Bá Y Thiên Hạ
Chương 404: Dữ điểu nhân kết minh đích chung kết
Đoạn Vân! Ngươi hãy cùng liên minh với thần tộc phương đông để đối phó bộ tộc Thiên sứ đi. Ta nguyện ý trở thành một người đàn bà của ngươi, thậm chí là một nữ nô cũng được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Andrea nằm gọn lỏn trong lòng Đoạn Vân. Ánh mắt nàng nhìn hắn đã xảy ra biến hóa rất lớn. Sự cừu hận vô bờ bến ngày xưa đã không còn. Nhưng sự tàn bạo đêm hôm đó của Đoạn Vân làm cho nàng vừa yêu vừa hận. Nhưng trong thâm tâm, nàng lại khát vọng mong mỏi có được cảm giác đó mãi mãi.
Đoạn Vân vô cùng bội phục nghị lực của người đàn bà này, không ngờ nàng lại có thể chịu được sự giày vò của mình lâu như thế.
– Làm nô lệ tình dục được không? – Đoạn Vân điểm một nụ cười tà ác như trước.
Nghe câu đó, khuôn mặt Andrea đỏ bừng lên. Tràng diện điên cuồng đêm qua lại hiện lên trong đầu nàng. Nàng căn bản không thể tưởng tượng được rằng con người với những động tác, lời nói điên cuồng đêm qua lại chính là nàng. Nàng lấy cớ vì tất cả thần tộc phương đông cắn môi khẽ gật đầu.
Lúc này, Đoạn Vân lại nhíu nhíu mày.
– Làm sao vậy, Đoạn Vân? – Andrea cất giọng âu yếm hỏi hắn.
– Thần Binh Vệ ra rồi. – Đoạn Vân lạnh lùng nói.
Nghe thế, Andrea cúi đầu. Nàng tận lực, dùng hết sức ôm lấy thân thể Đoạn Vân một cách trìu mến, sau đó dùng một ngữ khí có lỗi nói:
– Đoạn Vân! Kỳ thật Thần Binh Vệ ra ngoài là vì ta. Việc canh phòng đêm đầu của Sinh Mạng Nữ Thần là trách nhiệm của mười đại Thần Binh Vệ phải làm. Đêm qua điên cuồng như thế, ta đã hiến Chung Cực Chúc Phúc của ta cho ngươi. Nếu ta không cam lòng hiến cho ngươi. Thì họ không thể ra ngoài. Nguồn tại https://truyenfull.vn
Cảm nhận được sự ôn nhu trong lòng, tiểu Đoạn Vân một lần nữa nhúc nhích. Nhưng lúc này tựa hồ không phải là lúc thích hợp.
Đoạn Vân rất không nỡ buông nữ nô này ra.
– A Chu.
– Chủ nhân.
Nhện Thần A Chu lúc này khom người xuất hiện trong phòng. Thấy người đàn bà trần truồng bên người Đoạn Vân, nàng mấp máy môi định nói nhưng lại thôi.
– A Chu! Andrea sau này sẽ là nữ nô của ta. Ngươi biết phải làm gì rồi đó. – Đoạn Vân chỉ người đàn bà bên người nói.
Nghe thế, A Chu cười nói:
– Chủ nhân, ta hiểu rồi. Xin ngài yên tâm. Nàng nhất định sẽ là một nữ nô phi thường hợp cách.
Sau khi A Chu dẫn đi, Đoạn Vân gọi hai đại thị nữ Liên Na và Vân Vân hầu hạ mặc quần áo.
Chung Cực Chúc Phúc mà hắn vừa có được từ Sinh Mạng Nữ Thần, đúng là có thật. Đêm đầu của nàng làm cho thực lực của hắn càng trở nên tinh thuần không ít. Vốn thông qua hai lần bế quan, hắn tăng thực lực tới cấp mười sáu trung giai, tiến rất gần đến cánh cửa hậu giai rồi. Nên sau khi cùng Andrea XXOO thì thực lực của hắn cung lên tới hậu giai rồi. Còn cái mạng thứ hai theo như lời Andrea cũng làm cho Đoạn Vân bất ngờ. Bởi vì cái mạng đó lại truyền tới Thái Cực đồ. Vốn Thái Cực đồ là một bộ phận thân thể hắn, nay lột xác thành một phân thân của hắn. Thái Cực đồ có được ý thức của hắn. Tóm lại, Thái Cực đồ đã là một kiện siêu pháp bảo có bổn mạng khí linh.
Mặc kệ, mười đại Thần Binh Vệ ra ngoài thì mười đại Quang Minh Vệ cũng chắc sẽ ra theo. Lúc này thực lực mình mặc dù đã tăng lên không ít sau hai tháng rèn luyện, nhưng muốn đồng thời đối phó với hai mươi tên gia hỏa kinh khủng này thì vẫn vô cùng khó khăn.
Quả nhiên, một giờ sau khi mười đại Thần Binh Vệ xuất hiện, mười đại Quang Minh Vệ cũng ra ngoài. Đoạn Vân vẫn còn cảm thấy may mắn vì họ vẫn còn ở Thần giới. Tuy cánh cổng Thần giới đã bị mình đóng lại, nhưng Đoạn Vân cũng không biết mấy tên này có biện pháp mở cổng Thần giới không nữa.
Khi Quang Minh Vệ còn chưa xuất hiện, Đoạn Vân đã cảm nhận được cánh cổng Thần giới có sự rung động một chút, nhưng chẳng mấy chốc sự rung động đó đã biến mất.
Thông qua nhãn tuyến của mình ở Thần giới, Đoạn Vân biết đó là do mười đại Thần Binh Vệ muốn cường hành mở cổng Thần giới. Nhưng sau khi mười đại Quang Minh Vệ xuất hiện, Thần Binh Vệ cũng không dám cường hành mở cổng Thần giới nữa.
Thần Binh Vệ và Quang Minh Vệ có thực lực tương đương nhau. Nếu ai muốn cường hành mở cổng Thần giới, vậy thì người đó sẽ gặp xui xẻo. Hai bên trước nay thế như nước lửa, ai cũng chỉ muốn tiêu diệt đối phương càng sớm càng tốt. Do đó mười đại Thần Binh Vệ vốn muốn đi nhân giới tìm Sinh Mạng Nữ Thần, lúc này tạm thời ở lại trấn thủ Thần giới.
Mười đại Quang Minh Vệ ra ngoài, trực tiếp hạ thấp vị trí A tu la xuống. Ngày xưa, A tu la hô phong hoán vũ ở Thần giới, bây giờ bất lực làm thủ hạ cho Quang Minh Vệ, lựa chọn cúi đầu nghe lệnh.
Giữa trưa, A tu la thông qua Chủ Thiên Sứ Rusta liên lạc tới Đoạn Vân, nói là Quang Minh Vệ muốn gặp hắn.
Sau khi trùng trình một lúc, Đoạn Vân cũng tới Thần giới. Vừa đặt chân xuông Thần giới, hắn nhìn thấy ngay mười điểu nhân mười bốn cánh.
Mẹ kiếp, điểu nhân này quả nhiên hơn hẳn Hắc Ám Vệ. Họ có lực lượng thật sự ở cấp mười bảy, không có nửa điểm chiết khấu. Nhưng Đoạn Vân vẫn cảm thấy may mắn là họ cơ bản đều mới ở mức sơ giai. Nếu tất cả đều đạt tới cấp mười bảy trung giai hậu giai, thì hắn chỉ có nước bỏ chạy. Với thực lực Đoạn Vân bây giờ, chống lại một tên trong số mười điểu nhân này cũng rất mệt rồi. Nếu bị tất cả vây công thì xác suất mình thắng không đến một phần trăm. Trong số đó lại còn tên đội trưởng có thực lực ở mức trung giai nữa chứ.
Kinh khủng quá.
– Ngươi chính là Đoạn Vân?
Đội trưởng Quang Minh Vệ Stefan nhìn Đoạn Vân với vẻ khinh thường.
Đoạn Vân nhìn nhìn A tu la, sau đó nhìn từng Quang Minh Vệ ở đây, cười nói:
– Đúng, ta là Đoạn Vân.
– Ngươi thật có can đảm đấy. A tu la nói cho ta biết ngươi là người đứng đầu nhân giới, cả Mộng Đa Lợi Á, thậm chí A Lí Tây Đa đều do ngươi thống trị. Do đó, ta đề nghị ngươi cắt Tây đại lục cho bộ tộc Thiên sứ của chúng ta.
Điểu nhân xem ra còn kiêu ngạo hơn cả Andrea ngày xưa.
– Cắt cho các ngươi? – Đoạn Vân cười lạnh hỏi lại.
– Không, phải nói là nộp ra. Tây đại lục do ngươi chiếm đóng, do đó phải trả lại.
Điểu nhân vệ đội trưởng Stefan uy nghiêm nói. Tựa hồ nếu không được đáp ứng, hắn sẽ giết chết Đoạn Vân ngay.
– A tu la lão ca! Không phải ta đã hứa là chỉ cần không gian ma lực của ta khôi phục, ta sẽ giúp các ngươi sửa chữa lại cánh cổng Thần giới. Sau đó các ngươi có thể thông qua cổng Thần giới đến Tây đại lục trực tiếp thống trị A Lí Tây Đa. Nhưng vị thiên sứ đại nhân này tựa hồ uy hiếp ta.
Đoạn Vân cười khẽ rồi nhìn A tu la đang đứng một bên im thin thít.
– Đoạn Vân lão đệ, đây là …
– Tiểu tử, ngươi nghe cho rõ đây. Nếu ngươi không lập tức trả Tây đại lục cho bộ tộc Thiên sứ, ta sẽ giết sạch tất cả những gì có liên quan tới ngươi.
Tên gia hỏa này thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo.
– Ngươi cũng phải giao Sinh Mạng Nữ Thần cho ta ngay lập tức.
Đoạn Vân còn chưa nói gì, hắn lại đề ra yêu cầu như vậy.
– Còn nữa, khi ngươi về Đông đại lục Mộng Đa Lợi Á, hãy chọn lựa năm trăm tuyệt sắc mỹ nữ, nhớ kỹ phải là xử nữ, không được thiếu một ai nộp lên đây. Chỉ cần có một người đàn bà không làm ta hài lòng, ta trực tiếp giết sạch người trên nhân giới đại lục.
Nghe thế, lửa giận trong lòng Đoạn Vân không khỏi bốc lên vạn trượng. Mẹ kiếp, điểu nhân quả nhiên chẳng tốt lành gì. Giao Sinh Mạng Nữ Thần? Giao cái đầu ngươi đó. Nữ nô của Đoạn Vân mà ngươi cũng dám nhòm ngó, muốn chết cũng đừng có ngu như vậy chứ? Năm trăm mỹ nữ? Lại còn là xử nữ nữa? Các ngươi muốn nhiều xử nữ như vậy làm gì? Điểu nhân đúng là khốn nạn thật.
Đoạn Vân lạnh lùng nói:
– Tốt lắm. Nhưng ta cũng muốn nói vài lời. Đầu tiên, ta sẽ không hiến Sinh mạng Nữ thần Andrea. Thứ hai, dân chúng Đông đại lục là dân chúng của ta, muốn bảo ta giao năm trăm dân chúng vô tội cho các ngươi, ta không làm được. Thứ ba, nói chuyện với ta ngươi phải chú ý đến ngữ khí của mình. Dù sao, ta không phải là bộ hạ của ngươi.
– Cái gì? Chẳng lẽ ngươi không muốn sống nữa phải không?
Tên điểu nhân đội trưởng nổi giận nói.
– Nếu bộ tộc Thiên sứ các ngươi muốn khai chiến với bộ tộc Trung Hoa của ta, ta đây tùy thời phụng bồi. Có một điểm ta phải nhắc nhở ngươi, các ngươi khai chiến với ta thì ta sẽ kết minh với thần tộc phương đông. Trong tay ta có Andrea, mười đại Thần Binh Vệ không thể không đứng về phía ta. Ta rất muốn biết, mười tên gia hỏa các ngươi có hơn được mười đại Thần Binh Vệ hay không đấy.
– Hừ… Ngươi nghĩ rằng thần tộc phương đông sẽ kết minh với tên tiểu nhân phản phúc vô thường như ngươi sao?
Nghe Đoạn Vân nói thế, Stefan đích thật cũng hơi kiêng kị một chút. Nhưng theo như A tu la báo cáo, cục diện của thần tộc phương đông hôm nay, toàn bộ đều là do Đoạn Vân ban tặng, hắn lập tức phản pháo.
– Phải không? Nhưng ta nhớ việc công đả thần tộc phương đông chính là phần của bộ tộc Thiên sứ các ngươi mà. Trung Hoa ta không hề nhúng tay vào đó một chút nào hết.
Đoạn Vân cười lạnh.
– Hừ, Thần Binh Vệ có gì mà sợ? Tới một tên chúng ta giết một tên.
Một Quang Minh Vệ khác gầm lên.
– Còn chung đoan cao tầng của Trung Hoa gia tộc thì sao? – Đoạn Vân cười lạnh.
– Đoạn Vân lão đệ! Đây chỉ là hiểu lầm mà thôi. Stefan đại nhân chỉ nói đùa, xin ngươi ngàn vạn lần đừng để trong lòng. – A tu la đứng ra dàn xếp.
– Stefan đại nhân, vừa rồi ngươi nói đùa với ta hả?
Đoạn Vân đưa ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào tên điểu nhân đội trưởng.
Sau khi cân nhắc, tên điểu nhân đội trưởng cười nói:
– Đúng, vừa rồi là ta nói đùa với ngươi. Sự tình ở Tây đại lục sau này nói sau, về phần năm trăm xử nữ nhân giới, ta sẽ để A tu la chọn lựa từ Tây đại lục.
– Tây đại lục bây giờ không phải là của các bộ tộc Thiên sứ ngươi. – Đoạn Vân nghiêm trang nói.
– Sao? Chúng ta xin trước một chút cũng không được à? – Một tên điểu nhân khác lại một lần nữa gào lên.
Đoạn Vân nhíu nhíu mày, tay áo vung lên, nói thẳng:
– A tu la đại nhân, kết minh giữa ngươi và ta đến đó chấm dứt rồi. Cáo từ.
Thấy Đoạn Vân muốn trở mặt, tên điểu nhân đội trưởng lập tức ra hiệu cho đám Quang Minh Vệ vây kín Đoạn Vân.
– Ngươi nghĩ rằng Thần giới là chỗ ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?
Stefan nhìn Đoạn Vân như nhìn một con kiến.
Nhìn đám điểu nhân vây quanh, Đoạn Vân nhíu nhíu mày, trong mắt tràn ngập khí phách vô tận. Đánh hay chạy?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!