Pokemon Du Ký - Chương 184: May quá! Hóa ra cũng chỉ là hàng nhái mà thôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Pokemon Du Ký


Chương 184: May quá! Hóa ra cũng chỉ là hàng nhái mà thôi



Tầng 3 tòa nhà trung tâm…

– Ngu ngốc! Chỉ huy Team Rocket không phải là dễ dàng đánh bại như vậy! Kadabra xử lý hai đứa nó!

– Áaaaaaa!!!!

Sabrina thân hình lơ lửng trên không trung, đứng bên cạnh Kadabra đang dùng sóng siêu linh của mình tấn công mạnh về phía Blue và Horsea của cô.

– Không đúng! Sao có có thể nhìn được mọi thứ trong bóng tối???

Gắng gượng chống cự, Blue vẻ mặt không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt, cô lớn tiếng hỏi. Sabrina nghe vậy vẻ mặt châm biếng nhìn về.

– Khi ta còn nhỏ, mỗi khi ta cầm lên chiếc thìa ăn cơm bất kì chúng liền lập tức bị xoắn gấp. Kể từ đó ta biết mình không giống với những đứa trẻ bình thường. Ta đã biết sử dụng năng lực tâm linh từ khi đó.

Nghe Sabrina tự bộc bạch, Blue giờ mới hiểu ra đối thủ của cô khó chơi nhường nào. Không chỉ là một huấn luyện viên pokemon mà còn là một kẻ có siêu năng lực. Thảo nào cô ta có thể dễ dàng điều khiển pokemon hệ Psychic (tâm linh) đến thế.

– Chiêu Smokescreen (mực khói) này chả là gì đối với một kẻ có siêu năng lực như Sabrina ta cả.

– Hừ! Khi ta không thể nhìn mọi thứ bằng đôi mắt bình thường, ta có thể quan sát tất cả chỉ bằng đôi mắt tâm linh.

– Tất cả những việc mi đang làm chỉ là giãy giụa vô ích mà thôi. Một kẻ đầu đường xó chợ như mi dù có cố gắng như thế nào đi nữa thì kết cục cũng đã định sẵn.

– Psychic Attack (tâm linh tấn công)

– Á!!!

Đòn phản công đột ngột của Sabrina hiện tại làm Blue cảm thấy mình giờ chìm vào hoàn cảnh ảo giác có ngọn tháp tại Johto khi trước. Thứ mà vừa rồi cô làm cho Horsea dùng Smokescreen che lại giờ một lần nữa hiện ra.

– Disable (vô hiệu hóa)

– Hả???

Không hề ngừng nghỉ, Sabrina tiếp tục mệnh lệnh Kadabra dùng tuyệt chiêu lập tức cố định cơ thể Blue tại chỗ không thể nhúc nhích.

Chết toi!

Phải làm gì bây giờ???

Mình không thể cử động được.

Thân thể của cả Blue và Horsea đều bị làm cứng đờ tại chỗ, trong lòng cô nàng nguy hiểm ầm ầm cảnh báo. Hiện tại thật đúng là cá nằm trên thớt rồi.

– Ha ha ha…

– Bây giờ thì mi có thể làm sao? Ta nên để Kadabra rạch lên mặt mi vài nét trước hay là kết liễu cuộc đời của mi luôn đây???

Bước chầm chậm đến gần, Sabrina vẻ mặt lạnh nhạt lên tiếng chế giễu. Kadabra hiện tại cũng đúng lúc tay cầm thìa tâm linh chỉ về phía Blue. Tình thế đã vô cùng ác liệt với cô nàng.

– Á…!

Cố gắng gượng né tránh khuôn mặt khỏi chiếc thìa mà cũng không được. Trong lòng hồi hộp sợ hãi, Blue thình lình nghĩ ra một kế.

– Đằng ấy đúng là giỏi thiệt!…

Sabrina còn chưa kịp phản ứng khi đối thủ đột nhiên mở miệng khen ngợi thì đã gặp Blue chuyển giọng.

– Có điều đằng ấy ăn mặc thật sự là quê mùa quá đi thôi~ Đằng ấy nên chú ý chăm chút nhiều hơn cho nhan sắc mới được. Chứ làn da thì xù xì tàn nhang lão hóa, thân thể gầy gò, sân bay tân sơn nhất thế kia… Đằng ấy có cần mình chỉ điểm chút biện pháp nâng nâng ngực lên không?

– Dù sao người ta cũng có kinh nghiệm lắm thôi đây!!!

Nói nói Sabrina cảm tưởng bộ ngực của con bé đáng ghét trước mắt dường như cũng cao cao nhô lên như chế giễu mình vậy.

Đúng là nó to thật!!! Quần áo cũng mốt nữa!

Còn cô nàng thì giờ tức xạm mặt lại.

Đồ khốn kiếp!

– Kadabra xé nát áo nó cho ta!!!

Trong lòng giận dữ, Sabrina liền mệnh lệnh Kadabra tiến lên cho đối phương một bài học thích đáng.

– Á… Ghen tị chị đây hả?

Kadabra theo mệnh lệnh cả người phi lên áp sát Blue, một chiêu quét ngực kinh điển. Blue vì đó lập tức phần áo trước ngực nát tươm, cơ thể cũng bị đẩy ngã lùi về phía sau. Dù vậy khuôn mặt cô nàng ngược lại cười vui vẻ như đắc kế.

– Hì hì… Mắc bẫy rồi nhé cưng!!!

– Cái gì!!! Pokeball đặt trong ngực ư???

Sabrina ngạc nhiên thốt lên. Trong lòng trái lại thờ phào nhẹ nhõm.

May quá! Hóa ra cũng chỉ là hàng nhái mà thôi.

Thử hỏi một con bé mới mười một tuổi mà kích cỡ đã lớn như vậy thì kẻ qua tuổi vị thành niên như cô làm sao chịu nổi. Giờ thì cháy nhà ra mặt chuột nhé. Chưa biết ai mới thật phẳng như sân bay tân sơn nhất đâu!

– Jigglypuff! Clefairy! Cả hai tiến lên cho chị.

Cũng mặc kệ Sabrian lúc này suy nghĩ gì, Blue hiện giờ quan tâm nhất là làm sao lợi dụng hai con pokemon này của mình để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.

Trước hết là thoát khỏi ảo giác này cái đã! Liếc nhìn bên cạnh vẫn hiện lên hình ảnh tòa tháp cổ của Johto Blue liền biết mình đầu tiên cần làm gì.

– Clefairy Sing (ca hát), Jigglypuff Round (hát đệm). Hì hì… Bản hợp xướng điệu hát à ơi xin được bắt đầu.

– Á… cái sóng âm kinh khủng này làm mất khả năng định vị của ta!

Đòn hợp kích của Clefairy và Jigglypuff bất ngờ khiến Sabrina ăn quả đắng. Kadabra ở xa xa giờ luống cuống không biết nên làm gì bởi nó cũng tương tự bị bài ca ảnh hưởng.

– Tốt quá! Cái ảo giác đã biến mất.

Hoàn cảnh xung quanh trở lại thành hoàn cảnh của tầng thứ 3, cánh cửa lên các tầng phía trên cũng xuất hiện.

Trốn thôi!

Blue trong đầu thoáng phân tích thiệt hơn liền biết mình không phải đối thủ của cô ả. Dù sao Jigglypuff tuy có năng lực tiếng hát ru ngủ mạnh mẽ vô cùng tiếc là mỗi khi nó cất lên tiếng hát thì cũng đồng nghĩa là nó cần phải nín thở. Cũng chính vì lý do này tuyệt chiêu của nó chỉ có thể kéo dài tùy theo khả năng nín thở của mình. Nếu tiến hành hát quá lâu rất có thể dẫn tới tình trạng nín thở quá thời gian dẫn tới nghẹt thở mà chết rất nguy hiểm.

Đấy là còn chưa nói tới kháng tính của đối thủ với tiếng hát của Jigglypuff ra sao. Thời gian làm choáng đối phương thành ra rất không chắc chắn. Những pokemon còn lại của cô hiện tại lại không phải là đối thủ của Sabrina. Nói vậy một hai phút sau đối phương tỉnh lại thì sợ là cô phải gặp chuyện chẳng lành mất.

Giờ mình tốt nhất nhanh chân chuồn đi thôi.

– À khoan!… nên lấy cái này làm chiến lợi phẩm mới đúng!

Vừa chạy mấy bước Blue liền chạy trở về tóm lấy huy hiệu gym của Sabrina mang đi.

– Bye bye nhé cưng!!!

Tiếng nói kết thúc, Blue thân hình cũng theo đó mất hút sau cánh cửa. Cuộc chiến tầng 3 theo đó cuối cùng kết thúc với phần thắng thuộc về Blue.

Câu chuyện vẫn còn tiếp tục…

Chốc lát sau, tại một tầng nào đó trong tòa nhà trung tâm…

– Thiệt là…

– Nơi này loằng ngoằng cứ như là mê cung ấy. Thật chẳng biết Blue đang ở chỗ nào nữa.

Chóng mặt hoa mày, Red giờ đã có chút nhụt chí rồi.

– Ồ! Phòng nào mà mở cửa toang hoang thế này???

Đi ngang qua một căn phòng mở cửa, Red hơi tò mò dừng lại quan sát. Bên trong căn phòng trống không ngoại trừ một bệ đá ở giữa. Bên trên giờ đặt một khối hình tròn thiết bị khá kì lạ. Red thấy vậy liền tiến vào bên trong.

– Đây là cái gì nhỉ???

Ôm lên thiết bị lạ, Red chăm chú quan sát.

– Thấy không?

– Không!

Âm thanh từ ngoài cửa vọng lại, Red nhanh chân thấp người nấp sau bệ đá ở giữa, vểnh tai lên lắng nghe.

– Chúng không những đánh bại Surge thủ lĩnh mà còn cả Koga thủ lĩnh nữa. Không những thế chúng còn dám đốt cháy tòa nhà.

– Hiện giờ mọi người đều đang chia nhau tìm kiếm bọn đột nhập đó. Nếu chúng ta đã đi một vòng xung quanh cũng không thấy bọn chúng vậy hiện tại chỉ cần canh giữ chiếc máy khuếch đại năng lượng huy hiệu pokemon trong phòng này là được.

Trốn ở bên trong, Red lúc này mới biết chiếc máy kì lạ trên tay bây giờ là máy khuếch đại năng lượng huy hiệu pokemon. Đột nhiên một giọng nói lạ từ bên ngoài vang lên khiến Red dừng việc quan sát chiếc máy mà đặt chú ý vào tình hình bên ngoài.

– Hai người làm gì thế?

– Có thấy con nhỏ nào chạy qua đây không?

Thấy người tới là Sabrina thủ lĩnh, hai tên Rocket canh cửa rùng cả mình.

– Dạ không ạ!!!

Cả hai vừa nghe câu hỏi liền vội vã trả lời. Sabrina thủ lĩnh nổi tiếng nghiêm khắc lại có năng lực siêu nhiên khủng bố. Hai đứa chúng cũng không muốn mình thái độ xuất hiện vấn đề để bị trừng phạt.

– Các ngươi không cần canh gác nơi đây nữa đâu. Xuống tầng dưới truy tìm đi!

– Vâng cô Sabrina!

Không chút chần chờ, cả hai tên nhanh chân chuồn thẳng. Nơi của vào hiện tại vì vậy chỉ còn mình Sabrina mà thôi.

– Ặc… đó là ả mình đã gặp ở phòng thí nghiệm của giáo sư Oak.

Liếc trộm nhìn ra bên ngoài, thấy rõ dung mạo người vừa tới, Red rất nhanh nhận ra đối phương chính kẻ đã cho pokemon giả dạng giáo sư Oak rồi tấn công cậu buổi trưa nay. Gặp lại cũng thật nhanh.

– Toi!… Ả ta đang tiến vào.

Gặp đối phương tiến vào căn phòng, Red rụt ngay đầu vào núp trong lòng hồi hộp. Nhìn lại trên tay đang cầm chiếc máy khuếch đại năng lượng, vừa nãy lại liếc thấy dường như đối phương đang tìm kiếm thứ gì đó, Red hiện tại suy đoán đối phương tìm kiếm tất nhiên chính là chiếc máy cậu đang cầm trên tay.

Nhìn kĩ, bên trên chiếc máy có 7 vị trí có hình dạng huy hiệu pokemon lõm vào bên trong. Nói vậy đây chính là vị trí để nhét đám huy hiệu Gym vào rồi.

Chẳng lẽ chiếc máy này giống thứ tên Koga đã nói, dùng để điều khiển và tăng năng lực cho pokemon???

Suy nghĩ vòng trở lại, Red giật mình nhận ra hiện tại trên người mình đã có tới 6 chiếc huy hiệu. Ba chiếc lấy từ ba gym của Brook, Misty và Erika. Một chiếc là được ông chú đầu trọc tặng khi chia tay nhau ở đảo Cinnabar sau khi mình giúp chú ấy thoát khỏi Rocket truy đuổi. Một chiếc huy hiệu lấy từ trên người Surge. Cuối cùng một chiếc là Green ném cho sau khi thu thập trên người tên Koga.

Còn 1 chiếc nữa thôi thì đủ!!!

Red vì thế trong lòng giờ rạo rực hẳn.

Kết thúc chương 184.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN