Em muốn trốn sao bảo bối
Chương 18
Dọn dẹp xong Dạ Nguyệt vào trong phòng trải đệm. Cạch! Lăng Chi Hiên mở cửa bước ra, Dạ Nguyệt xoay lại định đi tắm thì cô và Lăng Chi Hiên nhất thời đều cứng người. Nguyên do là anh chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông. Toàn bộ cơ thể phơi bày trước mặt Dạ Nguyệt, cô đứng hình mấy giây rồi xoay người lại.
“Xin lỗi, tôi chưa có thấy gì hết”. Mặt Dạ Nguyệt đỏ lên, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy toàn bộ cơ thể của một người đàn ông ngoại trừ cái chỗ kia. Lúc trước lau mình cho anh cũng chỉ là phía trên và anh vẫn còn mặc áo, chỉ là cởi mấy cúc áo rồi kéo xuống thôi.
Lăng Chi Hiên dở khóc dở cười, anh quên mang quần áo vào nên định bước ra lấy, không ngờ lại xảy ra tình huống buồn cười như vậy.
“Àh ừm…lúc nhỏ tôi cũng hay nhìn thấy ba mình cởi trần nên tôi thật sự… ” Dạ Nguyệt ấp úng, cố ra vẻ bình tĩnh và cố xua tan đi không khí mờ ám lúc này. “…Anh rất giống ba tôi ha ha….”. Nói xong tự thấy bản thân dở hơi, ở đây mà có cái hố thì cô nhất định nhảy vào ngay không cần suy nghĩ.
Lăng Chi Hiên nghe đến đây thì tối sầm mặt lại, đột nhiên một trận lửa giận xông lên, khí lạnh quanh thân, nhiệt độ không khí giảm xuống đột ngột và không có dấu hiệu dừng lại. Dạ Nguyệt bất chợt run lên, cảm thấy không rét mà run.
Lăng Chi Hiên tiến lại gần Dạ Nguyệt cho tới khi cơ thể hai người dán sát vào nhau, đưa ngón tay thon dài lên vuốt vào gò má của Dạ Nguyệt, sau đó nâng cằm của cô kéo qua đồng thời xoay người cô lại. Từ lúc mà cơ thể Lăng Chi Hiên tiến lại gần thì Dạ Nguyệt đã cảm thấy một luồng hơi nóng bức người, thân thể cứng đờ, não không tiêu hóa được chuyện gì đang diễn ra, cô sững sờ nhất thời quên tránh khỏi Lăng Chi Hiên.
Lăng Chi Hiên cong khóe môi lên cười như không cười, nhẹ nhàng cúi đầu xuống sát vào mặt Dạ Nguyệt, hơi thở nam tính nóng rực phà vào mặt Dạ Nguyệt.
“Nhớ kĩ tôi không phải là ba của em mà là một người đàn ông đối với em”. Lăng Chi Hiên gằn lên từng chữ, đôi mắt sáng quắc nhìn thẳng vào mắt Dạ Nguyệt.
Dạ Nguyệt choáng váng, đôi mắt mở to vẻ mặt khó tin cùng với kinh ngạc, N giây trôi qua, cô vẫn giữ nguyên một phản ứng, cơ thể cứng đờ. Còn Lăng Chi Hiên vẫn giữ nguyên tư thế mờ ám đó, không nhúc nhích, ánh mắt vẫn tập trung vào quan sát phản ứng của Dạ Nguyệt. Lại N giây trôi qua nữa, bất chợt Lăng Chi Hiên kề sát môi lại gần bên tai Dạ Nguyệt vừa thổi khí vừa nhỏ giọng nói, âm thanh hết sức mờ ám.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!