Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi


Chương 23


mMấy ngày hôm sau

* chẳng biết đến khi nào em mới có thể bình yên…*

– Alo- cô

– Em đang đâu- anh

– anh bảo đón em từ bao giờ mà vẫn chưa đón- cô phụng phịu

– anh xin lỗi anh bận quá- anh

– bận?- cô

– thôi anh xin lỗi, em đang nhà à anh qua nhé?- anh

– cứ thế đi- cô

Một lúc sau

– con chào bố mẹ, anh trai- anh

– con mới sang à- mẹ cô vui

– ừ- bố cô

-anh đến rồi thì ăn cơm đây đi lúc nhà đang đông đủ- cô

– ừ đúng r- anh trai cô

– anh đi làm kĩ quá em mãi không gặp được- cô

– khổ ghê kiếm tiền mà- anh trai cô

– Thôi mọi người ăn đi nào, ăn nhiều vào nhé- bố cô

….

– Con ở lại đây chơi vài ngày với Trang đi- mẹ cô

– thôi mà mẹ anh ấy còn phải đi làm, con còn phải về nhà chồng mà- cô

– được mấy ngày cô sang dọn dẹp nấu cơm cho, bh đi rồi lại buồn- anh trai cô

– thôi hai đứa về kẻo muộn- bố cô

– Vâng chún g con về- đồng thanh

Chiếc xe đã khuất khỏi nhà cô

Trong xe mà ánh mắt cô cứ nhìn xa xăm ra ngoài

– em sao thế? hay muốn đi mui trần nhìn cảnh cho rõ- anh

-…..-cô im lặng

Thấy có cái lăn trên má cô

– em khóc à- anh

– không- cô nói không nhìn anh

– nhìn anh đi và trả lời tại sao- anh nói

Chiếc xe đã dừng lại bên đường

– sao anh đỗ lại- cô

– nhìn anh mà noi đi- anh

– em không sao- cô

– Nói anh nghe, em đừng có làm thế anh khó xử, anh cần nghe- anh

– em không sao mà- cô nhìn anh cười mà nước mắt vẫn rơi một cách tự nhiên

– em làm sao thế anh bực rồi đấy- anh xiết chặt vai cô

– bỏ em ra- cô nói rồi mở cửa xe

– em đứng lại cho anh

Cô vẫn đi, anh chạy theo

-em đi đâu- em cần yên tĩnh một mình- cô

– nhưng em phải đi cùng anh-anh

– không bỏ em ra- cô giằng tay anh

– Trang, Trang em đứng lại- anh

Một quán rượu

– gì chứ sao mình lại có thể đến nơi này nhỉ?- cô cuoi nhếch mép

1chai 2 chai

– chủ quán ơi chị còn rượu mạnh hơn kho?- cô uống nhiều mà vẫn đủ tỉnh

– em uống nhiều quá, quán chị rượu này là mạnh rồi- chủ quán

– vậy tiền chị này- cô ném tiền xuống bàn

Bar của anh

– ơ, em chào chị-đàn em

– khỏi- cô hươu tay

– A Trang hôm nay lại đến đây à?- Nam

– chị tưởng em không thích- Hằng

– em hôm nay bị làm sao ý, chắc vấn đề rồi- cô cười

– người em toàn mùi rượu- Nam

– vâng emuoosng một có uống 1 chút- cô

– ơ Hoàng đâu- HẰng

– em đi 1 mình, anhg chị dạo này khỏe chứ?- cô

– tất nhiên rồi, chị cô hiền ra rồi đấy- Nam

– Gớm chỉ nói ngọt là giỏi- Hằng

– ở đây có rượu nào mạnh không chị?- cô

– có chứ, nhiều là đằng khác, em không uống được đâu- Nam

– ừ rượu ở đây mạnh lắm đấy hay uống cái này đi cũng mạnh mà- Hằng

– Ayy cu, rượu – Nam ra tín hiệu

– cũng hay nhỉ, em đến đây rồi cx phải thử- cô

– dạo này em thế nào?- Hằng

– anh chị không đi học nx nên mất vui, em vẫn bình thường thôi- cô

– ừ tại do bang nhiều việc quá mà-NAm

– bang vẫn tốt không có chuyện gì chứ- cô

-hầu như là vậy- Hằng

..- ây ây uống ít thôi nào

– em uống hết 3 chai rồi đấy- Hằng giật ly của cô

– em chưa say mà- cô lải nhải

– Ê gọi Hoàng đi- Nam

– ừ nên thế- Hằng lo lắng

– Alo hoàng à, mày đang đâu? Đến bar đón Trang đi- NAm

– sao? ừm- Hoàng

5 phút anh đã có mặt

– SAo chúng mày lại để em ý uống nhiều thế?- anh cáu

– tao không biết, em ý làm sao ý- Hằng

– lại còn rượu này nữa, Bxx hạng 2, em ý có biết uống đâu- anh

– Tao thấy trước khi đến đây em ý đã uống ở đâu đó rồi, mày đưa nhanh em ý về đi- NAm

– đi trước- anh bế bổng cô lên

– hazii thật khó hiểu- NAm lawswc đầu

– khó hiểu này- Hừng cốc đầu NAm

– đau- NAm xoa đầu

Về đến nhà

– Cậu chủ về ạ, ơ…cô…- ng hàu

– chuẩn bị nước chanh, nước ấm khăn cho tôi, ít thuốc hạ sốt lên phòng- anh

– vâng thưa cậu chủ- ng hầu gấp gáp

* cộc cộc*

– Đây ạ, để tôi làm cho- ng hầu

– ra ngoài đi- anh

– Vanng- ng hầu

Anh lấy từng ngụm nước cho cô, lau người và theo dỗi cô

– Mình nên đi tắm đã, dơ quá đi mất- anh

Sáng sớm, cô mờ mờ tỉnh

– ui da đau đầu quá- cô xoa đầu

– em dậy sớm thế- anh ỉnh theo

– kệ em- cô buoc xuống giường

– đừng đi- anh

– bỏ em ra, em về phòng- cô

Anh xoay người cô lại

– ngoan nói anh nghe tại sao em đối xử vs anh như thế?- anh

– mệt?- cô

– em nói hẳn hoi đi

– em mệt thật đấy, em buồn lắm anh biết không. Em buồn em khóc không biết bao nhiêu lần khi anh không ở bên, em tủi thân, em không biết làm thế nào. Anh thì sao? đi đâu chứ? làm gì? quan tâm em không? anh không có ở Bang em biết chứ, anh không đi làm em biết chứ. Tại sao à? em biết thừa chả qua không nói thôi. Phụ nữ đều có bản năng như vậy họ biết tất cả chỉ là muốn hay k muốn nói thôi. Anh biết em ra sao thế nào không. Em thấy tình cảm đi xuống. Em quá mệt mỏi rồi. Gia đình em , em không không chịu đựng được, còn anh em đến nghẹn thở vì sự vô tâm rồi- Cô nói nỗi lòng của cô

– Trang à nghe anh nói- anh

* rầm* tiếng đóng cửa

– anh vô tâm lắm- cô khóc

Lần này cô lại khóc vì tình yêu cô tưởng cô đã gặp đc hạnh phúc cô nghĩ rằng cô gặp đc anh là một món quà quý giá sẽ bao bọc che chở cô. Vậy mà ….

* cộc cộc*

– em, em,mở của đi- anh

Im lặng

– mở của đi nào- anh

Trong phòng cô đã lăn ra ngủ từ lúc nào rồi không biết

* cạc*

Anh mở cửa rồi vào

– Trời con bé- anh ngán ngẩm

– anh đi ra đi- cô

– ơ… Anh xin lỗi- anh

– Tôi không muốn nghe- cô

Anh lật người cô và ôm chặt

– bỏ ra, ngạt thở- cô vùng vẫy

– im nào, 1 lúc thôi nghe anh nói- ạnh

– không nghe- cô kiên quyết chứ lòng muốn ơi là muốn r =)))

– Anh xin lỗi em, anh biết em cô dơn, em nhớ anh, chắc em có vấn đề với gia đình đúng không nào? Anh muốn giúp em giải tỏa nỗi buồn mà em lại cư xử không đúng lại còn uống rượu say bí tỉ, xong em biết hôm qua ai đưa em về. Em còn nôn hết ra người anh này, không cảm ơn à? Anh yêu em nhất rồi, anh bận công tác xa mà, em yên tâm đi nhé không ai cướp anh được đâu. Baahy giờ em chửi mắng đánh gì tùy em- Anh nói mặt hối lỗi như trẻ con

Đáng yêu quá đi à, làm cô khồng sao mà xiêu lòng được

– anh đi về phòng đi, tôi còn chuẩn bị đi học- cô cố kìm cảm xúc

– anh đèo em đi nhá, nào cười đi anh xem nào- anh lay lay người cô

– cũng được- cô cười mỉm 1 cái rồi lại mặt phị ra ngay

– Yêu em- anh hôn trán cô

– next- cô phủi tay

– láo là ăn đập đấy- anh nói rồi về phòng

Sau khi ăn sáng, cô đc anh đèo đi học

– em vào đi- anh

– tạm biệt- cô cười nhạt

– vấn còn dỗi là anh không tha đâu- anh

Cô ngoảnh mặt đi vẫy tay chào anh

Trong lớp

-a em chào anh chị- cô ôm chầm lấy Nam và Hằng

– uin nào, nghẹn thở- Nam và Hằng

– hôm nay rảnh quá hay sao mà đi học- cô

– ừa dạo này bang ổn ra nhiều, 1 phần là Hoàng bảo- Hằng

– bang bé cũng chỉ vài trận đánh nhau thôi- Nam

-Hả anh ý bảo ? mà vài trận cũng biến thành to đấy- cô lo lắng

– ờ,không sao đâu, quay lên đi cô kìa- hằng

– Hôm nay các con sẽ làm 2 bài kiểm tra Toán và Văn từ bây giờ ngày nào cũng thế đẻ các con làm quen- cô giáo

– À cả lớp này lịch thi năm nay có phần thay đổi mọi người cố lên không còn thời gian đâu- lớp trưởng

– m thi vào đâu?- yun

– sun là mong ước- cô

– Sun là đc r còn gì- Nam

thế yun thi đâu em?- hằng

– em đâu cx đc căn bản là em sang Mỹ sống mà- yun buồn

– thế thì tốt r còn gì- Nam

– nhưng sang bên đấy không ai chơi cùng- yun

– tao biết rồi không phải than- cô cười

4 tiết học trôi qua và bây giờ đến h về

– đi về luôn không?- Nam

– dạ thôi ạ- cô

– vậy chị đi trc tại có chuyện bận r- HẰng cười tươi

– dạ vâng- cô

– yun à tao về đây- cô vẫy tay chào

– không về vs tao à- yun

-no- cô cười

Đang đi trên vỉa hè ăn bánh kem. Phải gọi là bánh cô mê chết đi được. Vỏ giòn ruột đặc đầy sữa. ĐAng ngon thì * píp píp* còi xe ôtto

– nhanh nhẹn lên, k gọn là đâm đấy- nguoi con trai

– ơ, anh Lo0ng- cô

– ừ, em đi về à?- long

– vâng- cô

– này ăn kiểu gì mà nhem hết ra môi rồi- anh lấy tay lau sữa trên miệng cô

– hì em cảm ơn ngon mà- cô cười

– đâu anh miếng- long

– đây- cô

– ngon chế, mua ở đâu thế- long ăn 1 miếng đã mê rồi

– tự tìm đi lêu lêu- cô cười

– dỗi này, thôi lên xe anh đèo em về- Long

– thôi em tự về, Hoàng lại cãi nhau với em thì chết- cô

– không sao ddaau0 Long bế cô mở cửa xe và đặt cô lên ghế

– Anh mở của ra đi- cô

– về đã rồi mở- Long

1 lúc sau đã về đến nhà, cô cảm thấy ấm áp hơn

– em về rồi à, hom nay anh nấu cơm nè- anh

– oa siêu thế- cô cười tít mắt

– ừa, nhìn đi- anh

– em ăn nhá-cô thích thú

– ừm ăn cái này nhé?- anh gắp cho cô

Cả hôm đó rất vui. VÀ hạnh phúc sẽ mãi như vậy nếu không có từ *thay đổi* trong cuộc đời mỗi con người!

MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ Ạ! SẮP CÓ SỰ VIỆC LỚN NÊN SẼ ĐỌC NHIỀU THÌ MỚI HIỂU ĐƯỢC Ạ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN