901 Đóa hoa hồng - Chương 2 : Yên tĩnh (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


901 Đóa hoa hồng


Chương 2 : Yên tĩnh (1)


Lúc Kỳ An và Hạ Tử bước ra khỏi salon thì trời cũng đã tối , dòng xe trên đường hối hả bắt đầu một cuộc sống về đêm nhộn nhịp .

” Đúng là không có gì giết thời gian nhanh hơn việc mua sắm làm đẹp ” , Hạ Tử cảm thán nhìn sắc trời , lúc họ bước vào khu mua sắm mới có 5 giờ chiều mà bây giờ nhìn đồng hồ trên tay đã là 10 giờ tối rồi.

” Bữa tiệc có lẽ cũng bắt đầu rồi đấy , bắt xe tầm này chắc không được , Kỳ An , cậu đợi chút để mình gọi tài xế dù gì nhà mình cũng gần đây hơn ” , Hạ Tử rút điện thoại mình ra chuẩn bị ấn số gọi .

” Không cần phiền thế đâu , để mình gọi cho tên ” ngựa đực ” Thẩm Hàn ” , cô nhíu mày nghĩ : bây giờ gọi tên này đến đón là nhanh nhất , lúc nào cậu ta cũng lang thang ngoài trung tâm tầm này để tìm mục tiêu tán tỉnh .

Kỳ An rút điện thoại ra, ấn một dãy số , áp lên tai : ” Alo , Thẩm Hàn , tôi cho cậu 5p đến đón tôi và Hạ Tử ở khu mua sắm XX . ” , nói xong không đợi bên kia đáp lại cô liền cúp máy .

” 5p ? Liệu cậu ta có đến kịp không vậy , ai biết cậu ta đang ở chỗ nào chứ ” , Hà Tử nén cười hỏi

” 5p là đủ cho cậu ta rồi , cậu ta dám để mình đợi lâu chắc ” , đáp lại Hạ Tử xong Kỳ An lướt qua màn hình điện thoại , ánh mắt cô nhìn vào ngày hôm nay : 19/2 . Tắt điện thoại để vào túi , cô hờ hững nhìn con đường ồn ào tiếng xe , tiếng người nói chuyện qua lại , tiếng Hạ Tử thao thao bất tuyệt bên tai về chiếc váy vừa mua . Kỳ An nghĩ , ồn ào thế này mới tốt , cô không thích sự yên tĩnh vào ngày này .

” Kỳ An , đại nữ vương của tớ , cậu quá đáng thật đấy , bất ngờ gọi rồi chỉ cho tớ có 5p để đến đón , may mà tớ ở gần đây đấy cậu biết không ” , tiếng trách cứ mang theo sự cưng chiều bất đắc dĩ vang lên kéo Kỳ An ra khỏi dòng suy nghĩ .

” Oaa , đại thiếu Thẩm Hàn , tôi nể phục tặng cậu 1 like , không ngờ trong đúng 5p cậu lại có thể đến đón bọn tôi . ” , Hạ Tử nhìn thấy Thẩm Hàn đi đến giơ ngón tay cái nịnh nọt .

Kỳ An quay ra thấy Thẩm Hàn đã đến đáp : ” Đến rồi thì mau chở bọn mình đi , nhiều lời làm gì”

Kỳ An lách nhẹ qua người Thẩm Hàn bước đến phía xe , tay cô vừa đặt lên nắm cửa xe thì bị một bàn tay to lớn đè lên . Giọng Thẩm Hàn vang lên bên cạnh : ” Tính khí khó chiều , nói tớ lý do thì cậu chết chắc , ăn mặc thì mỏng manh , cậu không thấy lạnh à ” , dứt lời Thẩm Hàn cởi chiếc áo măng tô trên người khoác lên cho Kỳ An . Cô không nói gì để mặc cậu ta giúp mình xong thì mở cửa ngồi lên xe . Hạ Tử thấy tình cảnh như vậy bất lực cười nhẹ , tự mở cửa bên xe còn lại bước lên.

Ngồi lên xe , Thẩm Hàn quay xuống nhìn Kỳ An đang thanh tao dựa vào ghế ngồi tay chống nhẹ cằm nhìn ra ngoài cửa kính , diễm lệ nhưng thần thái cốt cách lại như bức tranh thủy mặc .

” Rốt cuộc muốn tớ chở các cậu đi đâu , chỗ này cũng gần nhà hàng của nhà tớ , muốn đến đấy ăn không ? ” , Thẩm Hàn liếc nhìn vẻ ngoài được trang điểm tỉ mỉ của cả 2 hỏi

Hạ Tử thấy Kỳ An không tiếp lời Thẩm Hàn liền trả lời : ” Bọn mình đến quán bar Lạc Viên , hôm nay là sinh nhật Thừa Vũ , cậu không biết à ? “

Thẩm Hàn nghe đến tên Thừa Vũ cũng không ấn tượng gì nhiều , ngôi trường bọn họ theo học là ngôi trường danh giá ở Hàng Châu , hầu hết học sinh là những thiếu gia thiên kim của các gia tộc nhưng so với con cháu của ba nhà Tạ – Tô – Hạ thì đều cảm thấy tồn tại của họ không thể bì kịp .

” Hắn ta mời cậu ? Mình bất ngờ là cậu đến đấy , không lẽ … cậu nhìn trúng tên nhóc đấy à?” , Thẩm Hàn hơi không hài lòng hỏi , bình thường học sinh trong trường tổ chức tiệc của mình đều muốn mời Kỳ An , nhưng cô đều không nể mặt ai mà từ chối tất cả , ngay cả cậu dù thân thiết cũng chỉ được đại tiểu thư họ Tạ này đến tham dự vào sinh nhật hằng năm .

” Tập trung nhìn đường lái xe đi , mình không hứng thú với tên nhóc đấy , chỉ là muốn đến đấy giải khuây chút thôi ” , Kỳ An vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ , đáp

Hạ Tử thấy Kỳ An tẻ nhạt đáp lời , cảm thấy tâm trạng cô hơi chút không đúng nhưng lại không hiểu rõ ràng lắm , chỉ nghĩ chắc mua sắm buổi chiều đã khiến cô hơi mệt .

Thỏa mãn với câu trả lời của Kỳ An , Thẩm Hàn cũng không nhiều lời hỏi nữa mà dần gia tăng tốc độ của xe . Cảnh đêm đẹp đẽ nơi Hàng Châu cứ thế sượt qua trong mắt Kỳ An .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN