Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi


Chương 20


Mấy ngày sau khi cấp cứu
Cô vừa từ chỗ phòng Nam và Hằng thăm hai ng họ rồi sang phòng anh, phờ phạc ngồi cạnh anh, nắm chặt tay anh
– Anh có nhớ lần trước anh cứu em k? Em cũng làm như này kể chuyện cho anh nghe, bác sĩ bảo làm thế sẽ giúp thần kinh anh phản ứng và anh sẽ tỉnh sớm. Anh nhớ những lần đưa em đi chơi k ? Rất vui nhỉ? Cả những lúc cãi nhau nữa, cuối cùng lại hoà, anh lại hay trêu em nữa em k sao mà giận nổi anh, đáng ghét ghê. Anh có biết rằng em ghét anh lắm mà thương và yêu anh rất nhiều, khó hiểu ghê anh nhỉ? Anh à, em k biết bao giờ mới đc sống yên bình đây, em mệt mỏi với gia đình học tập quan hệ thì anh là ng chia sẻ điều đó. Vậy mà anh bây giờ nằm đây k hề trả lời em, em muốn đi chơi đi ăn mà k đc. Tại em k nghe lời anh, em sai rồi, vì em mà anh thành ra như này, em xin lỗi. Cố lên tỉnh lại đi nhìn em này- cô cứ thế nói nước mắt cứ thành giọt 1 rơi xuống ướt đẫm khuôn mặt cô
– Trang à, con mệt rồi hay về nhà đi con, con
không ăn k ngủ mấy ngày rồi, lại còn học hành thi cử nữa về đi con- bà liên ôm cô xoa đầu
– bố mẹ mới tới ạ, con k sao đâu bố mẹ yên tâm- cô gượng cười
– con nghe lời về nhà ăn nhiều vào rồi chuẩn bị mai còn đi học con- ông Trí
– đúng đấy, Hoàng k sao rồi bố mẹ lo đc- bà liên
– vậy cũng đc ạ, con về – cô
Tại nhà cô chằng nuốt nổi thứ gì, mặt tái nhợt
– cô chủ hay tôi pha sữa cho cô nhé- ng hầu
– thế nào cx đc, xong rồi, chị dọn hộ em nhé, em lên phòng- cô
Nằm lê liệt trên giường thở dài
* cộc cộc*
– sữa cô chủ – ng hầu
– chị để đấy, cảm ơn nhé- cô
….
Alo yun à mai làm bt gì thế- cô gọi cho yun
– ầm…..abc…xyzz..- yun
– nhiều vậy à- cô
– đó nhưng k sao mai tao đến nhờ bọn nó chép hộ là ok- yun
– ừ chắc tao làm đc gì thì làm mai nhờ chép hộ- cô
– mày k sao chứ nghe giọng yếu lắm, mai hay nghỉ ngơi rồi đi học – yun
– thôi k sao mai đi học k quên hết bài- cô
– ừ vậy ngủ sớm đi- yun
Lao đầu vào làm bài, 1h 2h 3h sáng vẫn ngồi bàn học , ng bắt đầu nong nóng lại lạnh lạnh, toát mồ hôi, cơ thể kiệt sức
– chết sốt rồi- cô sờ tay lên trán
Xuống nhà tìm thuốc loạch xoạch nên có ng hầu tỉnh
– cô chủ sao thế, tìm gì à- ng hầu
– thu….ố…..c..cc- cô hổn hển
Ngất lịm
– cô chủ tỉnh lại đi, cô chủ- ng hầu lay ng cô
Sáng nắng đã lên
– ..ư….ư- cô tỉnh hoa mắt chóng mặt
– ơ…cô chủ tỉnh rồi ạ…- ng hầu
– vâng sao chị lại ở đây ?- cô
– à hôm qua em bị ngất may mà chị pphát hiện lại còn sốt nx chứ- ng hầu
– em cảm ơn chị- cô
– em nghỉ đi, chị xuống nấu cháo hôm nay nghỉ học nhé- ng hầu
1 lúc sau, cô ăn cháo đc mấy miếng rồi bỏ mứa
– em khoẻ nhanh nhé, cô ăn đi k ông bà chủ lại thêm lo- ng hầu
– vâng ,chị lấy hộ em đồng phục- cô
– cô chủ nên ở nhà- ng hầu
– k nói nhiều , nhanh- cô
Đến truờng cô dán cao hạ sốt trên đầu ng cũng uống thuốc vậy mà k khas hơn là bao
– Trang à mày sao thế/ rose mày ôm mà k nghỉ…….- bao nhiêu ng hỏi
– nào để tao đỡ nó- yun
– tao k sao- cô
– con dở sao k ở nhà đến đây làm gì cho mệt- yun
– kệ- cô
Tiết học trôi qua căng thẳng
– có cần tao đưa mày về k- yun
– thôi tài xế đang chờ tao- cô
– vậy tao đi trc đây pp – yun
Tài xế đến
– bác cho cháu đến …..- cô
– nhưng cô chủ….- bác tài
– đừng nói nhiều….- cô
Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cũng đến nơi Long trị thương, cô đến Thăm anh
* cộc cộc*
– vào đi- Thiên( cái tên mà cô hành hạ)
– dừng lại – đàn em
– bỏ ra- cô sát khí
– cô đến đây làm gì?- Thiên
– sao k đến đc tôi đến thăm Long- cô
– về đi- Thiên ôm vết thương mặt hơi nhăn
– nghĩ kĩ lời anh nói đi- cô
– con ranh- đàn em định tát cô
– thằng này- Thiên chặn tay
– cô gái này rất đặc biệt đc đại ca yêu mến mình suýt mất mạng vì mấy lần trc có ý định trả thù con bé này, đúng là nham hiểm, Long mà bt mình gây sự vs con bé này chắc chết- Thiên nghĩ
– sao- cô
– vào đi nhưng về nhanh cho k lại hiểu lầm- Thiên
– yên tâm- cô
Cô ngồi cạnh anh mệt nhọc
– ra ngoài hết cho tôi đc k- cô
Thiên ra tín hiệu cho mọi ng ra ngoài và cả mình nữa
– Long à, lần trc Hoàng có nói vs em rằng bọn ng xúc phạm em là ng của anh, em k dám tin vì em thấy anh đâu phải loại ng giang hồ,. nhưng lần trc anh làm vậy với Hoàng làm em rất hận anh, em k thể trả ơn cho những gì anh đối tốt vs em chỉ có sự tin tưởng em dành hết cho anh …vậy mà….em k mong anh vì em mà bỏ danh tiếng trong giang hồ chỉ mong bây giờ anh mau khoẻ vì em còn một số câu hỏi muốn hỏi anh và chỉ mong anh đừng mê muội để sau này k hối hận, chúc anh mau khoẻ- cô vuốt mặt anh nc mắt rơi
Để lại lọ tinh dầu thơm của cô mà Long thích và bánh cô chọn có vị anh thích trên bàn để tỉnh dậy anh có thể ăn
– các anh đói k, tôi mua gì cho- cô mệt mỏi
– về đi k lại mag bệnh thêm – thiên
– cầm tạm bánh và nc ngọt đi- cô đưa đồ cho Thiên rồi đi về
– cô gái này thật khó hiểu thảo nào đại ca thấy thích thú- Thiên nghĩ thầm
Về nhà
– cô chủ cẩn thận- ng hầu
– em mệt- cô hổ hển
Tắm xong cô ngủ luôn…..11h trưa hơn
* cộc cộc*
– cô chủ ơi – ng hầu- ……

– cô chủ tôi có chuyện – ng hầu

– ầm..mmm- cô mệt mỏi tiến lại gần cách cửa

– cô chủ ơi cậu chủ tỉnh r- ng hầu hớn hở

– hả…ả….thật sao?- cô cười và cả giọt nc mắt vui mừng tràn ra

– vâng đúng r ạ- ng hầu

Cô nhanh nhẩu chạy loạn thay đồ để đến bệnh viện

Sau 10p vs tốc độ của đàn em của anh đã đưa cô đến bệnh viện

Chạy hồng hộc , lúc này trong phòng có đủ tất cả m.ng bố mẹ anh Nam, chị Hằng

– anh….Hoàng…sao r- cô thở dốc

– Trang đấy à- bà Liên

– bố mẹ, anh chị- cô ns xog chạy thẳng tới bên anh

Một tay cô nắm tay anh một tay vuốt gò đã gầy đi trông thấy

– Anh thấy sao rồi – cô

– Ổn rồi – anh cười vẻ mặt hạnh phúc

– Anh có biết mọi người lo lắm ko?- cô

– Biết chứ nhưng chắc em ko lo rồi – Anh

– cái gì..? Ờ đúng tội gì tôi phải lo cho anh cơ chứ, anh có biết cái gì đâu mà nói- cô hậm hực

– nhìn bộ dạng là biết- anh ngoảnh mặt đi

– Anh….anh- cô định đập anh

– Thôi thôi tôi xin – Ông trí bà Liên anh NAm chị HẰng đồng thanh

Cả nhà cười um lên

Sau mấy tuần sức khỏe Anh đã ổn. Người đâu vừa khỏe lai đã lao đầu vào việc rồi lại còn bang phái nữa không có anh thì cũng không ổn thỏa đc hết

12h trưa

– Alo Trang à?- bà liên

– Vâng thưa mẹ- cô

– con tan học chưa

– Đây ạ tài xế đang đưa con về

– Tốt vậy thì bảo BÁc ý đưa qua trung tâm mua sắm nhé, mẹ đợi con ở khu 3 cửa chính quán cafe gần đó

– À vâng mẹ

Đến nơi

– Trời … cafe thơm thế.. mẹ ở đâu ta?- cô

– này con chỗ này- bà liên khẽ đưa tay báo hiệu

– Mẹ hôm nay xinh thế- cô cười tít mắt

– chuyện, mà mệt không ăn gì nhé- bà liên

– Dạ thôi ạ, mẹ có chuyện gì ạ?- cô

– mẹ muốn mua vài thứ thôi cần con chọn hộ- bà liên nhấm nháp ngụm trà

– vậy đi thôi mẹ , may quá chiều con được nghỉ tối mới phải học tăng cường – cô

– Được, tính tiền- bà Liên

Hết cửa hàng này cửa hàng khác đi vào đến chóng mặt

– mẹ ôi từ cha sinh mẹ đẻ chưa lần nào con cảm thấy thật sang trọng ntn – cô nghic thầm

– Trang này, nên mua cái nào giờ chọn cái đồng hồ màu vàng hay bạc?

– mẹ mua cho ai thế?

– Con trai mẹ đó

– Anh hoàng á? nếu thế thì mẹ mua cho Bạc đi. Tuy vàng thể hiện đẳng cấp và có thể cho thấy sự thịnh vượng hơn bạc, nhưng bạc có sự tinh tế và sang trọng của nó. Anh ý nhiều cái vàng đeo đi làm vậy mua cái này bản nhỏ hơn thì sẽ ổn cho đi chơi ạ

– cũng phải nhỉ? tính tiền vậy

– mẹ à con hỏi sao mẹ mua lắm đồ cho con thế?

– Tự mà xử lí của riêng con nhé, về thôi nào

Cả đoạn đường về hai mẹ con nói chuyện cueoefi rôm rả!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN