Vụ bí ẩn bức di chúc khó hiểu - Chương 05
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Vụ bí ẩn bức di chúc khó hiểu


Chương 05



CON BÒ SÁT

Tại nhà lão Dingo, cảnh tượng không còn giống như hôm qua nữa. Các viên cảnh sát canh gác hiện trường, nhưng không có việc gì làm. Vài kẻ săn lùng kho báu tức tối đá vào những con bò sát đã khiến họ đi lạc hướng.

Bà Towne mời nước ba thám tử, còn ông Callow đón ba bạn bằng một nụ cười.

– Không chỉ mình các cậu là bị điên đầu – ông nói- Cả thành phố Rocky cũng thế thôi. Và những người kia thì giận dữ đến nỗi tưởng như chính chúng tôi ăn cướp mất của họ!

– Babal không hề điên đâu! – Peter phản đối.

– À! Con đã nói là Ba Thám Tử Trẻ sẽ giúp được nhà mình mà! – Billy nói khi mang nước ra.

– Các cậu biết châu báu nằm ở đâu rồi à? – Callow hỏi.

– Dạ chưa biết – Hannibal trả lời – nhưng cháu nghĩ mình đã tìm ra được chìa khoá của mấy câu đố. Ít nhất là một chìa khoá.

Hannibal quay sang bà Towne:

– Bố chồng của cô có dính líu gì với một người cảnh sát nào đó không?

– Ông ấy mà dính líu đến cảnh sát à? Ông ấy căm thù cảnh sát!

– Cảnh sát hả? – ông Callow ngạc nhiên hỏi – Có liên quan gì với bò sát, lưng ngắn và mận vàng?

Hannibal vừa uống nước vừa giải thích rằng đó là tiếng lóng vần.

– Nelly ơi, em có nghe nói đến chuyện này bao giờ chưa? – ông Caljow hỏi – Tôi thì chưa hề.

– Chưa bao giờ nghe nói đến – bà Towne trả lời – nhưng em không phải là người Úc cũng không phải người Anh. Có thể bọn Percival biết.

– Cháu nghĩ họ không biết đâu – Hannibal nói – Họ không phải típ người giao du với dân Cockney.

Billy xen vào:

– Lâu lâu ông nội và ông Dillon nói với nhau bằng tiếng nói lạ lắm. Có lẽ ta đã giải ra vụ bí ẩn rồi.

– Xèm nào – Hannibal nói và mở tờ di chúc ra.

Gần chuồng con chó hoang con bò sát

Chỉ đường đến cây thông Sác

Chuồng con chó hoang không vần với gì cả: chỉ đơn giản có nghĩa là nhà lão Dingo. Con bò sát, theo mọi quyển từ điển có nghĩa là cảnh sát. Cây thông Sác… trừ phi là một loại cây nào đó thì chỉ có thể là một yếu tố địa hình xung quanh…

– Nelly ơi, đó có thể là cảnh sát nào nhỉ? – Roger Callow nói.

– Em không biết, anh Roger ơi. Em chỉ biết rằng Dingo rất ghét cảnh sát.

Hannibal đọc tiếp:

– Phần này, để xem sau vậy. Tiếp tục.

Phía trên những quả mận vàng, cô đơn

Người Đẹp Hoa Súng trở về từ tình bạn

– Mận vàng có nghĩa là thang, bậc thềm, cầu thang. Người Đẹp Hoa Súng là ai? Ta không biết. Trở về từ tình bạn có vẻ không giống vần: có lẽ đây là một manh mối kiểu khác.

– Nói cách khác – Bob nói tiếp – câu đố thứ nhì cho biết rằng, không xa chỗ đất nhô nêu trên có lẽ ta sẽ tìm thấy những bậc thềm, rồi cao hơn một tí, trong tình thế hết sức cô độc ta sẽ thấy một vật vần với Người Đẹp Hoa Súng và gợi nên tên của của một người bạn.

– Úi chà! – Peter kêu.

– Không nên vội vã quá – Hannibal nói – Có thể không phải là một người bạn, mà chỉ là sự trở về mà thôi? Đến cân đố thứ ba:

Đến vườn thượng uyển thứ mười, mào gà

Trực thẳng cái mo kéo dài

– Thấy không, bắt đầu phức tạp lên rồi. Mào gà bằng tiếng Cockney vần có nghĩa là tách trà, nhưng không thấy từ thượng uyển trong bất cứ từ điển chuyên môn nào, còn cái mo thì cũng không giống vần tiếng lóng. Câu đố thứ từ càng khó hiểu hơn nữa:

Cái mà mày ghét, thì tao ưa

Hãy theo cái mũi cho đến chỗ mà

Chẳng thấy vần trong đây.

– Cái mo – bà Towne nói – làm tôi nghĩ đến chết chóc, từ tiếng Pháp, chết là mort.

– Cũng có thể – Bob thừa nhận.

– Ta hãy chuyển sang câu đố thứ năm – Hannibal nói:

Đến chỗ mà

Đàn ông mua của nợ

Mày hãy bước ra nếu ra được

– Của nợ có nghĩa là vợ bằng tiếng lóng vần. Nhưng tại sao lại mua? Bộ dân Úc mua vợ sao?

– Gần đúng như vậy – bà Towne trả lời – Người ta gửi cho họ cả tàu, và họ chỉ việc lựa chọn.

– Vậy Mày hãy bước ra nếu ra được có thể làm cho ta nghĩ đến chuyện ly dị – Hannibal gợi ý – Nhưng tại sao lại có chuyện ly dị ở đây? Ta hãy tiếp tục. Câu đố cuối cùng thứ sáu như sau:

Ở chỗ lão Đường trên đồng hội hoàng gia

Hãy nghỉ ngơi thật sáng suốt, thì sẽ chiến thắng

Lão Đường, thì không có vấn đề gì, chỉ là cái giường ngủ mà thôi. Còn đồng hội có thể là viết nhầm đồng nội. Ý muốn nói những cánh đồng của gia đình nhà vua. Dường như lão Dingo không giỏi về viết lách cho lắm.

– Đúng – ông Callow thừa nhận – Nhưng đồng nội hoàng gia nằm ở đâu?

– Cháu không biết – Hannibal nói – nhưng cháu nghĩ rằng không thể giải từng câu đố riêng lẻ, mà phải theo thứ tự.

– Vậy ta hãy tìm một người cảnh sát có biết một thông sác – Bob kết luận.

– Ông nội quen với cảnh sát trưởng Lopez. Hai ông thường đi câu cá với nhau – Billy đột nhiên kêu lên.

– Một ông cảnh sát trưởng! – Bob reo lên – Gần là một người cảnh sát rồi.

– Thậm chí là sếp của những người cảnh sát – ông Callow thừa nhận – Người mà Billy vừa mới nhắc đến đã về hưu và ông tuần tra ngoài công viên.

– Babal ơi, nhìn kìa! – Peter kêu khẽ – Nhìn ra ngoài kìa.

Mọi người nhìn ra. Một người đàn ông khổng lồ đang đứng ngoài đường, tựa lưng vào một chiếc xe xanh đậu sát hàng cây.

– Lại một kẻ hiếu kỳ nữa! – ông Callow nói.

Rồi Hannibal kể lại chuyện đã xảy ra trước đây.

– Để ra xem sao – ông luật sư nói.

Ông bước ra cửa. Nhưng ông vừa mới ra ngoài, thì kẻ khổng lồ leo lên xe bỏ đi. Ông Callow quay trở vào.

– Lại một kẻ hiếu kỳ nữa, vậy thôi – ông kết luận – Có cả chục người như vậy.

Khi Ba Thám Tử Trẻ ra lấy xe xe đạp, thì Billy bước theo tuyên bố:

– Em muốn làm việc cùng các anh.

– Không được – mẹ của Billy nói.

– Rõ ràng bọn anh không muốn vừa tiến hành điều tra vừa nuôi dạy trẻ.

– Chính anh mới cần một người nuôi dạy trẻ – Billy hét lên.

– Billy, em bình tĩnh đi nào, em sẽ quấy bọn anh – Hannibal nói.

– Em sẽ quấy à? Vậy thì các anh sẽ thấy!

Thằng bé trở vào nhà chảy nước mắt vì tức giận.

Sau khi chào, Ba Thám Tử Trẻ đi ra công viên. Ba bạn đang chạy theo một lối đi ngoằn ngoèo thì có tiếng xe vang lên phía sau lưng. Peter quay đầu lại, rồi la lên: một chiếc xe đang đâm thẳng đến ba bạn và người lái có vè không có ý định đi vòng để tránh.

– Xuống hố đi! – Peter la lên.

Vừa nói vừa làm, Peter ném xe đạp xuống hố bên đường.

Một chiếc xe đua màu đỏ xém làm ngã xe đạp của Bob, nhưng Bob cũng đã kịp lao xuống hố. Người lái quay lại cười ha hả. Chính Skinny Norris.

– Lại nó! – Peter la lên – Nó muốn trả thù vì hôm qua bọn mình cười nó.

– Skinny là một thằng ngu – Hannibal nói trong khi giúp Bob leo ra khỏi hố và kiểm tra xem Bob có bị thương không – Nó luôn đi quá xa: chính vì vậy mà nó nguy hiểm. Ta sẽ phải dè dặt nó.

Ba thám tử đến văn phòng nơi lẽ ra có ông cựu cảnh sát trưởng. Không thấy ai. Ba thám tử đi một vòng quanh công viên.

– Nhìn kìa! – Bob kêu.

Dường như một cơn bão vừa mới ập xuống vườn cây ăn trái. Mọi cây mận vàng đều bị trụi hết lá và thậm chí bị hái cả cành rải đầy dưới đất.

Ba thám tử tiến lên vài bước giũa lá và cành cây, tráng những cái hố đào dưới đất…

– Một đám người tìm kho báu đã qua đây – Peter bình luận rồi lượm một cành cây mận vàng.

– Đứng yên tại chỗ! – một giọng nói giận dữ vang lên.

Ba thám tử quay lại. Một người đàn ông nhỏ và đen thui, mặc đồng phục cảnh sát trưởng, đang trừng mắt nhìn Ba Thám Tử Trẻ.

– Nhân danh pháp luật, các người đã bị bắt!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN