Bá Y Thiên Hạ - Chương 296: Bất hàng giả tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Bá Y Thiên Hạ


Chương 296: Bất hàng giả tử


Chiến trường gần với bản doanh của Nam Hải đại quân như thế làm gì đám Bạch hùng và slime không hay biết, nhưng vì năm trăm Bạch hùng thất bại quá nhanh, còn bộ tộc Thần long lại đánh giết với tốc độ ghê gớm, do đó đám Bạch hùng còn lại không có cách chi cứu viện cho kịp. Thống lĩnh Bạch hùng Đại tướng cũng không ngốc, hắn hiểu rằng nếu phái đội ngũ tiếp ứng cho đám Bạch hùng đại bại này, thì đại quân mình sẽ bị phân tán mỏng trong nháy mắt, đến lúc đó trận hình rối loạn, mấy trăm vạn đại quân của mình cũng xong đời. Bạch hùng Đại tướng quyết định cứ bày trận sẵn chuẩn bị nghênh chiến đại quân địch.

Kết quả trận chiến đầu tiên cũng không nằm ngoài dự liệu của Đoạn Vân. Vũ lực trong tay hắn lúc này không phải thế lực bình thường nào cũng có khả năng ngăn cản được. Tuy nói lực lượng thủ hạ cấp mười một của hắn ít hơn bộ tộc Bạch hùng, nhưng chớ quên lực lượng chủ lực trong tay Đoạn Vân có thể nói là tuyệt đối kinh khủng.

Xuất chinh lần này Đoạn Vân đã mang theo gần như là toàn bộ chủ lực của Thần long bộ tộc rồi. Âu Đặc Tư, Ny Khả, mười Thần Long, năm mươi Thần Long sơ giai, bằng vào ưu thế giai vị lực lượng cấp mười hai này chống lại Bạch hùng cấp mười một tuyệt đối là một địch mười, thậm chí một địch trăm. Lực lượng Bạch hùng cấp mười một không phải nhiều lắm hay sao? Bổn thiếu gia dùng lực lượng cấp mười hai, phát uy áp đặc hữu của Thần Long, dùng uy áp ép chết ngươi. Ta kệ ngươi ăn cá khắp nơi, ta kệ ngươi giết cá kinh khủng như thế nào, ta kệ ngươi oai hùng ở Nam Hải ra sao, ngươi đã phạm sai lầm nhân lúc ta sắp nhất thống hải giới lại đến gây chuyện với ta. Bây giờ thì sướng nhé, tổn thất thảm trọng chưa?

Trận chiến với kết cục đẹp mắt gọn gàng của Thần Long làm cho đám hải tộc run lên như cầy sấy. Tướng sĩ hải tộc sau khi cảm thụ sự chiến thắng của bên mình lại càng cảm thấy an toàn hơn. Trong lòng họ bắt đầu nảy sinh ý nghĩ thế này, để thế lực ‘chính nghĩa’ cường đại như thế mà thống lĩnh hải giới thì tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.

Nhìn mặt trận nghiêm chỉnh của Bạch hùng và slime đại quân ngoài ngàn thước, Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ mình không kiêng kỵ gì cứ việc quét dọn chiến trường. Năm trăm con Bạch hùng đều đã ngã xuống, mặc kệ chết hay sống tất cả đều bị đóng thành tượng băng. Đoạn Vân cũng mặc kệ sau này có sử dụng đám Bạch hùng cường hãn này hay không, dù sao da và lông trên thân thể chúng cũng không tệ, hơn nữa giai vị ma hạch của chúng cũng rất cao. Mật gấu gì gì đó chắc còn có thể bồi bổ thân thể nữa. Ồ mà còn tay gấu này, chân gầu này, hẳn là ăn rất ngon, về nhà ta chặt vài cái làm món hùng chưởng ăn thử. À, nhân thể bắt Ba Lạp Cương làm món vi cá luôn, món này kiếp trước chỉ nghe qua tên, bây giờ có năng lực cũng nên nếm thử mới được!

– Lão Đại, vừa rồi ngươi không có nghĩa khí, tại sao không cho ta lên đánh giết một trận?

Đạt Nhĩ Ba bạo lực không được xuất chiến nên rất oán hận nói.

Đoạn Vân liếc nhìn thấy sắc mặt Phì Tử bên cạnh hắn có chút không vui, Đoạn Vân trêu chọc hỏi:

– Phì Tử, bộ tộc Bạch hùng không phải là thân thích của ngươi đó chứ? Làm sao mà sắc mặt khó coi như đưa đám thế?

– A! Lão Đại, ngươi không diệt tộc bộ tộc Bạch hùng đó chứ?

Phì Tử đang ngơ ngẩn đột nhiên phun ra một câu như vậy.

Đoạn Vân nheo nheo mắt cười nói:

– Chẳng lẽ bộ tộc Bạch hùng thật sự là thân thích của ngươi? Ân, nhìn không ra ngươi lại còn có thứ thân thích cường đại như vậy.

– Lão Đại, ta cũng không biết là chuyện gì, dù sao khi đám Thần Long đồ sát Bạch hùng trong lòng ta có chút khó chịu. Lão Đại, ngươi chắc không giết sạch bộ tộc Bạch hùng chứ?

Không để ý đến sự trêu chọc của Đoạn Vân, Phì Tử nói tiếp.

Đoạn Vân nghe thế bỗng trở nên nghiêm túc, hắn vỗ đầu Phì Tử đoạn nói:

– Yên tâm đi, mỗi một chủng tộc đều có lý do tồn tại. Bộ tộc Bạch hùng mặc dù giết cá như ngóe, nhưng chúng hẳn cũng có quyền sinh tồn của mình. Ta sẽ không diệt tộc chúng đâu.

Nhìn ánh mắt không mấy tin tưởng của Phì Tử, Đoạn Vân ghé tai Phì Tử nói nhỏ:

– Tiểu mũm mĩm, ngươi ngẫm lại mà xem, nếu ta tru diệt toàn bộ Bạch hùng bộ tộc, ta lấy gì uy hiếp đám hải tộc này? Đến lúc đó, hải tộc làm sao còn có thể đoàn kết chung quanh bộ tộc Thần Long chứ? Đối với ta thì sự tồn tại của bộ tộc Bạch hùng có ý nghĩa trợ giúp cho ta thống lĩnh cả hải giới. Huống chi, lão Đại ngươi là ai chứ? Cho dù ta giết sạch Bạch hùng, ta cũng có thể làm chúng sống lại mà. Thu phục được chúng đương nhiên là giải pháp tốt nhất. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi đã là Thú hoàng, không thể có tâm tư thiên vị như vậy được. Bộ tộc Bạch hùng là loài giết chóc, và là kẻ thù của ngươi. Nhân từ với địch nhân, chính là tàn nhẫn với chính mình. Ngươi phải nhớ kỹ, tuyệt đối không thể nhân từ với địch nhân.

Nghe Đoạn Vân nói thế, sắc mặt tiểu mũm mĩm có chút áy náy.

– Lão Đại, ta sai rồi. Chút nữa để ta lên đánh.

Phì Tử giống như tiểu hài tử phạm lỗi, kéo kéo áo của Đoạn Vân nói.

Kỳ thật Đoạn Vân cũng hiểu được tình cảm trong lòng Phì Tử. Phì Tử là đại địa chi hùng, còn Bạch hùng này là gấu ở hải giới, gấu trên lục địa và gấu ở hải giới nói như thế nào đi nữa cũng có những liên quan về chủng tộc, chuyện quan tâm tới nhau cũng là lẽ bình thường, với lại Phì Tử bây giờ chỉ là một tiểu hài tử.

– Lão Đại, lát nữa cho ta đánh một trận nhé. – Đạt Nhĩ Ba cười hì hì nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân nghe thế trợn trắng mắt. Mẹ kiếp, ngươi là một tên Hắc Long bạo lực mà đòi chõ mũi vào sự việc hải giới làm gì?

– Đoạn Vân đại nhân, chủ lực địch quân đã tập hợp xong. Họ có trên trăm vạn slime cấp sáu, hai mươi vạn cấp bảy, năm vạn cấp tám, còn vũ lực thần cấp thánh cấp cộng lại khoảng hai ngàn tên, chúng còn có năm trăm Bạch hùng cấp mười một. Đại quân địch do hai Bạch hùng Đại tướng thống lĩnh.

Tên Đại tướng hải tộc vừa được phong làm chỉ huy lâm thời hải thú đại quân phụ trách mười vạn đại quân hải tộc, báo cáo quân tình của địch cho Đoạn Vân. Text được lấy tại truyenfull.vn

Triển khai thần thức, Đoạn Vân cẩn thận dò xét tình hình địch quân. Phía sau đại quân địch, Đoạn Vân phát hiện ra một cảnh làm cho hắn muốn giết người, ở đó có vô số thi thể hải tộc chất thành núi, xương trắng, thịt thối rữa làm cho Đoạn Vân cảm thấy ghê tởm. Nơi nơi đều có xác chết, nơi này còn có hơn một ngàn vạn slime, đám này chưa thôn phệ hải tộc, một đám slime không hề có thực lực. Những con slime này nhìn qua rất ghê tởm, cả người dinh dính, hơi giống như nước mũi, lại hơi giống như mứt dẻo. Đám đó nằm trên mặt đất, cơ thể lớn chưa bằng nửa đầu người. Bằng vào thân thể nho nhỏ nhưng số lượng cực lớn, những con slime nhúc nhích khe khẽ, trườn trên những thi thể hải tộc, bộ dáng đó nếu không ghê tởm thì cái gì gọi là ghê tởm đây.

Dưới sự bức bách của đại quân Đoạn Vân, không, chính xác phải nói là sự bức bách của đội ngũ của hơn hai trăm Thần Long tiên phong, trận hình của Bạch hùng rõ ràng có chút hoảng loạn.

Năm trăm Bạch hùng đều bị giết sạch, nếu địch quân tiếp tục sử dụng thủ đoạn hèn hạ, hoặc địch quân nhất định tấn công, đám Bạch hùng còn lại chắc chắn sẽ báo thù, hơn nữa sẽ làm tinh thần chiến đấu của chiến sĩ Bạch hùng trở nên phẫn nộ. Nhưng đội ngũ cường đại được tên nam nhân này dẫn dắt lại quang minh chính đại vô cùng, dùng ưu thế tuyệt đối mà áp đảo tấn công, đối phương không có ai bị thương vong. Đối mặt với sự đồ sát tuyệt đối này, cơ may chiến thắng quả không hề có tý nào, sĩ khí của chiến sĩ Bạch hùng đã hạ xuống tới mức cực thấp.

Nhìn năm trăm Bạch hùng lúc này không còn có một tí chút uy hiếp nào, Đoạn Vân vận chân khí hô to:

– Bạch hùng tướng sĩ nghe đây, đầu hàng thì có thể tha cho các ngươi không chết.

– Vị đại nhân cường đại này, chúng ta chỉ đến đây kiếm ăn, không phải muốn đánh chiếm hải giới. Do đó xin đại nhân đừng làm khó chúng ta. – Một tên Bạch hùng Đại tướng đứng ra nói với Đoạn Vân.

Nghe thế, Đoạn Vân cười lạnh một tiếng:

– Đơn thuần chỉ kiếm ăn thôi sao? Vậy vì sao phải đồ giết rất nhiều dân chúng hải tộc vô tội. Ta thấy bộ tộc Bạch hùng các ngươi là một chủng tộc dã man chưa tiến hóa. Đoạn Vân ta là một người rất độ lượng và bác ái, nếu các ngươi nguyện ý quy thuận ta, chịu nghe theo sự điều khiển và giáo dục của Thần Long hoàng tộc, ta có thể làm cho bộ tộc Bạch hùng các ngươi hưng thịnh.

– Đại nhân không muốn thả chúng ta đi hả?

Một đầu Bạch hùng Đại tướng nói với Đoạn Vân vẻ rất phẫn nộ.

Đoạn Vân cười nói:

– Tha cho các ngươi đi? Thả các ngươi ta làm sao đối mặt với đồng bào hải tộc bị các ngươi đồ lục. Bộ tộc Thần Long của ta làm sao trở thành người đứng đầu hải giới? Bạch hùng Đại tướng, ta cho các ngươi hai con đường.

– Trước giờ ta chưa gặp tên nhân loại nào kiêu ngạo như vậy. Bộ tộc Bạch hùng cao quý tuyệt đối sẽ không khuất phục một tên nhân loại vô tri. Đích xác thực lực chúng ta lúc này kém ngươi, nhưng ngươi chớ quên, bộ tộc Bạch hùng Nam Hải có trên vạn thần dân. Ta rất muốn biết, ngươi đến tột cùng làm sao có thể ngăn cản được bộ tộc Bạch hùng toàn lực tiến công. Đến lúc đó, Bạch hùng báo thù tất sẽ giết sạch tất cả sinh linh hải tộc, một con cũng không để chừa lại. Nhưng nếu hôm nay ngươi có thể thả chúng ta đi, chúng ta có thể hòa đàm, thậm chí có thể đồng ý vĩnh viễn không xâm phạm.

Bạch hùng Đại tướng đã hiểu một điều, với vũ lực của mình bây giờ không thể ngăn cản được đám Thần Long cường hãn trong tay Đoạn Vân. Hắn muốn đánh cuộc, hắn cuộc Đoạn Vân phải kiêng kị cả bộ tộc Bạch hùng Nam Hải cường đại.

Nhưng rất rõ ràng Đoạn Vân căn bản không kiêng kỵ gì đám Bạch hùng chó má này. Cho dù đến lúc đó bộ tộc Thần Long mà không ngăn cản được sự tiến công của Bạch hùng Nam Hải thì Đoạn Vân vẫn còn có thể đưa thêm hai vạn đầu Cuồng chiến sĩ gia tộc đến phối hợp với Thần Long, việc này còn có thể biến chuyển tình hình thành ưu thế nữa là khác.

Nghe Bạch hùng Đại tướng nói thế, Đoạn Vân nói giọng rất tán thưởng:

– Ngươi là một nhân tài. Ta từng nghe một vài hải tộc nói bộ tộc Bạch hùng các ngươi là dã thú, là ác thú giết chóc, nhưng sau khi nói chuyện ta phát hiện ra các ngươi ngoại trừ không thể hóa thành nhân hình còn lại tất cả những thứ khác đều rất bình thường. Ngoại trừ hơi tàn nhẫn, nền văn minh chủng tộc cũng rất khá. Vì các ngươi không phải là dã thú, ta càng không thể thả các ngươi được. Hôm nay toàn bộ các ngươi đều phải ở lại đây hết.

– Chẳng lẽ ngươi không sợ trên vạn đồng bào Bạch hùng của ta trả thù sao?

Tên Bạch hùng Đại tướng rõ ràng có chút hoảng loạn.

Đoạn Vân lắc lắc đầu, nói:

– Ngươi yên tâm, ta sẽ giết sạch toàn bộ bộ tộc Bạch hùng các ngươi, Đoạn Vân ta đời này không muốn bị bất cứ kẻ nào uy hiếp. Các ngươi không muốn đầu hàng, vậy chỉ có chết thôi. Thần Long nghe lệnh, giết không tha.

Lệnh Đoạn Vân vừa ban ra, mười Thần Long lao về phía đám Bạch hùng phía trước phát ra công kích uy áp mãnh liệt. Khi luồng uy áp công kích về phía bộ tộc Bạch hùng, năm mươi con Thần Long sơ giai theo ngay sau mười Thần Long tiến lên, tiếp theo là hai trăm Thần Long cấp mười một cũng lao về bộ tộc Bạch hùng mà bắt đầu công kích.

Lần công kích này không thuận lợi như trong tưởng tượng, uy áp của mười Thần Long bị giảm xuống vì khoảng cách hơi xa. Hơn nữa hai đại Bạch hùng Đại tướng hợp lực ngăn cản, do đó cũng không sinh ra hiệu quả rõ ràng lắm tới trận doanh của Bạch hùng. Năm mươi Thần Long đầu tiên luân phiên công kích cũng bị Bạch hùng hợp lực ngăn cản dội ngược lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN