Pokemon Du Ký - Chương 191: Đây là bước ngoặt của vận mệnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
18


Pokemon Du Ký


Chương 191: Đây là bước ngoặt của vận mệnh



Quay lại tình thế chiến đấu, có tuyệt chiêu hệ Fire (lửa) Flame Thrower trợ giúp, đám bong bóng mỏng manh của Dratini rất nhanh đại bại dưới tay Nidoqueen. Dù vậy có thể là do không phải chính gốc pokemon hệ Fire (lửa) nên Black có cảm giác Nidoqueen dùng tuyệt chiêu Flame Thrower luôn có chút cố hết sức lại không uy lực cho lắm.

Ít nhất tốc độ của nó bởi thế vẫn còn bị hạn chế nằm trong mức chịu đựng của Black. Bởi lẽ Golem đã sắp bay đến mức cao nhất rồi. Mà càng cao thì càng chậm. Chỉ cần không có Nidoqueen ở dưới quấy phá, Black tin tưởng cậu hoàn toàn có thể nắn bóp được tên Golem đang trơ vơ, không nơi mượn lực trên không trung kia.

Tưởng tượng rất đầy đặn hiện thực thực cốt cảm. Từ lúc Nidoqueen bắt đầu hành động cho tới thời điểm này cũng mới chỉ qua được mấy giây mà thôi. Ngay khi Exeggutor ăn ý theo suy nghĩ của Black dùng tuyệt chiêu mạnh nhất Solar Beam (năng lượng mặt trời) bắn mạnh về phía Golem, giọng nói của Giovanni lại như bùa đòi mạng kéo Black trở về hiện thực.

Suy nghĩ của cậu quá đơn giản rồi! Giovanni ngay tức khắc làm cho cậu hiểu rõ chiến thuật là không dễ dàng đoán như vậy. Muốn chưởng khống tình thế sân đấu trong lòng bàn tay… cậu vẫn còn quá non điểm. Miệng khinh cười, Giovanni mệnh lệnh tung ra.

– Golem Rock Throw (mưa đá)!

– Ca… cái gì???

Golem cơ thể đột nhiên tách ra thành vô số khối đá. Đòn đánh của Exeggutor cũng vì vậy mà đánh hụt mất luôn. Quan trọng hơn là đám đất đá Golem vỡ ra giờ đang rơi xuống. Này chết tiệt lực sát thương không những tăng cao mà còn không dễ né tránh tí nào. Tâm niệm cấp tốc chuyển động, Black khoảnh khắc liền ra mệnh lệnh.

– Tất cả nhanh lui lại!

Không còn cách nào khác, nếu không muốn cơn mưa đá cuội to tổ chảng kia rơi cho vỡ đầu chảy máu thì chỉ còn cách lùi lại mà thôi. Ngay cả Black cũng không thoát được phải lùi vội về phía sau.

– Cậu cũng thật ngây thơ!

– Rầm … rầm… rầm…!!!

– Ặc…! Động đất đâu ra??? Không đúng! Đây là chiêu Earth Quake (động đất) của Nidoqueen!

– Á…!!!

Black giờ cả người nghiên ngả lảo đảo, sợ run bật thốt lên. Vừa rồi ngay khi Black và đám pokemon của cậu muốn bỏ chạy thì mặt đất cũng đúng lúc này trở nên rung chuyển. Nidoqueen từ xa xa đang dùng chân giẫm mạnh lên nền đất để sử dụng tuyệt chiêu Earth Quake của mình. Quả nhiên là tuyệt chiêu từ hệ thuộc tính sở trường, đòn Earth Quake uy lực tạo ra so sánh với chiêu Flame Thrower khi nãy thật là khác nhau một trời một vực. Black và đám pokemon chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, đất rung núi chuyển như đến ngày tận thế. Cả đám vì thế không thể di chuyển được mảy may.

Từng viên đá to tổ chảng ngay sau đó đè nặng lên đánh dường như sát muối lên vết thương, nhà dột gặp mưa rào. Từng viên từng viên nặng nề rơi xuống. Một viên thật to thậm chí ngẫu nhiên rơi trúng phía sau lưng khiến Black cảm giác như xương sống của mình bị người mạnh tay đập gãy khiến cậu đau đớn muốn bất tỉnh. Đếm không hết đá to đá nhỏ rơi xuống khiến cả người cậu giờ toàn thân xây sát đầm đìa máu, cả người không biết bao nhiêu vết thương.

Chưa dứt!

Âm thanh lạnh lẽo của Giovanni lần nữa truyền đến, lạnh lẽo như tiếng gọi của tử thần.

– Explosion (bom tự hủy)

– Đuỳnh…!!!

Vô số viên đá vừa rơi trên mặt đất hay cả còn đang trên không trung. Tất cả chúng vốn là thân thể của Golem giờ giống như từng bộ phận của quả bom hẹn giờ đạt được mệnh lệnh kích hoạt phát nổ. Một tiếng nổ đuỳnh mạnh mẽ rền vang. Từng làn sóng nhiệt tỏa ra. Khung cảnh chẳng khác nào bom nhiệt hạch phát nổ.

Giovanni mặt lạnh đứng ngoài quan sát tất cả. Nidoqueen cũng quay trở về bên cạnh hắn ta, đối với vừa tự nổ hi sinh Golem không chút chú ý. Cũng không phải con pokemon nào cũng may mắn gặp được huấn luyện viên nâng niu chăm sóc như đám chàng trai trẻ của chúng ta.

– Đi nào! … Hi vọng anh bạn nhỏ này còn chưa có chết!

Miệng cười nhạt, ông trùm Rocket lững thững bước tới nơi hiện trường mình vừa tạo ra.

Nơi đó, một chiếc hố to sâu hoẵm dày rộng xuất hiện. Bốn phía đá vụn chẳng có mấy, ngược lại nền đất cháy đen khiến người ta hiểu được tình cảnh vừa trải qua ác liệt như thế nào. Đối với sức sống mạnh mẽ như pokemon nói không chắc còn có thể chịu đựng được nhưng với con người thì…

– Ồ???

Giovanni vẻ mặt ngạc nhiên nhìn tình cảnh dưới hố sâu.

Rõ ràng lại không có bắt gặp được thân ảnh của Black!

Không đúng!

Ponyta, Exeggutor, Dratini, Pikachu, Eevee, Rattata và cả một con Shiny Magikarp màu da vàng chói.

Tất cả bọn chúng giờ nằm quây quanh, chồng lại một chỗ. Cơ thể từng đứa từng đứa giờ chằng chịt vết thương. Mắt thì nhắm nghiền. Có con đã bất tỉnh nhân sự. Còn lại giờ đều hơi thở thoi thóp!

Black chính lẳng lặng nằm ở bên dưới. Ánh mắt cậu giờ nhìn chằm chằm về phía Giovanni… Có lẽ vậy! Mà mà… ai biết rõ được!

Tình cảnh trở nên tĩnh lặng.

Thú thật! Giovanni hiện tại trong lòng cũng không tránh khỏi rung động rung động. Làm một huấn luyện viên pokemon không biết bao nhiêu năm, hắn không phải không từng trải qua những quãng thời gian như vậy. Quãng thời gian huấn luyện viên và pokemon đồng cam cộng khổ, là những chiến hữu không thể tách rời của nhau. Nhưng rồi theo thời gian trôi đi, theo quyền lực địa vị tăng tiến… tình cảm…

Rồi cũng sẽ nhạt nhòa!

Pokemon thì sao chứ?

Quý hiếm? Thiên phú cao? Mạnh mẽ? Xinh đẹp?… tất cả rồi cũng trở nên không quan trọng. Thậm chí pokemon huyền thoại cũng dần không khiến được hắn ta hứng thú là bao.

Chỉ có duy nhất một chuyện…

Mà… hiện tại lại bắt gặp đám pokemon không ngại sinh tử, thậm chí từ trong pokeball cũng chủ động chui ra che chắn bảo vệ cho chủ nhân. Này…

– Ha ha ha…

Giovanni cười, ngửa mặt lên trời cười lớn! Trong lòng hắn ta giờ chợt xuất hiện ý nghĩ khác hẳn. Giết chết đối phương thật sự có chút quá lãng phí!

Một thằng nhóc thì có thể làm được gì cơ chứ?

Phá hủy Rocket???

Chuyện tiếu lâm đọc nhiều là đi!!!

Rocket tồn tại không phải bởi vì số đông thành viên của nó hay như thế lực đang trải rộng bành trướng khắp nơi. Rocket tồn tại chỉ bởi vì có sự tồn tại của Giovanni hắn mà thôi. Một thế giới mà pokemon có thể có quyền năng hủy thiên diệt địa, con người muốn vững chắc vị trí nhân vật chính trong thế giới này tất nhiên phải có năng lực của riêng mình. Là kẻ mạnh mẽ nhất nhì Kanto như Giovanni thì làm sao có thể vì úy kị mấy đứa nhóc có chút thiên phú mà phải lặn lội tự tay đi tiêu diệt chứ.

Cấp thấp! Quá cấp thấp rồi!

Chung quy cũng là quá nhàm chán a!

Cao thủ tịch mịch khả năng chính là như vậy đi!

Tất nhiên ngược lại đã tới đây cũng không thể tay không mà về. Miệng cười cười, vẻ mặt hiền hòa, Giovanni chầm chậm bước chân tới gần nơi Black đang nằm.

Đã thật gần… thật gần…

Đây là bước ngoặt của vận mệnh!

Tòa nhà trung tâm…

Nơi mép tường đổ, Sabrina ánh mắt nhìn xuống phía dưới.

– Ca… cái gì???

– Cái lưới đó… là từ Vine Whip (roi mây) của Ivysaur!!!

Nhìn thấy Red, Green và Blue bình yên vô sự đứng trên một tấm lưới hình mạng nhện lớn, Sabrina không tránh khỏi kinh ngạc. Cũng không phải không dự đoán được đối phương có thể thoát hiểm, chỉ là ngạc nhiên về phương thức mà thôi. Trong tưởng tượng đáng lẽ ra đám nhóc phải vận dụng đám pokemon biết Fly (phi hành) mới đúng.

Tuy nhiên này cũng không quan trọng. Dù dùng cách gì đi nữa thì bọn chúng cũng chết chắc rồi. Chỉ cần đầy đủ máu tươi của sinh linh hiến tế là lời nguyền sẽ được phá giải, dạng hợp thể sẽ lấy lại được năng lực vốn có, Rocket cũng bước ra bước kiên cố đầu tiên trên con đường đăng đỉnh thế giới. Vì vậy…

– Chúng bay đi chết đi!!! Moltres, Zapdos, Articuno, tấn công!!!

Mệnh lệnh vừa ra, đòn hợp lực của ba con pokemon huyền thoại ầm ầm lao xuống.

Phía bên dưới…

– Blue!

Vừa giúp đỡ nâng Blue dậy, Red lên tiếng nhắc nhở.

– Oke!… Xuất hiện đi Blastoise!!!

Từ bỏ việc giả vờ ngất xỉu, Blue hiểu ý xuất ra pokemon của mình.

– Charizard!

Đây là Green hưởng ứng.

– Ivysaur!

Red ăn ý đáp lại.

– Bây giờ chúng ta cũng có đòn hợp lửa của cả ba hệ thuộc tính khác biệt. Giờ phút phản công đã tới!

Green giọng nghiêm nghị giải thích.

– Vine Whip (chùm roi mây)

– Flame Thrower (ngọn lửa bùng cháy)

– Hydro Pump (siêu thủy pháo)

– Tấn công!!!

Từng người ra mệnh lệnh riêng cho pokemon của mình. Hoành tráng khung cảnh khiến Red cuồng nhiệt lớn tiếng cổ vũ. Không khí sôi sục thôi thúc đám pokemon liều mình dốc toàn lực tấn công. Hai bên ba đấu ba chiêu thức giờ đang tranh chấp va chạm ở giữa không trung.

Phía dưới, Ivysaur chợt bất ngờ tiến hóa thành Venusaur.

– Tòa nhà sắp sụp đấy!!!

Đây là giọng lo lắng của Blue! Cô nàng hơi sợ!!!

– Nhanh! Nhanh dùng hơi mê làm tan rã ý chí muốn hợp thể của ba con pokemon!!!

Green vội lên tiếng nhắc nhở.

– Venusaur!!!

– Venuuuu!!!!

Đây là Red ra mệnh lệnh. Venusaur cất tiếng đáp lời.

Theo sau là một luồng hơi mê thật lớn từ trung tâm bông hoa trên lưng Venusaur tức khắc phóng thẳng tới chỗ ba con pokemon huyền thoại.

– Trúng rồi!!!

Blue giọng vui vẻ.

– Tuyệt!

Red vẻ mặt hưng phấn.

– Cái gì???

Sabrina đứng cao cao bên trên tất nhiên kinh sợ vô cùng. Bởi lẽ hợp thể của ba con pokemon huyền thoại trúng đòn sau đó đột nhiên tách ra là ba. Cô nàng thật là tức ngất đi luôn.

– Moltres, Zapdos… và cả Articuno… tất cả cuối cùng đã được tự do.

Nhìn ba con pokemon huyền thoại cuối cùng lấy lại tự do bình thường, Red trong lòng cũng vì vậy nhẹ nhõm hẳn.

– Tòa nhà sắp sụp rồi! Đi mau thôi Red!

Green bên cạnh lên tiếng thúc giục. Red vì vậy theo hai người bạn chạy nhanh rời đi.

Trong thời khắc chớp nhoáng đó, cậu chợt thấy lấp ló sau nơi tòa nhà trung tâm sụp đổ một bóng hình thật quen thuộc khả năng lại không biết là ai.

Mà mà… ít nhất trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc rồi không phải sao.

Mọi người dân của thị trấn Pallet đều đã được giải cứu an toàn. Erika, Misty và Brook cùng với thật nhiều thành viên của họ đã bắt giữ hết đám thành viên Rocket cả bên trong lẫn bên ngoài của trụ sở. Ngoại trừ ba thủ lĩnh Rocket vùi trong phế tích tòa nhà thì tất cả đều đã bị tóm gọn cả. Lũ pokemon của Rocket sẽ được thu về nuôi dạy lại trở thành những pokemon có ích. Đám thành viên xấu cũng sẽ bị nhận lấy trừng phạt thích đáng cũng như được tham gia các hoạt động lao động cải tạo.

Tất cả đều tốt.

– Hẹn gặp lại ở Indigo Plateau (cao nguyên thạch anh) nhé Red!

Green nói như vậy khi leo lên lưng Charizard rời đi.

– Hẹn gặp lại!

Red cười cười trả lời.

Còn Blue???

– Tại sao giáo sư Oak lại có mặt ở đây nhỉ??? Còn tên Black tại sao không thấy có mặt???

– Mọi chuyện thật tệ!!! Đám Rocket chết tiệt làm lãng phí biết bao nhiêu công sức của mình mà lại chẳng thu được gì!

– Lần này thua thiệt lớn rồi!!!

Nấp thật xa quan sát mọi thứ, miệng thì không ngừng lẩm bẩm lầu bầu. Vẻ mặt buồn rầu, Blue thân hình rất nhanh biến mất khỏi nơi đây.

– Cũng tốt! Vậy lần sau gặp lại nhé!

Kết thúc chương 191.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN