đuổi theo anh nên bị ngã.Cô khóc.Anh nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng.Dịu dàng dùng những lời lẽ ngọt ngào trấn an:
“Nín đi!Đừng khóc nữa!Nhìn Tiểu Uyên thế này xấu lắm!”
Cô ngước mắt lên nhìn anh.Đôi mắt bồ câu đen láy,to,tròn còn đọng lại những giọt sương trên mí mắt:
“Xấu lắm à?”
“Ừ!Xấu lắm!Trả kẹo cho Tiểu Uyên này!”
Nói rồi anh đưa kẹo cho cô.Cô phụng phịu:
“Bắt đền!Nụ hôn đầu của Tiểu Uyên!Không chơi với A Phàm nữa!”
“Thôi nào!Đừng giận nha!A Phàm sẽ chịu trách nhiệm!”
“Chịu trách nhiệm?”
“Sau này lớn lên A Phàm sẽ cưới Tiểu Uyên làm vợ!”
Cô chìa tay ra
“Ngoắc tay đi”
“Ừ!”Anh nở nụ cười
Nhưng về sau,thật sự có vẻ như anh đã thay đổi.Anh có rất nhiều người thích và lượng bạn gái của anh nhiều đến mức không thể nào đếm được.Anh thay người yêu như thay quần áo vậy.Anh đối đãi rất tốt với họ tuy nhiên tình yêu của anh nhiều thì ba tháng,ít thì một tuần.Dường như anh không định nghiêm túc với bất kì ai.Và có lẽ,anh đã sớm quên lời hứa đó rồi.Và sự xuất hiện của Tần Hạo làm cô vui.Anh đối đãi rất tốt với cô nhưng chỉ với danh nghĩa là em gái.Bây giờ cô đã chấp nhận sự thật đó rồi.Và cô nhận ra một điều.Hình như tình cảm của cô dành cho Tần Hạo cũng chỉ ở mức độ anh trai thôi.Có lẽ vì sự thân thiết của hai người nên cô mới hiểu nhầm.Dù sao thì giờ cô cũng cảm thấy được phần nào tình cảm của mình dành cho Diệc Phàm.Cuối cùng cũng lí giải được lí do rồi.Cứ mỗi lần anh giới thiệu bạn gái là cô lại bực mình.Hóa ra là vì ghen.Trên chiếc ghế đá,dưới cơn gió thu nhè nhẹ,cô mỉm cười.Mong rằng đây không phải là mơ.Nhưng cái thứ tình cảm trong cô bây giờ rắc rối lắm.Tất cả cũng nhờ chuyện của Tần Hạo mà ra.Vài hôm sau,cô hẹn Diệc Phàm sau giờ ăn trưa gặp.Anh cũng biết chắc là cô đã có câu trả lời.Cô đang định tới chỗ hẹn bỗng có ai gọi lại:
“Nhã Uyên!”
“Thi Thi?!”
“Cậu muốn đồng ý với Hàn Diệc Phàm sao?”
Mặt An Thi rất hoang mang
“Sao cậu biết chuyện Diệc Phàm tỏ tình với tớ?”
“Mấy bữa nay tớ sợ không ổn nên theo theo dõi cậu…”
“Vậy sao cậu biêt tớ định đồng ý?”
“Cậu ra sao tớ lại không biết”
“…”
“Tiểu Uyên!Cậu chắc hẳn biết tính cách của Hàn Diệc Phàm!Cậu ta chỉ coi cậu như trò chơi thôi!”
“…”
“Cậu phải nhớ hắn từng là người yêu tớ chứ!”
Quả thật trước kia An Thi và Diệc Phàm từng yêu nhau.Tuy nhiên,anh chỉ coi cô là trò chơi.Yêu nhau 1 tháng thì chia tay.An Thi đã chấn động rất lớn vì vụ này.Dần dần,cô trở nên cảnh giác với đàn ông.Không tin tưởng,yêu đương với ai nữa
“Tớ biết”
“Haizzz…cậu nhớ phải cảnh giác đó!”
“Ừm”
Nói thế nhưng Nhã Uyên vẫn thấy mông lung…
“Xin lỗi!Tôi không thể đồng ý với cậu được!”
“Hả?!Tôi nói đùa thế mà cậu cũng tin!Haha!Tôi không có hứng thú với màn hình phẳng như cậu!”
“…Cậu!!!”
“Ừ thì không phẳng!Chắc cũng phải cup D đấy chứ!”
“Biến thái!”
“Tôi có bạn gái mới rồi!Không có hứng thú với cậu”
“Ừ…tôi xuống thư viện đây”
“Ừ!Gặp sau!”
Diệc Phàm thầm nghĩ:”Xin lỗi Nhã Uyên,tôi không muốn làm cậu khó xử…”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN