(EXO)Đại tổng tài em yêu anh
Chương 2:Cô gái lạ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quản gia:Tiểu thư đã về.
Luhan:Vâng,chào bác.
Đúng lúc đó Lu phu nhân từ trên lầu bước xuống với nụ cười thùy mị.
Lu phu nhân:Về trễ vậy con gái?
LH:Con bị lạc đường…
LPN:Mẹ đã bảo để cho quản gia đi cùng mà không chịu nghe,con thật cứng đầu!
LH:Con xin lỗi,lúc đó con chỉ muốn một mình đi dạo ngắm quang cảnh Hàn Quốc thôi ai ngờ lạc đường…À,có một cô gái tốt bụng chỉ đường cho con về nhà đấy mẹ.
LPN:Ồ,là ai thế con gái?
Đến lúc này LH mới sực nhớ ra là cô chưa hỏi tên cô nữa,mà chính cô là người thích làm quen kia mà cũng quên mất cả vụ này rồi.
LH:Con…con chưa kịp hỏi thì cô ấy đã biến mất rồi.
LPN:Chậc!Sao lúc tìm đường về con không hỏi chứ?
LH:Con và cô ấy mải tìm đường nên quên luôn chuyệ hỏi han mẹ ạ.
LPN:Tiếc quá,nếu biết đó là ai ta sẽ quý cô ấy lắm,thôi con lên phòng thay đồ đi rồi xuống ăn tối.
LH:Nae~
~~~~CHUYỂN CẢNH~~~~~
(Mị xin nói là khúc này thời gian tự kỷ của BH bắt đầu>>)
Cô đang nằm lướt điện thoại trên giường.
BH:Í lúc nãy quyên hỏi tên tuổi của cô gái kia trông xinh quá chừng,tiếc quá…aigo…
Cứ nằm lăn lộn tiếc với chả thương cuối cùng cô cũng thay đổi chủ đề nhanh như lật bánh:))
BH:Thứ sáu bắt đầu đi làm rôi,háo hức quá,hay có khi mình được gặp tổng giám đốc luôn nhỉ?
Bỗng hai mày nhíu lại rồi bật dậy vò đầu vò tóc:))
BH:Aiss…BH mày đúng là ảo tưởng sức mạnh mà!!!
(Không nói chắc ai cũng tưởng nhỏ này bị tự kỷ kinh niên__)
Tua>>Sáng hôm sau,Lu gia.
LPN:Con chắc là muốn đi học hôm nay chứ?
LH:Vâng mẹ ạ,mẹ không cần lo cho con đâu.
LPN:Mẹ chỉ lo con mới về nước 1 ngày mà đã đi học thế này thì sẽ không ổn…
LH:Mẹ khéo lo,con ổn mà,mẹ ở nhà vui vẻ con đi đây.
LPN:Đi học vui vẻ con gái.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!