Bá Y Thiên Hạ - Chương 349: Hỏa hệ cường giả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
19


Bá Y Thiên Hạ


Chương 349: Hỏa hệ cường giả


Đoạn Vân mang theo tứ đại thủ hạ bay nhanh vào huyệt động. Không gian bên trong càng ngày càng nóng lên, thần thức của Đoạn Vân khai triển hoàn toàn tập trung vào đầu Hỏa Long tiền sử, cả nhóm theo đó mà lướt đi.

Huyệt động càng ngày càng rộng mở nhưng rất nóng, thậm chí vài nơi còn phun ra dòng dung nham nóng bỏng. Đoạn Vân và thủ hạ của hắn đều đã là cao thủ cấp bậc Chân thần, việc cỏn con này tất cả đều coi thường, nhất là Đoạn Vân và Ngưu Ma Vương thì không coi cái nóng này vào đâu. Đoạn Vân là người tu luyện toàn hệ, Ngưu Ma Vương có thuộc tính thiên hỏa. Ở chỗ này, Đoạn Vân cảm thụ hỏa hệ ma lực của mình tăng vọt lên, còn Ngưu Ma Vương thì như cá gặp nước.

Có thể là vì băng thiên tuyết địa ngoại giới ảnh hưởng, hỏa nguyên tố nơi này nồng nặc hơn nhiều so với miệng núi lửa bình thường. Nói cách khác, nếu ở chỗ này tu luyện hỏa hệ ma pháp, hiệu quả tuyệt đối sẽ tăng gấp bội.

– Lão Đại, nơi này làm cho ta đây cảm thấy rất thích.

Ngưu Ma Vương cười khúc khích nói với Đoạn Vân.

– Hống, hống!

Ngưu Ma Vương vừa nói xong, đầu Hỏa Long đang ngủ say lúc này phát hiện đám người xâm lấn. Hắn rống lên rung trời.

Bọn người Đoạn Vân bay nhanh tới gần không gian của con Hỏa Long tiền sử. Không gian này rất lớn, vài nơi còn phun ra dung nham và lửa, cả không gian tràn ngập những tiếng phùn phụt của những ngọn lửa.

– Hống, nghiệt, SHDFHLA!!!

Tên Hỏa Long phẫn nộ gầm gào về phía bọn người Đoạn Vân. Đoạn Vân mang theo bốn đại cao thủ đứng trên một tảng đá lớn cách Hỏa Long ước chừng ba trăm thước.

– Lão Đại, tên đó nó nói gì thế ta nghe không ra? Sao mà trí lực kém như vậy?

Nghe đầu Hỏa Long tiền sử đó gầm gào tiếng lạ, Đạt Nhĩ Ba nghi hoặc hỏi Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười nói:

– Trí lực hắn tuyệt đối không thua ngươi. Hắn vừa rồi nói: nghiệt, tại sao các ngươi quấy rầy giấc ngủ của bổn đại nhân?

– Lão Đại, ngươi nghe được à?

Đạt Nhĩ Khắc hơi giật mình nói.

– Tên Hoả Long dùng một loại thú ngữ tiền sử. À, hẳn là xuất hiện cùng thời với thần ngữ. Đại Băng Sơn cũng dùng loại ngôn ngữ này. Vì quan hệ khế ước, ta tự nhiên cũng có năng lực ngôn ngữ này.

Đoạn Vân vừa tò mò quan sát đánh giá đầu Hỏa Long, vừa khinh khỉnh cười trả lời thắc mắc của Đạt Nhĩ Khắc.

Hừ, tên Hoả Long này được lắm. Tuyệt đối là một món đồ xịn. Về hình thể, chiều cao của hắn cũng phải tới trăm thước, thân dài hai trăm thước, so với Đại Băng Sơn thì hắn nhỏ hơn một chút, nhưng hình thể như thế này cũng có thể nói là cực kỳ khổng lồ rồi. Tên này ngoài ra còn có long trảo sắc bén, long dực (đôi cánh rồng), long vĩ (đuôi rồng) đỏ lửa, hắn còn tùy thời có thể phun ra hỏa diễm. Hắn tuyệt đối là một tên gia hỏa có ma pháp hỏa hệ cường hãn xuất thần nhập hóa. Về thực lực xem như không tệ, Chân thần trung giai.

– Lão Đại, ta thấy giai vị hắn không phải chỉ mạnh hơn ta có một chút thôi sao? Ta thân là linh thú, làm sao lại không đánh lại hắn chứ?

Sau khi đánh giá đầu Hỏa Long này cẩn thận một phen, Đạt Nhĩ Ba dùng phương thức đặc hữu này xin Đoạn Vân cho ra đánh.

Lắc lắc đầu, Đoạn Vân nói:

– Chờ ta thu phục hắn xong, ngươi kiếm hắn mà tỷ thí. Ở nơi hỏa nguyên tố nồng nặc như thế này, nếu ngươi muốn đánh bại hắn thì hơi khó đó. Ngươi có thần cách nội đan thì sao? Nơi này hỏa nguyên tố cơ hồ gấp mười lần núi lửa bình thường. Ngưu Ma Vương thật ra có thể đánh bại tên đó. Được rồi, các ngươi trước tiên lui xuống. Xem ra dùng ba tấc lưỡi mà thu phục hắn.

Lúc này, đầu Hỏa Long tiền sử cất tiếng nói với bọn người Đoạn Vân:

– Nhân loại, sao ngươi dám tùy tiện tiến vào địa bàn của ta. Rốt cuộc là muốn làm gì?

Ngữ khí mang theo vẻ cuồng bạo, cũng mang theo chút cảnh cáo. Hơn nữa, hắn dùng tiếng thông dụng trên đại lục để nói.

– Nguyên lai ngươi có thể nói đại lục ngữ, vậy tốt rồi. Vừa rồi chúng ta nói ngươi cũng nghe rồi đó. Không nói nhảm nữa, ngươi đầu hàng đi.

Ngạo nghễ đứng trước mặt Hỏa Long tiền sử, Đoạn Vân nói vẻ rất dễ dàng.

– Ha ha ha, nhân loại vô tri. Hỏa Long hoàng tôn nghiêm không chấp các ngươi? Thừa dịp ta còn chưa tức giận, các ngươi mau cút đi.

Khi nói những lời này, tên Hỏa Long tiền sử đích xác cũng hơi kiêng kị thực lực bọn người Đoạn Vân. Mặc dù nói nơi này là địa bàn của hắn, nhưng bọn người Đoạn Vân dùng tiếng đại lục thông dụng nói chuyện với nhau mấy câu, cũng làm cho hắn chột dạ không thể không cẩn thận một phen. Tình hình trước mắt, hắn cảm nhận được tên người của bọn người Đoạn Vân sự nguy hiểm, không phải là thực lực giai vị, mà là sự uy hiếp phảng phất ẩn tàng đâu đây.

Diệp Cô Thành ghé tai Đoạn Vân nói nhỏ:

– Thiếu gia, nơi này hẳn là còn có cường giả khác. Ta cảm giác được năm tên gia hỏa có thực lực Chân thần sơ giai đang hướng về phía chúng ta. Chúng ta rất nhanh sẽ bị họ bao vây.

Tầm thần thức khai triển rộng lớn của Đoạn Vân sớm đã phát hiện ra. Năm tên gia hỏa thực lực Chân thần sơ giai, cũng chính là năm đầu Hỏa Long tiền sử. Hơn nữa, ở dưới lớp dung nham nóng bỏng còn có một tên gia hỏa khác có thực lực Chân thần trung giai.

Hừ, không ngờ một ngọn núi nho nhỏ lại có nhiều cường giả như vậy. Nếu muốn thu phục đám này phỏng chừng sẽ gặp khó khăn không nhỏ. Một đám cường đại như vậy mà sao trước kia chưa bao giờ nghe ai nói qua nhỉ?

Mặc kệ, ai bảo hắn đã bị mình nhắm trúng rồi? Vô luận là thành công hay không, mình cũng phải thử một lần.

Đoạn Vân chánh sắc nói:

– Ngươi là Hỏa Long hoàng? Nói rõ cho ngươi biết, ta coi trọng ngươi.

Nhưng Đoạn Vân vừa dứt lời, vẻ mặt đám thủ hạ ở đây có chút cổ quái rất tức cười.

– Hỏa Long hoàng, nếu ngươi lựa chọn quy thuận ta, ta có thể cam đoan trong vòng nửa năm sẽ làm cho thực lực của ngươi tăng lên tới hậu giai, thậm chí cao hơn.

Đoạn Vân tự nhiên biết mình lỡ lời, nhưng lúc này dù sao cũng không phải lúc nói rồi rút lời lại.

– Nhân loại, khẩu khí ngươi thật ra không tệ. Ta tu luyện trên vạn năm mới có thành tựu hôm nay. Ngươi nói nửa năm là có thể cho làm ta đề cao nửa giai, lời này xem ra có khoác loác quá không? Ta nghĩ, cho dù là Thần Hoàng cũng vị tất có năng lực này.

Hỏa Long hoàng dùng loại ngữ khí như muốn nói: ngươi cũng chẳng hơn gì ta mà còn bày đặt. Lúc này, năm đầu Hỏa Long sơ giai đã vây chặt bọn người Đoạn Vân.

Sau khi năm đầu Hỏa Long sơ giai bao vây bọn người Đoạn Vân, trợ trận cho Hoả Long hoàng, hắn đột nhiên trở nên có khí thế và can đảm hơn, kiêu ngạo nói:

– Nghiệt, nhân loại, hôm nay ngươi chấp nhận số phận của ngươi đi. Bổn hoàng cũng rất rộng lượng, chỉ cần ngươi hiến tất cả bảo vật cho bổn hoàng, ta sẽ đáp ứng tha cho các ngươi đi. Nhưng nhớ kỹ, cho ta một kiện bảo vật, ta thả một người.

Khẽ cười một tiếng, Đoạn Vân nói:

– Ngươi tựa hồ rất tự tin với đám thủ hạ của mình nhỉ? Nhưng nếu ngươi cho rằng chỉ bằng vào bấy nhiêu lực lượng trong tay mà ngươi muốn ngăn cản ta thì ngươi hoàn toàn sai lầm rồi đó. Đúng ra thực lực của chúng cũng không tệ lắm. Tốt lắm, Hỏa Long hoàng, ngươi và năm tên bọn họ ta sẽ thu phục hết.

Thấy Đoạn Vân vẫn trấn định như trước, tên Hỏa Long hoàng hơi hoảng, quát:

– Nhân loại, bổn hoàng rất muốn biết bọn ngươi rốt cuộc có thực lực này không, hay chỉ là một lũ vô tri ngu ngốc. Nhưng hôm nay, ngươi vũ nhục đến tôn nghiêm của Hỏa Long hoàng ta, do đó, cho dù không có được bảo bối, ta cũng phải bầm thây ngươi thành ngàn mảnh.

Đoạn Vân khẽ cười một tiếng, nói:

– Phải không? Các ngươi ra đi.

Đoạn Vân vừa dứt lời, mười đại Thần long, bảy đại Cuồng chiến sĩ, Phì Tử và Tiểu Phi Hiệp bỗng xuất hiện phía sau đám Hỏa Long. Cao thủ cuối cùng vẫn là cao thủ, sau khi năm đầu Hỏa Long bao vây đám Đoạn Vân, nay lại bị thủ hạ của hắn bao vây lại. Đoạn Vân có thần thức cường đại, thông qua thần thức hắn dễ dàng liên lạc với đám thủ hạ đang ở ngoài quả núi.

Ngay sau đó, Đoạn Vân lại vung tay lên, chín đại ác thú, Thần long Âu Đặc Tư và Ny Khả lần lượt xuất hiện một bên Đoạn Vân. Phải biết rằng, giữa các thuộc tính luôn luôn tồn tại sự tương khắc. Thủy hệ vừa vặn là thiên khắc của hỏa hệ. Mặc dù nói trong động này hỏa hệ nguyên tố rất nồng nặc, nhưng chớ quên ngoài động lại là một khoảng băng thiên tuyết địa.

– Hỏa Long hoàng, nếu ngươi không muốn hang ổ của ngươi bị chúng ta hủy diệt, ta khuyên ngươi đầu hàng đi. Ta thừa nhận, trong không gian này ngươi có ưu thế nhất định. Nhưng ta có thể trực tiếp hủy diệt nơi này. Bằng vào ưu thế tuyệt đối của băng tuyết ngoại giới, ta có thể giết sạch các ngươi. Nói vậy ngươi cũng đã hiểu, trong tay ta có vô số cao thủ thủy hệ.

Đoạn Vân nói với vẻ đầu uy hiếp.

Thoáng một cái ở đâu lòi ra nhiều cao thủ như vậy, đích thật làm cho Hỏa Long hoàng hoàn toàn rơi vào thế bị động. Hắn bây giờ mới tin lực lượng của tên nam nhân trước mặt tuyệt đối có thể san bằng một quả núi một cách rất nhẹ nhàng. Núi bị san bằng, đến lúc đó hàn khí sẽ tràn vào, hang ổ mình có thể sẽ bị chôn vùi trong băng tuyết. Nhưng mình sao cam tâm quy phục nhân loại chứ? Hơn nữa, nhìn qua hắn chỉ là một tên nhân loại quá tầm thường.

– Nhân loại, nếu muốn ta thần phục, trừ phi ngươi đánh bại ta.

Tên Hỏa Long đó cuối cùng cũng nói một câu làm Đoạn Vân rất vừa ý.

Đoạn Vân cười cười, ra hiệu cho đám thủ hạ tạm thời lui ra sau. Còn mình trực tiếp dùng một thức mở đầu của Thái Cực.

– Đến đây đi, ngươi muốn đánh thì ta đây không khách khí nữa.

Đoạn Vân ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu cho Hỏa Long hoàng tiến lên tấn công mình. nguồn TruyenFull.vn

– Nhân loại, ngươi ra chiêu trước đi.

Tên Hỏa Long hoàng định sử dụng thân hình cồng kềnh của mình để nguyên mà chiến đấu. Hắn cho rằng với sự cường hãn của hình thể và thân thể thật lớn, Đoạn Vân bé tí hon tuyệt đối không có cách nào đánh hắn bị thương được.

Cười lạnh một tiếng, Đoạn Vân vận dụng khinh công bỗng nhiên biến mất khỏi chỗ đang đứng. Sau một khắc, Đoạn Vân bỗng xuất hiện ở ngay cổ của Hỏa Long hoàng. Khi tên Hỏa Long hoàng còn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, một quyền mãnh liệt của Đoạn Vân đã nện vào cổ của hắn.

Rắc, tiếng xương gãy gọn lơ.

Ầm ầm, đại Hỏa Long ngã sầm xuống, cả tòa tuyết phong đều chấn động.

Chỉ tung ra một quyền, Đoạn Vân trực tiếp đánh bại Hỏa Long hoàng.

Dựa vào kiến thức và sự hiểu biết quá rõ về thân thể của rồng sau bao lần mổ xẻ, một quyền này của Đoạn Vân đã làm Hỏa Long hoàng hôn mê. Đến cả linh hồn của tên Hoả Long cũng còn choáng váng nữa là.

Sau khi tên Hỏa Long ngã xuống đất, Đoạn Vân đưa tay đặt vào mi tâm của tên Hỏa Long, sau đó biển thần thức dũng mãnh tràn vào ý thức hải của Hỏa Long.

Bên trong ý thức hải của Hỏa Long, Đoạn Vân thừa dịp linh hồn Hỏa Long đang choáng váng trực tiếp khắc ấn ký nô lệ vào ý thức hải của Hỏa Long. Trong lúc mơ mơ màng màng, không biết mô tê ất giáp gì, tên Hỏa Long hoàng đã trở thành ‘Đại Băng Sơn’ kế tiếp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN