Lão công của ta là nữ nhân - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Lão công của ta là nữ nhân


Chương 15


Chiếc xe môtô phân khối lớn lăn bánh rời khỏi Bạch thị, xe đã chạy được một đoạn đường khá xa nhưng bầu không khí giữa hai người lại có chút không thoải mái.

Cả hai hoàn toàn im lặng, không ai nói với ai câu nào cả, nhưng được một lúc thì An Nhiên như có gì muốn nói nhưng rồi lại thôi, cứ lặp lại vài lần như vậy rốt cuộc cậu cũng chịu lên tiếng.

” Thưa chủ tịch, chuyện là….” – An Nhiên ngập ngừng.

” Chẳng phải tôi đã nói là xưng hô như bình thường sao. Cậu có gì muốn nói à ? ” – Bạch Hy mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía trước để điều khiển xe.

” À không ! Tôi chỉ thắc mắc là tại sao hôm nay ngài lại không lái chiếc xe thể thao thường ngày mà lại lái chiếc xe này, thực không nữ tính. ” – An Nhiên ngồi xa Bạch Hy một khoảng như đang tránh né để cả hai không phải tiếp xúc thân thể với nhau, rồi cậu hạ tầm mắt xuống nhìn mặt đường nói lí nhí.

” Chiếc xe kia tôi đã mang đi bảo dưỡng rồi. Mà cậu cả gan nói tôi không nữ tính ư? Tôi đây chả cần sự nữ tính. ” – Nói rồi Bạch Hy gồ mạnh tay ga, chiếc xe gia tăng tốc độ đột ngột làm cho An Nhiên ” A ” một tiếng bất ngờ cả thân trên đều ngã về phía sau do quán tính.

Nghe tiếng kêu của An Nhiên thốt lên khi bất ngờ ngã người về sau do quán tính thì Bạch Hy lo sợ cậu sẽ ngã khỏi xe, vì hiện tại cô đang lái xe với một vấn tốc khá cao 100 km/h, một vận tốc đủ để làm người ta trở thành phế nhân khi chỉ cần sơ suất ngã khỏi xe.

Lo sợ An Nhiên sẽ bị ngã khỏi xe thì Bạch Hy liền đưa tay về phía sau nắm lấy cánh tay đang chơi vơi trong khoảng không của cậu. Bắt lấy được cổ tay nhỏ nhắn của An Nhiên, đồng thời lúc ấy Bạch Hy kéo mạnh cổ tay của An Nhiên về phía trước ngang thắt lưng của cô để cậu không bị ngã về sau.

Do lực kéo của Bạch Hy khá mạnh làm cho An Nhiên lại bất ngờ ngã nhào về phía trước va vào lưng cô. Bạch Hy vẫn còn nắm lấy cổ tay An Nhiên rồi đột nhiên cô chủ động nắm tay cậu vòng ngang eo mình rồi để tay cậu yên vị ở đấy.

” Ôm chặt vào! Không thôi lại ngã khỏi xe, lúc đấy đừng bắt đền tôi. ” – Bạch Hy chủ động nắm lấy cổ tay cậu quấn ngang eo mình rồi nói với giọng nửa nghiêm túc nửa trêu ghẹo.

Cảm giác bối rối khi nãy ở công ty vẫn chưa tan hết, bây giờ lại thêm sự tình này phát sinh làm cho sự bối rối càng lúc càng tăng cao hơn cả ban đầu. Ngay lúc này, tim An Nhiên nảy lên liên hồi, tim cậu đập rất nhanh. Từ trước đến giờ chưa có ai khiến cho tim cậu đập mãnh liệt đến vậy, kể cả người mà cậu cho rằng là mình yêu nhất.

Đúng là khi trước An Nhiên đã từ trải qua vài mối tình, cậu cũng đã trải qua cảm giác rung động, xuyến xao và nhất là cảm giác rung động làm cho tim đập liên hồi như thế này. Như khi lần đầu cậu bắt gặp nụ cười của nữ nhân cùng trường cũng là mối tình đầu của cậu nhưng tim cậu cũng chẳng thể nào đập mạnh như hiện tại được. Kể cả đối với hai tên nam nhân kia, thật sự cậu đều có tình cảm với hai tên đó, nhất là tên Hạo Thiên, cái tên đối xử tệ với cậu chẳng khác là món đồ chơi thay thế.

An Nhiên vẫn còn nhớ như in lần đầu cậu và tên đó gặp nhau, tim cậu cũng nảy lên liên hồi khi hắn tiếp cận cậu và cũng như khi hai người vô tình chạm vào nhau.

Lúc ấy, quả thật tim cậu đập rất nhanh nhưng so với hiện tại thì lại không thể nào sánh bằng được.

Tim An Nhiên đập nhanh đế mức cậu cứ tưởng dường như bản thân không thể nào khống chế được con tim của bản thân mình mà để mặc nó có thể bắn ra khỏi lồng ngực bất cứ lúc nào. Còn đầu óc của cậu thì trống rỗng không tài nào suy nghĩ được điều gì ngoài hành động của Bạch Hy vừa rồi đối với cậu.

” Gì đây? Gì đây? Cô ta làm vậy là có ý gì? ” – An Nhiên càng lúc càng bối rối liền tự nhủ với bản thân.

Cảm nhận được cánh tay của An Nhiên chợt cứng đờ lại liền làm cho Bạch Hy cảm thấy khó hiểu, cô liền lên tiếng hỏi cậu:

” Cậu không sao chứ? “

” À Không sao! ” – Nghe giọng nói của người kia vang lên mang theo chút khó hiểu cũng như mang theo một chút gì đó lo lắng liền làm An Nhiên như thoát khỏi tình trạng nghĩ vẩn vơ.

Nghe giọng An Nhiên đáp lại có mang theo chút âm hưởng gấp gáp lại càng làm cho Bạch Hy có chút tò mò nhưng rồi cô cũng chẳng muốn tìm hiểu, dù sao đó cũng điều riêng tư của cậu, cô lại chẳng là gì của cậu thì làm gì có quyền tra hỏi nên Bạch Hy cũng trở lại im lặng không nói thêm tiếng nào.

Trong suốt quãng đường hai người nói với nhau không được mấy câu, một người thì bối rối ngượng ngùng ngại lên tiếng, một người thì vì cảm thấy bản thân không có quyền tra hỏi người kia nên im lặng.

Sau khoảng thời gian trên xe cả hai không thèm nói với nhau câu nào thì cuối cùng Bạch Hy cũng dừng xe lại trước cửa một quán ăn khá có tiếng trong thành phố.

” Cậu đã đói chưa? Ở đây làm đồ ăn khá ngon đấy. Đi nào! ” – Không chờ An Nhiên trả lời Bạch Hy cứ thế tìm nơi đỗ xe rồi đi trước vào quán ăn còn cậu thì đi theo sau cô vào quán.

Bạch Hy nhìn tới lui tìm chỗ ngồi, vừa xác định được một chỗ ngồi thoáng mát sát cửa sổ cô liền quay sang tìm An Nhiên, thấy cậu im lặng ngoan ngoãn đứng sau lưng mình, cô cũng chẳng nói gì nhiều liền nắm cổ tay cậu kéo đến bàn ngồi. Vừa ngồi xuống bàn, Bạch Hy ngồi đối diện An Nhiên trầm ngâm quan sát cậu rồi cô chợt lên tiếng:

” Hôm nay sao cậu im lặng thế? “

” Sao…Sao? Đâu có, tôi vẫn bình thường mà. ” – Nghe Bạch Hy nói, An Nhiên liền lên tiếng phản bác lại rồi lại tiếp tục im lặng.

Thấy An Nhiên tiếp tục im lặng làm cho Bạch Hy có chút khó xử và khó hiểu, cô không biết phải nói gì để phá bỏ bầu không yên lặng hiện tại.

Trong lúc hai người vẫn còn trầm ngâm im lặng thì có một nhân viên nữ cầm theo menu đi về hướng hai người đang ngồi.

” Xin chào quý khách! Xin hỏi hai vị dùng gì ạ ? ” – Nữ nhân viên lễ phép đặt menu xuống bàn ngay chỗ Bạch Hy rồi lịch sự hỏi.

” Cậu muốn dùng gì? ” – Bạch Hy nói rồi đưa menu về phía An Nhiên.

An Nhiên nhận lấy menu từ trong tay Bạch Hy, cậu lật xem vài trang rồi dừng lại ở một trang nào đó rồi ngước lên nhìn nữ nhân viên nhẹ giọng lịch sự nói:

” Cho tôi một phần cơm chiên. “

Khi An Nhiên ngước lên liền đối mặt với nữ nhân viên ấy, ánh mắt của cậu vẫn còn sót lại một chút thẫn thờ cùng với làn da trắng muốt, đôi môi đỏ căng mọng, cùng khuôn mặt như được điêu khắc tinh xảo của cậu như muốn hớp hồn cô nàng phục vụ.

Cô nàng nhân viên phục vụ có chút lúng trước vẻ đẹp của An Nhiên nhưng vẫn không quên ghi lại món ăn mà khách gọi, An Nhiên gọi món xong liền đưa menu về phía Bạch Hy.

Nhận lấy menu từ An Nhiên, Bạch Hy chẳng thèm mở ra xem những món được ghi bên trong mà liền trả menu về cho cô nàng phục vụ.

Bạch Hy ngước mắt lên nhìn cô nàng nhân viên đang trộm nhìn An Nhiên trả lại menu rồi nói với giọng mang ý cười xã giao.

Nữ nhân viên quay sang Bạch Hy để nhận lại menu thì cô nàng này lại càng ngạc nhiên, ngỡ ngàng hơn trước vẻ ngoài của người nữ nhân trước mắt này.

Nếu nói vẻ ngoài của An Nhiên xinh đẹp, hút hồn hơn nữ nhân thực thụ thì ngược lại đối với người nữ nhân trước mắt cô nàng thì lại mang một vẻ đẹp quá ư đặc biệt là đều có mang sự nam tính lẫn nữ tính nhưng chẳng qua sự nam tính lại chiếm phần hơn mà thôi.

Theo sự nhận xét của cô nàng phục vụ thì Bạch Hy đẹp chẳng khác nào một hoàng tử trong truyện tranh cả, chẳng những vậy, với khí chất và mái tóc trắng bạch kim càng làm nổi bật vẻ đẹp của cô.

” Cho tôi một phần giống cậu ấy. ” – Bạch Hy nhìn cô nàng nhân viên phục vụ trước mặt đang đơ ra làm cho cô chút buồn cười rồi cô chợt cười nhẹ nhàng nói.

Nghe giọng nói thâm trầm ấm áp nhưng pha chút ngọt ngào vốn có trong giọng nói của nữ nhân liền làm cho cô nàng phục vụ càng si mê hơn. Suýt chút nữa nàng ta đã quên mất nhiệm vụ của chính mình.

” Này cô! Sao cô lại cứ đơ ra thế? Chúng tôi gọi món xong rồi. ” – An Nhiên hơi khó chịu trước dáng vẻ của nữ phục vụ khi đối mặt với Bạch Hy, cậu hơi cau mày nói.

” A! Xin lỗi quý khách! Um…Cho em xin hỏi lại là chị đây muốn gọi món gì ạ? ” – Nữ phục vụ như bừng tỉnh khi được An Nhiên gọi nhưng rồi cô nàng lại quay sang Bạch Hy đỏ mặt nói với giọng lí nhí.

” Cơm chiên! Là cơm chiên a! Hai phần cơm chiên. ” – An Nhiên bắt đầu khó chịu với cách làm việc của cô nhân viên này.

Cảm nhận được An Nhiên trở nên khó chịu nữ nhân viên liền nhanh chóng ghi nhận lại món ăn rồi liền rời khỏi đấy nhưng cô cũng không quên ngoảnh đầu lại nhìn bàn có hai người với vẻ ngoài vô cùng nổi bật đang ngồi.

” Cô lúc nào cũng vậy à? ” – An Nhiên nhìn Bạch Hy với ánh mắt khá kì thị nói.

” Ý tứ cậu như vậy là sao? ” – Bạch Hy tay chống cằm nghiêng đầu nhìn cậu cười nhẹ nói.

” Thì lúc nào cũng giả vờ tốt bụng, ôn nhu với tất cả mọi người. ” – An Nhiên không hiểu sao lúc này như gan lớn hơn vài phần so với thường ngày đáp lại Bạch Hy.

” Giả vờ? Cậu nói vậy là sai rồi. Tôi đây không hề giả vờ và đấy thực sự là bản tính vốn có của tôi. Nó làm cậu khó chịu à? ” – Bạch Hy vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu nhìn An Nhiên, nụ cười vẫn còn trên môi cô nhưng ánh mắt đã thay đổi.

” Đúng vậy! Bởi vì nó làm cho tôi cảm thấy nụ cười đó rất giả. ” – An Nhiên kiên quyết không lùi bước đáp lại.

” Vậy à ! ” – Bạch Hy lúc này hơi hờ hững đáp lại cậu.

Sau đoạn đối thoại không mấy vui vẻ của hai người thì phục vụ bàn cuối cùng cũng mang thức ăn lên. Người phục vụ bàn mang thức ăn lên là một nam nhân, đặt thức ăn xuống bàn rồi nam nhân ấy không quên liếc nhìn hai người vài cái rồi mới rời đi.

Người phục vụ ấy trở lên vào trong thì liền tụ lại thành một nhóm người nhân viên bàn tán xôn xao, vì bây giờ vẫn còn là giờ hành chính nên khách không đông mấy cho lắm nên nhân viên cũng vậy mà được nghỉ ngơi. Cả nhóm người nhân viên nam nữ đều có liền tụ lại bàn tán.

” Wao! Đúng là nổi bật hơn người! “

” Đúng chứ! Đúng chứ! Tui đây nhìn người không bao giờ sai “

” Thật vậy ư? Ở đây xa quá tui không nhìn rõ lắm “

” A!!! Tui phải lòng chị gái đó mất rồi !? “

” Còn tui bị hớp hồn bởi vẻ đẹp của tiểu mỹ thụ kia mất rồi. A! Phải làm sao đây? “

Sau khi cả nhóm nhân viên bàn tán thì lập tức suốt bữa ăn của Bạch Hy cùng An Nhiên liền liên hồi bị nhóm người nhân viên ở đây quấy rầy suốt trong lúc dùng bữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN