Đế Tôn - Chương 4: Vô cùng nguy hiểm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Đế Tôn


Chương 4: Vô cùng nguy hiểm



“Thần Luân được hiểu là Thần thông chi luân (vầng thần thông). Vầng thần thông đầu tiên bao gồm tất cả các sở học, cũng như toàn bộ các lý giải của ngươi về võ đạo từ trước tới nay. Khi đạt tới cảnh giới Thần Luân nó sẽ hóa thành thần thông thứ nhất trong đời ngươi”

Giang Tuyết giải thích một cách rất chăm chú: “Hiện tại cảnh giới tu vi của ngươi cách thời điểm tu thành thần thông thứ nhất của Thần Luân một đoạn không nhỏ. Đợi ngươi tu thành Thần Luân, tiếp xúc với thần thông tự nhiên sẽ hiểu rõ thêm về nó … Tử Xuyên, hôm nay ngươi đã bị ta hút mất bốn thành dương khí rồi, tốt nhất là nên gấp rút tu luyện để hồi phục thì tốt hơn.”

Trong lòng Giang Nam bỗng nhiên căng thẳng, hắn cùng với Giang Tuyết có ước định, Giang Tuyết chỉ điểm hắn tu luyện còn hắn thì mỗi ngày cung cấp cho Giang Tuyết bốn thành dương khí để nàng khôi phục thần hồn bị tổn thương.

“Dùng thân thể là ngục, dùng tai, mắt, mũi, miệng, lưỡi, ý nghĩ của bản thân làm cửa lao tù, phong tỏa cánh cổng âm ty, thân hóa địa ngục, chân khí hóa ma!”

Vừa suy nghĩ Giang Nam vừa thúc dục Ma Ngục Huyền Thai kinh, năm giác quan: tai, mắt, mũi, miệng, lưỡi cùng lúc đóng lại, giống như nhìn mà không phải là nhìn, giống như nghe nhưng không phải là nghe. Hắn tu luyện Giang Nguyệt Phá Lãng quyết đã có một ít thành tựu, luyện thành tứ đại cảnh giới da, thịt, gân, cốt nên việc đóng năm giác quan cùng tất cả huyệt khiếu trên người cũng không có gì là khó khăn, chỉ cần một ý nghĩ là có thể đem toàn bộ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông khép kín, không có một tia chân khí hay nguyên khí nào có thể tiết ra bên ngoài.

Cuối cùng Giang Nam phong bế luôn cả ý thức của hắn…, giống như muốn mà không muốn, không muốn mà lại muốn, tiến vào một loại tâm cảnh chưa từng có trước đây.

Giang Tuyết thấy vậy không khỏi liên tục gật đầu, thầm nghĩ: “Cái tên đệ đệ này không những tư chất tốt mà ngộ tính cũng thuộc vào loại tuyệt vời, đáng tiếc ta không biết nhiều về tâm pháp của Nhân tộc, nếu không ắt hẳn có thể bồi dưỡng ra được một cao thủ…”

Thời gian chậm rãi trôi qua, chẳng biết từ lúc nào mặt trời dần lên cao, ánh sáng chói lòa từ phương đông chiếu đến, trải ánh vàng khắp mọi nơi trên mặt đất, nhảy nhót trên mặt sông Dương Xuyên khiến cho buổi sáng sớm một ngày đầu đông có thêm một chút tình cảm gì đó ấm áp.

Nơi này bình thường chẳng có ai đến, nhất là vào thời điểm này.

Dưới sự vận hành của Ma Ngục Huyền Thai kinh, tai, mắt, mũi, lưỡi, ý nghĩ bản thân toàn bộ bị đóng lại. Thân thể Giang Nam như là một địa ngục bị phong bế, chân khí của hắn lúc này giống như ma khí của địa ngục, vô cùng hung bạo.

Tại đan điền lúc này có rất nhiều chân khí đang ngưng tụ, hóa thành một cái chuông màu đen (hắc chung), còn được gọi là ma chủng.

Cái chuông đen này giống như một hạt giống nhỏ đang trôi nổi bồng bềnh ở bên trong đan điền, nó không ngừng hấp thu vào mình từng “sợi” chân khí, từng âm thanh giòn tan vang lên nhưng chỉ có một mình Giang Nam mới có thể nghe được.

Cái ma chủng này giống như một cái chuông đen treo ngược xinh xắn tinh xảo không ngừng đổ chuông cộng hưởng. Chân khí của Giang Nam dũng mãnh tiến vào ma chủng khiến bên trong nó rung lên, sau đó liền biến thành một sợi khí màu đen mờ mờ ảo ảo rồi biến mất.

Cơ thể giống như biến thành một cái động không đáy, những luồng nguyên khí thái dương ẩn giấu bên trong những tia sáng mặt trời vàng óng đều bị thân thể hắn hấp thu sạch sẽ!

“Dùng thân thể làm ngục, chỉ có vào chứ không có ra, Ma Ngục Huyền Thai kinh quả nhiên bá đạo!”

Giang Tuyết chứng kiến cảnh tượng vừa rồi cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi. Tuy nàng có được tàn quyển Ma Ngục Huyền Thai kinh nhưng lại chưa bao giờ tu luyện qua môn tâm pháp này, hôm nay nhìn thấy Giang Nam tu luyện nàng mới thấy được chỗ khủng bố của nó.

Trước mắt nàng, Giang Nam tu luyện Ma Ngục Huyền Thai kinh thúc dục mười vạn tám ngàn lỗ chân lông hóa thành cửa địa ngục mở ra đem nguyên khí của thái dương hút vào bên trong cơ thể, mà tinh khí lại không mảy may tiết ra bên ngoài một chút nào!

Hấp thu nguyên khí của thái dương khiến cho dương khí của Giang Nam được bổ sung với một tốc độ thần tốc, khí huyết trog người càng ngày càng tràn đầy, thậm chí chân khí lúc này giống như nước lên thuyền lên, tăng nhanh một cách chóng mặt!

Băng, băng, băng, băng!

Trong cơ thể của Giang Nam vang lên từng tiếng, mấy sợi gân to dày dưới da tựa như dây cung bị kéo căng trước khi bắn, trong nháy mắt một thứ sức mạnh to lớn từ trong cơ thể hắn giống như một thanh cường cung, một chiếc kình nỏ đang tích tụ năng lượng bộc phát, phóng ra bên ngoài.

Sau cơn bùng nổ, cơ thể lại truyền tới thanh âm “băng băng” khiến cho tứ chi của hắn chấn động, hai trăm lẻ sáu khối xương cốt được chân khí xuyên qua phát ra tiếng vang rất nhỏ!

“Cảnh giới luyện cốt…”

Trong mắt Giang Tuyết lộ ra sắc thái kì dị, khi mà Giang Nam chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã vượt qua cảnh giới luyện gân để tiến vào đệ tứ trọng của luyện thể – cảnh giới luyện cốt.

“Trong khoảng thời gian ngắn như thế liền đột phá đến luyện cốt, tư chất của Tử Xuyên so với hình như còn tốt hơn so với tưởng tưởng của mình…”

Giang Nam dùng thân thể làm lao ngục, chân khí tẩm bổ làn da, cơ bắp, gân cốt, theo lượng chân khí ngày càng nhiều thì các địa phương khác ở sâu bên trong cơ thể cũng bị thẩm thấu tới, lúc này chân khí giống như thủy triều đem tất cả tạp chất trong xương cốt cọ rửa một loạt rồi tống ra bên ngoài, chân khí khiến cho xương cốt càng thêm cứng rắn, khiến cho thân thể giống như mình đồng da sắt.

Ở cảnh giới luyện cốt thì đệ ngũ trọng luyện mô (màng xương) là cảnh giới trụ cột, thân thể bao gồm hai trăm linh sáu khối xương cốt, có màng xương cơ dính liền tạo thành một thể nguyên vẹn hoàn chỉnh, muốn tu thành cảnh giới đệ ngũ trọng thì cần phải hoàn toàn đả thông tất cả các màng xương ở trong cơ thể, để cho chân khí vận hành xuyên suốt bên trong màng xương !

Chỉ có luyện thành công xương đồng da sắt mới có thể chịu được sự trùng kích rất mạnh mẽ của chân khí, nếu như không có cách nào đả thông màng xương thì có khả năng xương cốt của bản thân sẽ bị luồng chân khí cuồng bạo vùi dập đến nát bấy!

Bên trong rất nhiều tâm pháp có cách luyện cốt, tất cả đều là đem chân khí rèn luyện xương cốt bên trong khiến cho chúng trở nên cứng rắn đến mức có thể thừa nhận được sự công kích mãnh mẽ của chân khí khi trùng kích cảnh giới. Ví dụ như Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, chân khí hóa thành con sông lớn đổ vào cọ rửa, ánh trăng sáng ở trong lòng sông bay lên chăm chút xương cốt, nhờ đó đạt tới luyện cốt.

Đợi cho con sông lớn cùng trăng sáng cọ rửa tất cả xương cốt một lần liền có thể xem như đạt được chút ít thành tựu, có thể coi đây là một công pháp cực kỳ cao cấp rồi.

Mà Ma Ngục Huyền Thai Kinh lại lấy bản thân làm địa ngục, đồng thời rèn luyện hai trăm linh sáu khối xương cốt toàn thân, dùng khí địa ngục rèn luyện cả da thịt gân cốt, đạt tới mức rèn luyện đồng thời cả hai, riêng điều này đã cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần so với bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng.

Ứng theo tốc độ tu luyện như thế này thì không tới mười ngày, Giang Nam liền có thể đột phá cảnh giới luyện cốt tiến vào cảnh giới luyện mô.

Mặt trời bắt đầu lên cao, lúc này nguyên khí ở trong ánh sáng mặt trời ngày càng trở nên đậm đặc, Giang Nam lập tức cảm thấy chân khí trong giây lát bùng lên, khí huyết sôi trào, dương khí trở nên vô cùng bá đạo, lúc này hắn không khỏi rên lên một tiếng, sắc mặt đỏ hồng lên trong phút chốc.

Chỉ nghe những âm thanh “ba ba” vang khẽ bên trong cơ thể, có lẽ do nguyên khí ở bên trong ánh mặt trời quá dồi dào làm cho cơ thể hắn tích lũy thừa thải nhiều dương khí khiến cho hắn bị cưỡng ép phải mở ra toàn bộ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông vốn đại diện cho ngục môn – cảnh cửa địa ngục.

Một đám lỗ chân lông mở ra, những ngọn lửa nhỏ thoát ra từ lỗ chân lông đốt cháy quần áo khiến cho hắn biến thành một người lửa trong chốc lát.

“Tử Xuyên, mau dừng vận chuyển tâm pháp lại!”

Sắc mặt của Giang Tuyết biến đổi mạnh mẽ, nàng liền nhảy lên người Giang Nam há miệng hút nhẹ một cái, lập tức những ngọn lửa phun ra từ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông bị hút sạch khiến nhiệt độ cùng dương khí đậm đặc ở trong người Giang Nam bị nàng hấp thu không ít.

Ngay lúc đó, Giang Nam cũng quyết định lập tức đình chỉ vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai kinh, hắn há miệng phun ra một hơi chân khí đang bành trướng ở bên trong cơ thể, chân khí ra ngoài hóa thành một mũi tên dài hơn một xích bắn về phía xa.

Mũi tên này phát ra nhiệt độ rất cao, vừa mới bay ra đã làm cho không khí bốc cháy hừng hực, sau đó bắn thủng một thân cây dương liễu đường kính tới hai người ôm mà không tạo nên một tiếng động, thiêu đốt hơn mười trượng cây cối bên ngoài rồi mới bị tắt, biến mất hoàn toàn trong không khí.

Trên thân cây dương liễu kia lưu lại một lỗ thủng to cỡ nắm tay giống như là bị mũi tên của một chiếc nỏ đã được cường hóa mạnh mẽ bắn thủng.

Trong lòng Giang Nam lúc này vẫn còn cảm thấy sợ hãi, thầm than hung hiểm, ngay tại giây phút ngắn ngủn chỉ như một cái chớp mắt kia, hắn hoàn toàn có thể bị dương khí cùng chân khí đang sôi trào trong cơ thể đốt thành tro bụi.

Nếu như Giang Tuyết không kịp thời nhắc nhở hắn đình chỉ vận chuyển tâm pháp, sau đó hút đi một phần lớn dương khí cùng nhiệt lực thì bảo đảm là hắn có chạy đằng trời thì kết quả bây giờ cũng là tiêu đời.

Trong mắt Giang Tuyết xuất hiện sắc thái kì dị, nàng liên tục tán thưởng: “Không hổ là pháp môn áp hòm của Ma Môn, bá đạo cương mãnh, thiên hạ tuyệt luân. Đây là giai đoạn đặt nền móng cho võ đạo, nếu người tu luyện tẩu hỏa nhập ma thì sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi, nếu tu tới cảnh giới thần thông, luyện thành đạo thai chẳng phải là sẽ càng kinh khủng sao?”

Sắc mặt của Giang Nam tối sầm lại, hồ ly tỷ tỷ này biết rõ nguy hiểm nhưng lại không nói ình biết trước, dường như rất vô trách nhiệm rồi?

Đây thân thể mình, là tánh mạng của mình nên Giang Nam không thể không chú ý cẩn thận, hắn liền hỏi: “Tỷ, Ma Ngục Huyền Thai kinh này rất bá đạo, hung mãnh, không biết ngươi có biện pháp nào để giảm nguy hiểm bị tẩu hỏa nhập ma không?”

“Thân thể của ngươi còn quá yếu, không có cách nào thừa nhận nguyên khí thái dương mạnh mẽ lúc mặt trời lên cao nên sự tình tẩu hỏa nhập ma là chuyện bình thường. Sau này khi tu luyện môn tâm pháp này, khi nào mặt trời lên cao thì lập tức dừng lại, đợi đến khi thân thể ngươi đủ mạnh mẽ thì có thể thử lại.”

Giang Tuyết trâm ngâm một lát rồi cười nói: “Tuy nhiên tỷ tỷ còn có một phương pháp…”

Trong lòng Giang Nam không khỏi rục rịch, chỉ thấy mặt mày bạch hồ hớn hở, con mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm: “Giống như vừa rồi vậy, lúc ngươi sắp tẩu hỏa nhập ma ta sẽ hấp thụ dương khí cùng chân khí dư thừa trên người của ngươi, điều này khiến cho ngươi không chết, lại có thể giúp cho ta khôi phục thần hồn nhanh hơn. Chủ ý hay như vậy có phải là vẹn cả đôi bên hay không?”

Giang Nam vội vàng từ chối, đem tính mạng của mình ra giỡn sao? Không an toàn chút nào, chỉ cần không cẩn thận một chút là mình đi gặp ông bà tổ tiên ngay!

“Vậy thì thật là đáng tiếc…”. Bạch hồ thở dài một tiếng đầy tiếc nuối.

“Pháp môn, pháp môn! Có được tâm pháp, còn cần phải đưa nó áp dụng ra bên ngoài, nó có thể là là chiêu thức, thần thông, hay là kỹ xảo vận dụng. Đáng tiếc Ma Ngục Huyền Thai kinh không được trọn vẹn, có tâm pháp nhưng lại không có chiêu thức, tâm pháp vô song lại bị thiếu hụt, không có cách nào đối ứng với chiêu thức. Cái này tựa như việc lục tìm khắp nơi trong đống bảo khố lại không đào ra một cái bảo bối thực thụ nào.

Giang Nam không tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh nữa, thầm suy nghĩ một cách kĩ càng: “Không biết những chiêu thức sở học lúc trước của ta có thể dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh để thi triển được không?”

“Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ!”

Thân hình hắn đột nhiên chuyển động, một chưởng nện xuống, ma chủng trong cơ thể biến thành một cái chuông đen, rồi đột hiên vang lên cộng hưởng, trên mặt chuông đen thình lình xuất hiện văn tự chằng chịt, đó chính là tinh hoa của Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, rất hoàn chỉnh.

Xùy !

Bàn tay của hắn giống như một cây rìu lớn xấp xỉ trăm cân nện xuống, bàn tay chưa tới nơi mà trên mặt đất lúc này đã xuất hiện một vết nứt, giống như có một cây rìu lớn vừa bổ xuống vậy.

Giang Nam vừa mừng vừa sợ, chưởng nắm thành quyền, nắm đấm giống như một cay chùy lớn đập xuống, nắm đấm của hắn dánh ra trong không khí phát ra tiếng vang giống như sấm sét.

“Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh mẽ!”

Giang Nam dừng lại, lúc này dưới chân hắn là một đống ngổn ngang, chỉ thấy dưới chân có vô số mảnh vụn đá nhỏ bị chấn bể thành từng mảnh.

“Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng có thể thúc dục Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, thậm chí uy lực khi thi triển còn muốn mạnh hơn gấp năm sáu lần! Không biết nếu như dùng để thúc dục mười tám thức Giang Nguyệt Phá Lãng quyết thì uy lực sẽ như thế nào nhỉ?”

Giang Nam lập tức biến đổi chiêu thức, quyền cước chậm lại, hai tay giống như đang dẫn dắt một ngọn sóng lớn từ trong sơn cốc lao ra, chuông đen ma chủng ở bên trong cơ thể hắn lúc này cũng hiện ra một vài hình vẽ phức tạp, văn tự chằng chịt cực kì quỷ dị, đây đúng là tâm pháp của Giang Nguyệt Phá Lãng quyết

Loại tình huống này giống như lấy chân khí của cái chuông đen trong cơ thể Giang Nam làm trụ cột, cải biên phương thức vận hành chân khí rồi diễn biến ra công pháp của võ đạo khác.

Đại Giang Xuất Thâm Cốc!

Từ hai tay của hắn lúc này đột nhiên truyền đến âm thanh sóng biển rì rào, giống như một ngọn sóng lớn vô tận, không bờ không bến bị hắn dẫn ra từ nơi thâm sơn cùng cốc, sóng biển bành trướng, dòng nước chảy xiết tuôn ra ào ạt, uy lực vì thế đột nhiên tăng thêm mấy phần!

“Minh Nguyệt Quải Trường Không!”

Hai tay của hắn cuộn tròn lại giống như đang ôm một vòng trăng sáng, chân khí ngưng tụ ở hai tay, một cỗ sức mạnh nhanh chóng thoát từ hai tay của hắn ra bên ngoài tạo thành kình phong đánh về phía dòng sông phía trước!

Sông Dương Xuyên rộng khoảng bảy tám trượng, đối diện là núi rừng. Sức mạnh một chiêu này của Giang Nam lướt qua mặt sông, sau đó “rung nhẹ” một cây đại thụ ở bờ bên kia khiến một ít lá cây từ phía trên rơi xuống.

Gió nhẹ thổi tới khiến lá cây bay đầy trời, ở trên thân cây đại thụ phía bên kia lưu lại một lỗ hình cầu lớn như cửa động, xuyên thẳng ra đằng sau. Một chiêu Minh Nguyệt Quải Trường Không này kình lực vô cùng âm nhu, những nơi chưởng lực đi qua, sớm đã bị ám kình xuyên sâu, nếu chỉ nhìn bên ngoài chưa chắc đã nhìn ra.

Giang Nam đem “Đại Giang Bạn Triều Sinh”, “Minh Nguyệt Chiếu Đại Giang” thi triển ra hết một lần, uy lực mạnh mẽ to lớn vượt qua khỏi dự liệu của hắn, uy lực của Giang Nguyệt Phá Lãng quyết thật sự tăng lên gấp hai ba lần!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN