Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân


Chương 10



Sơ Chi ở nhà ngây người hai ngày đến tối chủ nhật mới quay lại trường học.

Hai trong ba người bạn cùng phòng của cô là người ở nơi khác nên cuối tuần cái cô ấy cũng không rời trường học, Tiết Niệm Nam là người bản địa, buổi chiều cô ấy cũng đã trở lại, còn mang theo một túi mạt chược.

Sau khi vào cửa Sơ Chi liền nhìn thấy ba người họ đang ngồi xếp bằng trên tấm bọt biển đánh mạt chược.

Vừa nhìn thấy cô, Lâm Đồng vỗ ba ba xuống cái bàn vuông nhỏ: “Tiểu Chi của mình mau tới đây! Chỉ chờ mỗi cậu thôi đấy!”

Sơ Chi xách cặp lồng cà ri gà mang từ nhà lên đặt xuống bàn vuông nhỏ, dừng lại một chút, ba người họ gào lên một tiếng, đẩy thẳng đống mạt chược xuống để chỗ cho món cà ri gà cao cấp này.

Trời đất chứng giám, thịt vẫn là thứ hấp dẫn nhất.

Một tay Đặng nữ sĩ làm ra món cà ri gà ngon dễ sợ, thịt gà chưng cách thủy chín mềm, cắn một miếng nước theo đó chảy ra, bên ngoài là nước cà ri vàng óng sền sệt.

Cuối cùng bốn cô gái cũng được ăn thỏa thích, trong thùng rác toàn là một đống xương gà, ăn xong bọn họ ngồi phịch trên tấm bọt biển tán gẫu.

Đầu tiên Tiết Niệm Nam “A” một tiếng, cô nhớ tới cái gì đó, nói: “Đúng rồi Sơ Chi, cái người lấy bình nước kia…”

Sơ Chi đang dựa vào chân ghế chơi điện thoại di động, không ngẩng đầu “Hả” một tiếng.

Tiết Niệm Nam nắm lấy chân bàn rồi ngồi dậy: “Ngày hôm nay lúc mình qua chỗ hội sinh viên đưa tài liệu thì tình cờ gặp anh ta ở bên kia sân thể dục.”

Sơ Chi dừng lại, cô còn chưa kịp nói, Lâm Đồng đã bật dậy, vẻ mặt hưng phấn như không thể chờ đợi được nữa: “Anh ta nhờ cậu đưa thư tình cho A Chi à?”

Tiết Niệm Nam lắc đầu một cái rồi nói: “Anh ta không nhìn thấy mình, lúc đó anh ta đang cãi nhau, vẻ mặt rất hung ác, hình như là cãi nhau với ba anh ta, tối hôm qua nhà bọn họ có chuyện gì đó nhưng anh ta lại không đến.”

Sơ Chi sững sờ, nhân vật của cô trong điện thoại đã bị giết rồi, cô giơ tay gãi đầu: “Tối hôm qua sao?”

Tiết Niệm Nam gật đầu.

Sơ Chi nhăn mũi một cái.

Tối hôm qua anh đi với cô nha.

Vất vả lắm mới mua được bộ quần áo, bởi vì giá bộ quần áo đó với bộ quần áo trước đó của anh có rẻ hơn một chút nên Sơ Chi lại mời anh ăn cơm, anh cũng không nói trong nhà mình có việc gì nha.

Chắc là quên mất rồi.

Cô thoát ra khỏi game, mở danh bạ, tìm kiếm tên “Lục ca ca”, do dự một chút.

Nghĩ lại hay là quên đi, tự dưng đi hỏi người ta như vậy thì không tiện lắm.

Sơ Chi đứng dậy, mang hộp đừng cà ri gà đi rửa sạch gọn gàng, sau đó đi tắm.

Đang sấy tóc thì Lâm Đồng đưa điện thoại cho cô, nói rằng có người gọi.

Sơ Chi cầm lấy, tắt máy sấy đi rồi mới nhận máy.

Vì cánh cửa phòng tắm bị đóng nên âm thanh phát ra có cảm giác vắng vẻ.

Đầu bên kia điện thoại, chàng trai thần bí họ Lục nào đó mà cô không biết tên nói: “Có muốn ăn kem không?”

Sơ Chi: “…”

Sơ Chi bỏ điện thoại di động xuống nhìn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN