Em muốn trốn sao bảo bối
Chương 8
“Hả? Tuyết Lang?” Dạ Nguyệt mắt chữ “a” mồm chữ “o” kinh hỉ. “Thật là Tuyết Lang sao? Một dược thú?”
“Đúng vậy”. Chi Hiên buồn cười gật nhẹ đầu lần đầu tiên anh thấy có một cô gái biểu hiện không khuôn mẫu như vậy trước mặt anh, cũng không có một chút nào e thẹn của phụ nữ. Trước đây khi còn là đại thiếu gia của Lăng gia, anh đã gặp qua rất nhiều người con gái từ giàu sang cho tới con nhà bình thường, tất cả đều chỉ mang một ý định là muốn quyến rũ anh hoặc là ra vẻ thẹn thùng hâm mộ vẻ ngoài của anh cùng ham mê tài sản nhà anh. Ahn đã sớm nhìn thấy bản chất con người của họ. Rồi đột nhiên anh nhớ tới chuyện xảy ra vào ngày hôm trước, tất cả như một thước phim quay chậm hiện ra trong đầu anh.
Dạ Nguyệt lại cảm thấy áp suất không khí giảm xuống đột ngột, cơ thể lại bất giác run lên. Từ khi người bên kia tỉnh lại cô đã cảm thấy một cỗ áp bức vô hình xuất hiện.
“À…ừm…anh có đói không?” Dạ Nguyệt ngập ngừng hỏi. “Anh đã bất tỉnh một ngày một đêm rồi”.
Lăng Chi Hiên lại quay qua nhìn cô gái nhỏ bên này vẻ mặt tò mò khó hiểu, anh gật nhẹ đầu. Từ lúc tỉnh lại anh đã quyết định sẽ che giấu thân phận của bản thân, đồng thời để bản thân trở thành một người mất trí nhớ để tiện cho hành động sau này của mình. Khi nhìn thấy Dạ Nguyệt anh lại tiếp tục đưa ra một quyết định khác, lúc này anh không còn nơi nào để đi hay để giúp che giấu thân phận của mình vì vậy chỉ có thể nhờ vào cô gái ở trước mặt này.
“Tôi chỉ đem theo cháo gói và mì gói đề phòng trường hợp khẩn cấp, những thức ăn mà nhóm tôi ăn đều do Hoàng Trí sắp xếp và đem theo”. Dạ Nguyệt vừa nói vừa lấy một cái thố nhỏ bằng inox từ trong balo rồi để hai cục đá sát bên đống lửa, đổ nước suối từ trong chai vừa đủ để nấu cháo.
Một lúc sau cháo đã nấu xong, Dạ Nguyệt bước qua đỡ Lăng Chi Hiên ngồi dậy, dựa vào một vách hang động tương đối bằng phẳng rồi đưa cháo cho anh ăn. Bên cạnh Tuyết Nhi vẫn háo hức “ngaoooo” vui vẻ.
Sáng sớm hôm sau, một tiếng động ở phía trên hang động đánh thức người bên trong hang động, Dạ Nguyệt giật mình ngồi dậy hướng phía trên mà hét lớn.
“Có ai không?Chúng tôi ở dưới này…”
Đúng là ông trời không phụ lòng người, từ phía trên một chiếc dây thừng được thả xuống những người cứu hộ từ trên tuột xuống cứu Dạ Nguyệt và Lăng Chi Hiên ra khỏi hang động. Bọn họ nhanh chóng được đưa đến bệnh viện để chữa trị vết thương.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!