Pokemon Du Ký
Chương 195: Một ngày bình thường 2
– Ponyta! Lại bắt được cậu rồi nhé!!!… hì hì
~Bên lùm cây, Yellow thật dễ dàng tóm được cô nàng Ponyta tại nơi nàng ta đang lẩn trốn. Ánh lửa hừng hực cháy sáng trên người khiến dù cho nó có trốn vào lùm cây rậm rạp nhất cũng không thoát khỏi số phận làm đèn pha của mình.
Ừ!… Ponyta trong lòng hiển nhiên cũng tự biết thân biết phận, không muốn tốn công tốn sức tìm kiếm chỗ trốn nhiều làm gì. Nhìn lùm cây thấp lè tè lần này cô nàng chọn lựa để núp thì biết. Nó còn không che kín nổi thân hình chứ nói chi là bờm lửa trên người. Cô nàng vì vậy bị tóm đầu tiên cũng là điều hiển nhiên.
– Sột… soạt…
~- Ừ???
Âm thanh lạ vang lên sau lưng. Yellow tò mò quay đầu nhìn về phía sau. Vừa rồi dường như có ai đó đang di chuyển thì phải??? Hứng thú bừng bừng, cô gái nhỏ mang theo Ponyta hăng hái tiến về nơi đó tìm kiếm. Rất nhanh, bóng hình cô nàng vừa đi khuất, lùm cây nơi Ponyta vừa trốn liền chui ra một con Pikachu lém lỉnh.
– Pika!!!
Pikachu rất vui vẻ kêu nhỏ một tiếng tỏ vẻ thắng lợi. Hóa ra trước đó nó lẩn trốn ngay phía sau lưng Ponyta, âm thanh sột soạt vừa rồi vô tình vang lên làm Yellow bỏ quên việc rà soát cẩn thận. Kết quả lần này Pikachu cũng coi như trốn đúng vào điểm mù rồi. Hiển nhiên…
Nó rất đắc chí!
– Vèo…!
– Eevee!!!
– Pika!
Một con Eevee từ trên tầng cây cao phi thân nhảy xuống. Cả hai con pokemon vẻ mặt gian xảo vui vẻ bàn bạc với nhau. Rất tốt! Lần này bởi vậy điểm mù đã trở thành hai kẻ chỗ trốn. Việc tìm kiếm của Yellow sẽ khó khăn nhiều đây.
Một nơi khác không xa, Yellow thật vui vẻ khi lại tóm được thêm kẻ xấu số thứ hai.
Exeggutor!
Hắc! Vừa rồi tiếng động sột soạt vang lên đúng là Exeggutor làm ra. Vốn đang đứng im đóng giả cái cây nơi không xa chỗ Ponyta vừa lẩn trốn, Exeggutor bắt gặp Ponyta bị phát hiện liền không nhịn được định len lén chuồn đi. Tiếc là âm thanh va chạm trên nền cỏ khi di chuyển ngược lại trở thành bảng chỉ dẫn khiến nó bị bắt lại.
Mà mà… Exeggutor thật ra cũng rất vui vẻ khi bị tóm. Đơn giản là kẻ lắm mồm này đã chán ngán việc phải cố giữ im lặng rồi. Nha! Ba cái đầu lại bắt đầu xôn xao ồn ào. Đây cũng là lý do mà nó giống như Ponyta cũng chẳng muốn tìm kiếm nơi ẩn trốn gì sâu xa cả. Nếu không muốn nói là từ đầu tới cuối nó đều đứng im tại chỗ.
Bỏ ngoài tai việc Exeggutor không ngừng càu nhàu làm ầm ĩ, Yellow tiếp tục chăm chỉ tìm kiếm những pokemon khác. Hiếm khi có nhiều thành viên như vậy tham gia trò chơi. Cô nàng hiện tại rất vui vẻ. Bởi thế cho nên cứ việc Ponyta và Exeggutor liên tục trốn nguyên tại chỗ cô gái nhỏ cũng chơi không biết mệt.
A… còn phải nói thêm một điều rằng người đi tìm luôn luôn là Yellow. Ở đây cũng không có việc bị bắt thay phiên thành kẻ đi tìm nhé. Ít nhất là sau một lần đổi người đi tìm thành Magikarp khiến đợi cả buổi nó cũng không tìm thấy được ai thì điều luật đã phải thay đổi.
Không sao cả! Như hiện tại cũng đã rất tốt chơi rồi!
Yellow hứng thú bừng bừng rà soát mọi nơi.
…
Thời gian trôi qua, lần lượt Pidgeot, Pikachu và Eevee đều lần lượt bị Yellow bắt gặp. Khả năng Rattata, Magikarp và Dratini thì không biết ở đâu. Yellow mang theo đám pokemon sau đuôi vòng đi vòng lại nhiều lần cũng không thấy bóng.
Thật kì quái~
Mấy cậu này có thể trốn đâu được nhỉ???
Yellow đang suy tư…
…
– A ha! Tớ biết rồi. Mọi người nhanh đi nào!
Cô gái nhỏ lần nữa hào hứng vô cùng dẫn theo đám bạn nhỏ rầm rầm tiến về phía dòng sông. Hì hì… hai tên kia vô cùng có khả năng trốn xuống nước chơi trước rồi. Thật xảo quyệt mà
~…
Một lát sau, Yellow quả nhiên tìm được Magikarp và Dratini đang nhàn nhã thích ý bơi bơi trong dòng nước. Bắt gặp hai tên này thoải mái như vậy tất nhiên Yellow và đám pokemon theo sau không khỏi liền tù tì phê phán cả hai. Nên biết trước khi chơi trốn tìm cả nhóm đã thỏa thuận với nhau rồi.
Không được bay trên bầu trời để trốn, không được nấp trên cành cây quá cao và cuối cùng tất nhiên là không được trốn dưới lòng sông… Này nếu không Pidgeot bay vút lên trời, Eevee lủi trên đỉnh ngọn cây,… thì ai mà tìm được. Hai kẻ này tuy rằng không có vi phạm lệnh cấm không được trốn xuống đáy sông, khả năng ìm lìm trốn ở trên sông chơi cũng là rất quá đáng rồi.
Cuối cùng sau một hồi phê phán, tất cả người và pokemon nhìn quanh mới nhớ tới vẫn còn có một kẻ chưa tìm được.
Rattata trốn ở đâu rồi???
Đã cấm không được đào động trốn dưới lòng đất rồi nha!!!
Tất cả đang suy nghĩ…
…
Yellow và đám pokemon thật lâu không có tới. Này đó khiến cho dung túng cho Rattata lẩn trốn trong người…
Black hiện tại rất khó chịu!
Biết vậy đã chẳng làm. Dù vậy cậu vẫn cố gắng làm cho đến cùng. Có điều hiện tại muốn cậu giả thành vẻ mặt nghiêm túc đi câu đã là không thể. Ngáp ngắn ngáp dài, thi thoảng vỗ vỗ cảnh cáo kẻ nào đó đang không an phận cựa quậy trong người, vung vung cần câu. Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy cho đến khi…
– Anh Black… anh Black…
Giọng Yellow oanh vàng vang lên. Cuối cùng cũng tới, Black thầm nhủ trong lòng, mặt ra vẻ thản nhiên lắm.
– Có chuyện gì thế Yellow?
Cậu mặt tỉnh bơ hỏi.
– Không tốt rồi anh Black, em không tìm thấy Rattata đâu cả…
– Chỉ sợ nó đã đi lạc mất rồi? Có khi là bị đám pokemon trong rừng bắt cóc mất rồi ấy! Anh mau mau đứng dậy xem giùm em đi!
Cô bé giọng sốt sắng. Đám pokemon phía sau hai mắt nhìn nhau. Black vẻ mặt chợt lóe qua vẻ xấu hổ rồi thôi. Giọng cậu bình thản.
– A… a… là như vậy hả?
Tiếc là Yellow đã không còn chú ý tới điều cậu chàng đang nói nữa rồi.
Tại sao vậy?
Này là bởi vì vừa rồi khi cố gắng kéo Black đứng dậy, chiếc áo khoác của cậu chàng bị kéo cao cao lên làm lộ ra một chiếc đuôi nhỏ màu tím thò ra bên ngoài. Hơn nữa nó còn ngoe ngoe nguẩy nguẩy trước mặt Yellow. Trong đầu cô nàng lập tức hiện lên mấy chữ.
Anh Black cũng có mọc đuôi sao???
Đuôi thật nhỏ nha!!!
Tất nhiên này đó chỉ thoáng qua liền biến mất, bởi cô nàng chợt nhớ ra cái đuôi tinh nghịch này vốn là của ai rồi.
– “cười khúc khích” Ra đi nào Rattata~ Tớ tìm được cậu rồi nhé!
Yellow mặt vui vẻ túm lấy chiếc đuôi đang ngoe nguẩy kia. Tất nhiên Rattata đầu đội vòng hoa cũng vì vậy bị cô gái lôi ra ngoài. Trò chơi bịt mắt bắt dê kết thúc như thường lệ với chiến thắng thuộc về Yellow. Tất nhiên là không có thưởng.
À… đó là nếu như không tính bữa cơm trưa là phần thưởng nhé!
Bởi thời gian chẳng mấy cũng đã tới giờ cơm rồi. Một buổi sáng cứ như vậy trôi qua thật nhanh
~…
Giờ cơm trưa…
Black và Yellow cùng nhau trải đồ ăn mang theo lên tấm thảm đặt trên nền cỏ xanh. Đối với Yellow mà nói cảm giác hiện tại không khác gì một buổi đi chơi dã ngoại cả. Ừm? Và chuyện như cậy ngày nào cũng diễn ra!!!
Này cũng không có gì lạ, phải biết vốn dĩ Black lôi đám pokemon vào rừng vốn để huấn luyện. Yellow chỉ là mang đi theo vì cậu không muốn cô nàng phải ở nhà một mình. Chỉ là qua thời gian đám pokemon của cậu dần dần bị Yellow chiều hư khiến mỗi ngày chỉ qua loa tập luyện xong liền bỏ hết đi chơi.
Số ít phục tùng đa số, cậu chàng cuối cùng đành mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Dù sao chẳng mấy sẽ tới Pokemon League, giờ coi như nghỉ xả hơi trước giải đấu là được rồi. Mỗi ngày nhàn nhã thích ý câu câu cá, trêu trêu đùa Yellow. Cuộc sống nhẹ nhàng và thích ý như vậy. Black thậm chí có chút trầm mê quên lãng cả mục đích mình tới nơi này. Ngày hôm nay cũng không ngoại lệ!
Sau bữa cơm trưa, buổi chiều Black tạm thời gác lại thú vui câu cá của mình. Yellow giờ bị cậu chàng lôi tới làm gối đầu cho giấc ngủ trưa.
Bên dòng sông xanh mát, dưới bóng hàng cây, trên thảm cỏ xanh … Ngửi mùi hương thanh ngát của cây và đất, nghe bên tai giọng hát ngây thơ trong trẻo của Yellow. Bài hát mà cậu nỗ lực ghi âm nhạc nền cho cô nàng hát, Black tâm thần dần chìm vào khoảng không. Một giấc ngủ dài
~…
… tính… tinh… tinh… tính… tinh… tinh…
Đồng xanh gió ru êm
~Và mây nâng bước chân em về.
Từ khi có… anh… bên… em… đời em như vần thơ
~Đồng xanh hát rì rào~
Nắng thắm tô má em ửng hồng.
Bên anh nồng nàn, yêu thường ngỡ ngàng như là… từ bao lâu
~Tình em rất mong manh!
Nhờ gió nói với anh
~Trao nhau một tình yêu đắm sayyy…!
Tình yêu đôi ta trong veo như giọt sương mai vướng vai em gầy.
Em sẽ giữ mãi mãi kỷ niệm tinh khôi khi ta về đây.
Lời em hát… lời anh hứa…
Trao yêu thương mãi muôn đời
~Hãy đi bên em để yêu thương được bay cao!
Lại gần hơn nhé… anh!
Ơi àh, tình… về ru nhau
~Ơi àh, tình… hỡi gió và mây
~Ơi àh, tình… đồng xanh xưa
~Để đôi ta thấy con tim lại nhịp chung
~Tình yêu đôi ta trong veo như giọt sương mai vướng vai em đây
Em sẽ giữ mãi mãi kỷ niệm tinh khôi khi ta về đây
Lời em hát,… lời anh hứa…
Trao yêu thương mãi muôn đời
~Hãy đi bên em để yêu thương được bay cao……….
Lại gần hơn nhé… anh!
…
Kết thúc chương 195.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!