901 Đóa hoa hồng - Chương 1 : Tiểu nữ vương
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


901 Đóa hoa hồng


Chương 1 : Tiểu nữ vương


– ” Tạ gia chúng ta không nuôi những kẻ mềm yếu , thà làm bông hoa hồng đầy gai trên người còn hơn là ngọn cỏ dại tầm thường đến giá trị thưởng thức cũng không có chỉ để mặc người ta dẫm lên. “

Đó là những lời mà mẹ cô đã dạy ngay từ khi cô còn nhỏ , trong khi những đứa trẻ cùng tuổi khác được bố mẹ dắt đi công viên vào những ngày cuối tuần , thì cô được quản gia Trần dẫn đến lớp học đàn , học vẽ và những môn học khác để có thể trở thành người vừa có tiền vừa có đầu óc . Chính vì phải trải qua sự huấn luyện ngay từ bé như vậy nên Tạ Kỳ An cô không phải là thứ bình nhái rẻ tiền mà tuyệt đối là một bình hoa thời nhà Thanh , vừa có mỹ mạo cốt cách lại giá trị .

Tạ gia vốn là một đại thế gia từ xưa , trải qua bao đời làm quan đến bây giờ vẫn giữ được vị trí thượng lưu của mình khiến cho ở Hàng Châu không ai là không biết tiếng , kính nể . Bên cạnh Tạ gia là hai đại thế gia khác là nhà họ Tô và nhà họ Hạ , trong đó nhà họ Tô luôn có mối quan hệ thân thiết với nhà họ Tạ , không biết bao đời kết thông gia với nhau , lý do chính cũng là đều thấy đối phương môn đăng hậu đối xứng với con cháu trong nhà . Ngay từ lúc mới sinh , Tạ Kỳ An đã được làm quen với Tô Mạc – vị ” thanh mai trúc mã ” kiêm luôn vị trí ứng cử viên số 1 cho vị trí ” con rể Tạ gia ” qua lồng kính bệnh viện , vì mẹ cô và mẹ Tô Mạc đều cùng hạ sinh hai người vào một đêm Hạ chí .

Không kể đến những lần gặp nhau trong nôi khi mới sinh ra thì trí nhớ nguyên vẹn của Kỳ An về Tô Mạc lúc còn bé chính là lầm lì , mặt mũi lúc nào cũng như cục than , đó không phải là biểu cảm mà đứa trẻ 5 tuổi nên có . Cho đến khi Kỳ An nhìn thấy cha Tô Mạc , cô liền hiểu ra , có lẽ không phải ” mặt than ” mà là quá trình phát triển thành mỹ nam lạnh lùng thôi , vẫn chưa chín tới – cô thầm nghĩ .

Nhưng dù vậy , vẻ ngoài dọa người ta đến gần ấy cũng không ảnh hưởng đến hào quang của tiểu thiếu gia nhà họ Tô , ngay từ bé thì Tô Mạc đã thể hiện rõ sự thông minh của mình khi luôn đứng đầu bảng mỗi lần thi , giành bao giải thưởng từ lớn đến nhỏ , khiến cho tiểu nữ vương Tạ Kỳ An cô luôn bị trấn áp xuống vị trí thứ hai , sau này khi lên phổ thông buổi học toán cuối tuần của cô được chuyển địa điểm từ phòng ngủ nhà mình sang phòng ngủ Tô Mạc , theo ý mẹ cô chính là vừa học tập vừa bắt đầu xây dựng tình cảm .

Nhưng mặc cho sự bồi đắp từ gia đình hai bên thì mối quan hệ của Kỳ An và Tô Mạc vẫn luôn chỉ dừng lại ở việc mỗi tuần gặp nhau một lần , cậu hỏi bài tôi trả lời , nhàm chán cực điểm , dù cho bây giờ đây cậu bé năm nào đã trổ mã thành chàng thiếu niên với ngũ quan thanh tú , hàng mi dài , đường nét khuôn mặt hoàn hảo ,hoàn toàn là một khuôn mặt được Thượng đế ưu ái tạo nên . Nhưng gương mặt ấy lại gắn với cái khí chất toát ra vẻ : đừng bắt chuyện với tôi , phiền phức ! Khiến Kỳ An nhìn mà không dám động , dù gì cô cũng là tiểu thư Tạ gia đấy hạ mình bắt chuyện ư ? Không phải tính cách của cô . Vì vậy , đối diện nhiều năm với Tô Mạc , Kỳ An đã tự hình thành cho bản thân một thái độ không làm phiền , ai làm việc người nấy .

==============================================================================

” Tớ nhớ hôm nay cậu phải đến nhà Tô Mạc học mà ? Sao lại có thời gian rủ tớ đi mua sắm vậy ? ” , cô bạn thân trên trường của Kỳ An : Hạ Tử vừa ướm chiếc váy lên người vừa quay sang hỏi .

” Tất nhiên là trốn đi rồi , tuần nào cũng phải gặp mặt cậu ta mình sắp bị ép khô rồi , không chút thú vị . ” , Kỳ An cũng cầm lên một chiếc váy xem thử .

” Nếu bọn con gái trên trường nghe được câu này của cậu chắc ghen tị chết mất , ép khô như cậu thì tớ cũng muốn được ép khô , tốt nhất là ép đến khi mình cạn kiệt tinh lực ấy .” , Hạ Tử mỉm cười tinh quái nói

” Nghĩ đi đâu vậy , nam thần của cậu học cùng với tớ rất nghiêm túc được chưa , phải nói là còn nghiêm túc hơn cả lão Đường Tăng , bạch cốt tinh như tớ ngồi bên cạnh cũng không mảy may liếc nhìn . ” , Kỳ An lườm qua Hạ Tử nói

” Không phải hai cậu còn sinh ra cùng ngày ư , quen nhau lâu vậy mà vẫn lạnh lùng thế à ? “

” Cậu ta lạnh lùng với mình thì sao chứ , mình đâu có quan tâm”

” Bản tiểu thư còn có chỗ muốn đi tối nay ”

” Ý cậu là tiệc sinh nhật của Thừa Vũ tối nay ? Nghe nói cậu ta tổ chức ở quán bar Lạc Viên đấy , còn bao trọn 3 phòng vip , coi như cũng dám mạnh tay vung tiền . “

” Coi như tâm trạng hôm nay không tồi , đến đấy khiến cậu ta nở mày nở mặt thôi . ” Kỳ An cầm lên chiếc váy màu xanh ngọc với đường cắt may tinh xảo , viền tay gắn những viên sapphire tròn nhỏ tinh tế .

” Tôi lấy bộ này . ” Cô đưa cho người nhân viên đang đứng bên cạnh

Người nhân viên cầm lấy chiếc váy niềm nở : ” Tạ tiểu thư thật có mắt nhìn , đây là bộ váy mới nhất trong bộ sưu tập , lại còn là mẫu số lượng giới hạn , để chúng tôi giúp cô gói lại .”

” Không cần , cứ gửi đến salon K đi , tôi sẽ đợi lấy ở đấy . “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN